Loạn Thế Thần Ma

Chương 62: Thi Luyện Dược



Quỷ Môn Quan là cách cổng dẫn tới Luyện Ngục. Ngọn núi lửa khổng lồ này chính là cửa vào Quỷ Môn Quan, khu xung quanh chân núi là khu dành cho dân cư và khách du lịch.

Sâu trong những lớp đất đá khổng lồ của ngọn núi là nơi lính canh nghiêm ngặt. Là nơi phòng thủ chắc chắn đến mức khi xưa trong cuộc chiến địa cầu không thế lực nào có thể công kích vào bên trong chứ đừng nói là vào tới Luyện Ngục.Thời gian dần trôi qua và những quân đoàn được ví như những kẻ gác cổng địa ngục này dần phai mờ trong nhân gian.

Hùng tiến vào với xuất dự thi vào mở đầu cuộc thi. Theo sau hai gã lính canh cao to lực lưỡng cấp Đấu Linh. Hùng tiến vào khu khai mạc, cũng là trung tâm của miệng núi lửa.

Giữa miệng núi lửa nóng đỏ, dung nham cuồn cuộn lưu động như muốn thiêu đốt tất cả mọi thứ. Nhưng không thể ngăn cản sự cuồng nhiệt của khán giả, trên phía khán đài xung quanh hố dung nham là hàng trăm ngàn khán giả réo hò.

"Thiên tài hội ngộ, không phải thể hiện sức mạnh đánh đấm mà là thể hiện sự kiên trì nhẫn lại cộng với sự tỉ mỉ khéo léo. Ta thật sự háo hức." Một lão già ở phía khán đài cảm thán, lão có vẻ hiểu biết về luyện đan.

Bên cạnh lão già là một cô gái khoảng 13 đến 14 tuổi vô cùng xinh xắn. Thấy ông mình có vẻ rất mong chờ cuộc thi này liền hỏi : " Ông ơi! Có điều gì khiến ông mong đợi nó đến vậy ạ?"

Ông lão mỉm cười xoa đầu cô cháu gái bông đùa : " Ông đang tìm cháu rể tương lại đó!"

"Ông này! Cháu không thèm nói chuyện với ông nữa." Cô gái đỏ mặt bực bội nhưng lại rất đáng yêu. Rồi cả hai ông cháu cùng tất cả mọi người đều hướng mắt về sân khấu khổng lồ bay lơ lửng trên hồ dung nham sục sôi.

Một người đàn ông cao to mặc đồ lịch sự bước lên nói : " Xin chào mọi người đến với Quỷ Môn Quan ngày hôm nay. Tại nơi này, một cuộc tranh tài nảy lửa giữa hơn 2000 thí sinh tham gia. 2000 thí sinh nhưng chỉ một kẻ bước tới đỉnh vinh quang và nhận được giải thưởng khủng nhất mà các bạn có thể nghĩ ra."

Vừa hô hào, gã dẫn chương trình vừa chỉ tay về phía một quả cầu ánh sáng đang bao bọc một chiếc rương vàng tinh xảo. Chiếc rương dần dần hạ xuống tay của tên dẫn chương trình.

"Vâng! Trong tay tôi là phần thưởng cho kẻ thắng cuộc. Hai viên đan dược cấp Thần cực kì quý giá do những vị Luyện Dược Sư hàng đầu Quỷ Môn Quan khổ công luyện chế."

"Nói lắm vờ lờ! Nhanh con mẹ mày lên!" Tiếng khán giả la ó khó chịu.

Gã dẫn chương trình biết mình còn dài dòng là kiểu gì cũng ăn pháo sáng với vỏ chai nổ toác đùi như một vị nữ cổ động viên nào đó. Gã hắn giọng : " Và không để các bạn chờ lâu nữa! Ngay bây giờ chúng tôi sẽ ra ngay luật thi."

"2000 thí sinh sẽ được chia làm 500 đội, mỗi đội bốn người đấu loại trực tiếp một chọi bốn. Khi ba người cùng đội bị loại hết thì 500 thí sinh kia sẽ bước tiếp vào vòng hai."

Tiếng khán giả xì xầm : " Mẹ nó! Thể thức thi đấu kiểu này thì những thằng con ông cháu cha được gia đình đút lót để gặp bọn kém cỏi có mà nhan nhản."

"Đúng! Vì khi đăng kí ngươi phải điền thông tin chính xác vào đơn đăng kí và còn qua kiểm tra khắt khe lên không thể nào che dấu tài năng. Những kẻ thiên tài và những phế vật sẽ nhanh chóng lộ mặt."

Hiểu tâm lý khán giả, gã dẫn chương trình nói : " Các vị nghĩ có những người gian lận, các bạn nghĩ có kẻ may nắm? Điều đó chỉ xảy ra ở vòng một. Nhưng khi đến vòng hai và thể lệ thi thay đổi thì liệu còn những kẻ gian lận và ăn may?"

"Thông đít chết bà nó! Mau cho bắt đầu đi!"

"Ặc! Vòng một xin được phép bắt đầu!"

Ở một khu rộng lớn giành riêng cho những thí sinh, Hùng đã nhanh chóng vượt qua vòng một mà không chút khó khăn và đang đợi được xướng tên vào vòng hai. Luyện Dược Sư đa phần toàn là nam, chỉ vài chục thí sinh là nữ nên họ đều thu hút ánh nhìn của mọi người.

Mười phút trôi qua và kết quả đã có, 500 thí sinh được nêu tên bao gồm cả Hùng chính thức tiến vào vòng hai. Với sự trợ giúp của Tiểu Bảo thì việc tiến vào đến vòng cuối cùng chỉ là vấn đề thời gian.

Vòng hai với thể thức một chọi một và thi luyện linh đan nhất phẩm! Hùng loại một tên băm trợn và chính thức có mặt tại vòng ba.

Khi chỉ còn 250 thí sinh, cũng là lúc thiên tài lộ mặt. Hùng có để ý một cô nàng khá xinh xắn và được cô ta liếc mắt một cái thì thằng em trong quần bỗng dựng đứng lên khiến hắn phải đi khom khom người nhìn như thái giám.

Tuy là nhàm chán với Hùng nhưng là căng não với những thí sinh còn lại, vì đâu ai có một Tiểu Bảo trên thông thiên văn dưới tường địa lý như hắn.

Trên phía khán đài, Minh Thư trong lớp vải che mặt nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người. Nàng nói không có hứng với mấy cuộc thi nhàm chán nhưng vẫn đi xem Hùng thể hiện tuy chẳng biết hắn có được giải rút nào không.

Đông Trùng ngồi cạnh hỏi : " Chồng cô giỏi thật đấy! Không ngờ lại lọt vào top 250 mà toàn thừa thời gian."

Minh Thư không trả lời, phía sau lớp khăn che mặt ẩn hiện một nụ cười khẽ.

Tất cả Luyện Dược Sư đều có linh lực hệ hỏa. Có kẻ có dị hỏa, cũng có kẻ chỉ là hỏa thông thường. Riêng Hùng vì chưa hoàn toàn kiểm soát được Sát Địa Thiên Hỏa nên hắn nhờ sự trợ giúp của Linh để dùng dị hỏa của nàng. Một loại hỏa màu tím ma mị với tên gọi chết chóc U Minh Tử Viêm.

Hùng trải qua các vòng thi với mức độ hấp dẫn tăng dần, hiện tại chỉ còn 18 thí sinh bước vào vòng 8. Đề thi là dùng những nguyên liệu ban tổ chức cung cấp để luyện linh đan cửu phẩm.

Mỗi người được đưa vào một căn phòng riêng có gắn thiết bị theo dõi nhằm chống gian lận. Cùng một màn hình 4 mặt cực khủng để khán giản quan sát toàn bộ diễn biến bên trong.

Đã vào đến top 18 thì ắt hẳn toàn thiên tài luyện dược. Kẻ lớn tuổi nhất cũng chỉ ngoài 20 còn Hùng là bé tuổi nhất khi mới 14. Khán giả không thể nào ngồi yên được, những lời bàn ra tán vào không ngớt trên võ đài và tất cả đều chú ý đến một tên nhóc áo đen với kỉ lục luôn thừa thời gian khi luyện đan.

"Hắn đến từ đâu vậy chứ?"

"Nhỏ tuổi như vậy lại khống chế dị hỏa đến mức thành thục! Ta đoán chỉ sau ngày hôm nay tên này nhất định sẽ nhận được rất nhiều lời kêu gọi gia nhập các tổ chức hùng mạnh. Điển hình như Quỷ Môn Quan chúng ta."

Một người ngờ ngợ nói : " Nhìn tên này rất quen! Hình như ta gặp hắn ở đâu rồi thì phải."

Lão già cùng cô cháu gái khi nãy ngồi trên khán đài vẫn đang chăm chú quan sát Hùng, lão già gật gù : " Thiên tài hiếm có!"

Một vài người ngồi gần đó phát hiện hai ông cháu liền xì xầm : " Kia không phải là Thất Luyện Sư Đông Phấn Nguyên sao?" lão bên ban tổ chức mà?"

"Còn cô bé xinh đẹp kia là ai?"

"Là cháu gái bảo bối của lão chứ ai! Tiểu mỹ nhân Hạ Thảo của Đông gia mà bao người muốn làm thông gia đấy." Một thanh niên có vẻ là dân địa phương giải thích.

Minh Thư với đôi mắt lạnh lùng vẫn tập trung quan sát Hùng, tên này càng ngày càng bộc lộ những khả năng đến nàng cũng phải kinh ngạc.

Gã dẫn chương trình nói : " Đề thi của vòng 8 là cực kì hóc búa, cần một vốn khiến thức khổng lồ về thảo dược.

Thế mà Hùng vẫn vượt qua một cách không mấy khó khăn nhưng lần này hắn rút kinh nghiệm là đợi đến khi gần hết giờ mới hoàn thành vì được Tiểu Bảo nhắc nhở là có nhiều người đang để ý đến hắn.

Kết thúc vòng 8, kết thúc ngày thi đầu tiên với kết quả Hùng lọt vào top 9 của cuộc thi. Uy danh bắt đầu được bàn tán khắp nơi ở Quỷ Môn Quan. Thậm trí còn lan truyền ra bên ngoài với tốc độ của cư dân mạng.

Rầm!

Hùng vừa đi đến cửa phòng khách sạn thì nghe tiếng động lớn phát ra liền tức tốc chạy vào

"Minh Thư!" Hùng hốt hoảng khi thấy một con rồng trắng khổng lồ đang dãy dụa có vẻ đau đớn cùng cực.

Bỗng có tiếng bên ngoài gọi khiến Hùng thò đầu ra.

Người này ăn mặc như nhân viên khách sạn hốt hoảng hỏi : " Có đánh nhau à? Phạt tiền đó nha."

Hùng lắc đầu nghiêm trọng : " Không phải! Con vợ em nó đang đòi uống trà sữa."

"Vậy đáp ứng ngay! Kẻo rước họa vào thân đấy." Gã nhân viên thông cảm nói.

Hùng khép cửa lại thì bị một bàn chân nắm lấy kéo hắn đè lên giường. Đôi mắt không lòng đen của nàng nhìn Hùng như muốn ăn tươi nuốt sống,

"Vãi lều! Em đâu có đắc tội gì với chị." Hùng mếu máo, hắn bị những ngón chân to lớn bóp nghẹt không thể thoát ra.

Đồ đạc trong phòng bị Minh Thư làm cho hư hỏng hết thảy, cái miệng to lớn đầy răng há ra như muốn nhai đầu Hùng.

Khí lạnh từ miệng Minh Thư tỏa ra như muốn biến Hùng thành kem chuối. Bị dồn vào thế bí, Hùng lập tức kích Phẫn rồi dùng U Minh Viêm Tử bao phủ hai cánh tay. Nhờ linh hồn tăng vài cấp lên Hùng thoát khỏi tay Minh Thư đồng thời kịp chụp lấy hai hàm răng của nàng khi chỉ còn một giây nữa là đầu hắn trong miệng nàng.

"Minh Thư! Tỉnh lại đi" Hùng vừa khống chế vừa cố đánh thức nàng.

Vẫn đôi mắt trắng dã nhìn Hùng, cơ thể dài cuộn lại rồi lại văng vật ra xung quanh khiến những chiếc vảy xinh đẹp trà xát vào nhau tứa máu.

Nhìn thấy cảnh nàng tự dày vò bản thân, Hùng không đành lòng nhưng không thể làm gì ngoài việc tiếp tục trấn an nàng.

"Tỉnh lại đi! Ta dẫn cô đi chơi!"

Hàm răng mỗi lúc một gần mặt Hùng, hắn gồng hết sức nhưng vô lực.

"Đù má nàng cũng là Long! Khỏe quá!" Hùng thầm nói, sau đó nghĩ đến lúc nàng ngoan ngoãn nép vào ngực hắn khi ngủ say.

Chớp mắt một cái, cả người Hùng bốc cháy dưới ngọn U Minh Viêm Tử rồi dễ dàng khống chế Minh Thư. Nhanh như chớp Hùng buông hai tay, lướt ra sau gáy Minh Thư rồi đánh một chưởng khiến nàng gục xuống cái rầm.

Trong tâm trí Hùng, giọng nói trong trẻo của Linh cất lên vẻ bực bội : " Sao ngài không để em một đòn giết chết ả?"

Hùng đáp lại trong tâm trí : " Không được! Nàng ta là bạn đồng hành mà!"

Linh nhíu mày : " suýt chút nữa ngài đã bị ả ăn thịt rồi đó! May mà có e ra tay đúng lúc."

Hùng không phủ nhận, nếu ban nãy Linh không chiếm hữu cơ thể hắn để dùng Ma lực thì có lẽ đầu Hùng đã được Minh Thư nhai rau ráu.

"Ngài tính làm gì? Cứu ả ta à?....em không thích đâu." Linh phụng phịu.

Hùng dỗ dành : " Ngoan nào! Ta không thể để nàng ấy như vậy được!"

Mặc kệ Linh ngăn cản, Hùng lấy ra một số đan dược rồi bỏ vào cái miệng to lớn đầy răng của Minh Thư. Nàng hiện tại vẫn đang trong trạng thái Long Hóa.

Chăm sóc người đã mệt, chăm sóc Long còn mệt hơn. Vì kích thướng hiện tại của Minh Thư quá lớn, Hùng đành chờ đến lúc Long Hóa mất hiệu lực thì mới dọn dẹp lại đống bừa bộn.

"Đù!" Mắt Hùng sáng rực, Minh Thư đang dần trở lại Hình người đồng nghĩa với cơ thể ngọc ngà của nàng không một mảnh vải che thân.

"Giữ hình tượng! Giữ hình tượng!" Hùng cố trấn an bản thân mặc dù thèm nhỏ dãi. Vì những lớp vảy bong ra rất nhiều nên bây giờ bụng và chân của Minh Thư toàn là vết thương tướm máu. Thế là hắn lại phải kìm lòng mà rửa vết thương, bôi thuốc và băng bó cho nàng. Tuy vậy thì tay hắn vẫn thỏa sức tung hoành khắp người nàng nhưng không mấy thỏa mãn vì Hùng không khoái chịch trong tình trạng kiểu này.

"Tiểu Bảo! Có cách nào giúp nàng nhanh bình phục hơn không?"

"Có! Sinh mệnh lực!" Tiểu Bảo đáp.

"Ta thử rồi đâu có được!" Hùng nói.

Một đống hình ảnh truyền vào đầu Hùng khiến hắn phê pha : " Sao không nói sớm! Cách của ngươi quả lợi hại."

Ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp băng lãnh, Hùng ghé môi hắn đặt lên môi nàng. Vị ngọt từ bờ môi đỏ hồng khiến hắn đêm mê, Hùng không quên dùng sinh mệnh lực từ từ chuyền vào cơ thể nàng qua đường tiếp xúc.

1 phút, 2 phút rồi nửa tiếng. Khi cảm thấy đã ổn thì Hùng ngưng lại, những vết thương đã không còn nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi là khỏi.

Hùng mặc cho nàng một bộ áo mỏng rộng rãi giúp nàng dễ chịu chìm vào giấc ngủ.

Dựa vào những gì hắn xâu chuỗi lại qua mấy ngày tiếp xúc với nàng thì Hùng đoán Minh Thư rất có khả năng bị đa nhân cách. Và nàng chắc phải gặp biến cố gì trong quá khứ nên mới bị như vậy.

Hùng không đi sâu vào vấn đề này, hắn lăn kềnh lên giường rồi ngủ ngon lành vì quá mệt mỏi.

Sáng hôm sau, Hùng đang khẩn chương chuẩn bị vì ngủ quá giờ. Hắn quay lại nhìn Minh Thư vẫn đang yên giấc rồi chạy ù xuống leo lên xe ngựa rồi Đông Trùng chở hắn tới nơi dự thi.

Cũng may vừa kịp giờ, Hùng vừa đến cũng là lúc dẫn chương trình kết thúc mục chào hỏi dườm dà diêm dúa.

Gã hắng giọng : " Đề thi của vòng 9 như sau! Sử dụng nguyên liệu có sẵn cộng thêm nguyên liệu của ban tổ chức để luyện ra tiên đan nhị phẩm. Một đan giải độc và một độc đan."

"Lại còn luyện độc đan! Ban tổ chức chơi lớn thật rồi." Khán giả xì xầm.

Trong 9 thí sinh còn lại, Hùng phát hiện một cô gái khoảng 20 đến 25 tuổi. Rất xinh đẹp và giống một người, nhưng hắn vẫn chưa dám khẳng định là ai vì Tiểu Bảo không cho hắn thông tin về người này.

Nửa giờ trôi qua, các thí sinh đang hăng say bào chế đan dược ở chỗ của mình.

Hùng với ngọn U Minh Viêm Tử tím ma mị đang nung đỏ lò luyện đan. Hắn tỷ mỉ cho đan dược đã cân đo đong đếm kĩ lưỡng vào.

Hỏa thuộc tính đối với luyện dược sư như sinh mạng của họ, dị hỏa càng mạnh thì cho ra đan dược càng quý giá. Xung quanh lò luyện đan của Hùng bắt đầu rung lên báo hiệu đan dược sắp thành hình

"Thí sinh Thiên Hùng lại sắp phá khỉ lục thời gian hay sao? Đã bắt đầu có hiện tượng hoàn thành rồi." trọng tài hô vang.

"Khoan đã không chỉ mình Thiên Hùng, bên này thí sinh Thiên Bình cũng đã có dấu hiệu hoàn thành. Cả hai cùng sở hữu dị hỏa mạnh mẽ và cực kì thuần thục."