Lấy Chồng Quyền Thế

Chương 839: Chỉ có cha mẹ và con cái mới là chân thật



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
Nếu Kim Bách Minh về phòng ngủ gọi điện thoại, bọn họ sẽ không thể nghe rõ được âm thanh

Nếu như ông ta đóng cửa phòng, vậy lại càng không thể nghe được

Cho nên, Đội đặc nhiệm cũng không biết khi nào Kim Bách Minh liên lạc với sát thủ

Cũng có lẽ, sát thủ là nhóm lính đánh thuế của Lão Đoàn

Một người, hoặc là một nhóm người

Kim Bách Minh bệnh nặng chưa khỏi, lại còn bị kiện tụng, trợ thủ đắc lực nhất là Kim Trang Sùng đột nhiên vứt bỏ trọng trách, nghiêm trọng hơn là chuyện ông ta bạo hành gia đình đã bị Lâm Thiển phanh phui

Hiện giờ những người bên ngoài đều đang phê phán ông ta, thậm chí còn liên lụy khiến giá cổ phiếu của Tập đoàn Kim thị rớt xuống liên tục

Nếu như3ông ta không nghĩ ra cách nào khác, Tập đoàn Kim thị sẽ sụp đổ giống như Tập đoàn Lâm thị năm đó

Như vậy, toàn bộ công sức mấy chục năm qua của ông ta đều tán thành mây khói

_ “Rốt cuộc Kim Bách Minh trở về Anh xử lý công việc khẩn cấp hay là nhập viện phẫu thuật?”

“Kim Bách Minh nhập viện phẫu thuật, sau đó bạo hành, đánh Hà Hâm đến mức nhập viện.”

“Không phải nói người đàn ông giàu nhất là thê nô sao? Hình tượng nhân vật thể nô sụp đổ trong nháy mắt đó!”

“Dân chúng bình thường như chúng ta làm sao biết được thế giới của người giàu

Lúc thì nâng người ta lên tận trời, lúc thì muốn lấy mạng người ta như chơi.” _ “Trương tổng của Châu báu XIN đột nhiên bị1giết, mấy người nói xem chuyện này có liên quan đến người đàn ông giàu nhất kia không?” _ “Càng nghĩ càng ớn lạnh, tính ra dân thường như chúng ta vẫn còn tốt chán, ít gì cũng sống thêm được vài năm.”

__“...”

Quản lý nội bộ của một Tập đoàn lớn như Tập đoàn Kim thị đều được sắp xếp đâu vào đấy, các bộ phận trong công ty sẽ không vì sự ly khai của ai mà rối loạn

Hơn nữa, Kim Trang Sùng đã bàn giao xong xuôi tất cả mọi việc rồi mới rời đi, cho nên nội bộ Kim thị rất yên ổn.

Kim Bách Minh vẫn mặc âu phục đi làm, nhưng thân thể lại không được tốt lắm.

Lúc tái khám, bác sĩ chủ trị càng dặn dò nhiều hơn: “Ông Kim, ông nhất định phải nghe lời3tôi

Bây giờ, việc ông cần làm chính là nằm trên giường nghỉ ngơi

Xương lồng ngực của ông còn chưa liền lại, vận động mạnh sẽ ảnh hưởng đến sự hồi phục, hơn nữa càng không được đi làm.”

Kim Bách Minh cau mày

Đối với ông ta mà nói, tất cả chuyện xui xẻo đều ập xuống cùng một lúc, đúng là nhà dột còn gặp đêm mưa

“Ông Kim, sức khỏe là quan trọng nhất

Ông xem, ông mới trải qua một cuộc phẫu thuật lớn, không thể ngồi hay đứng quá lâu, kể cả đi bộ cũng phải chậm rãi cẩn thận, không thể đi làm được.”

Kim Bách Minh nghe bác sĩ khuyến nghị một đống, cuối cùng chỉ hỏi lại một câu: “Có thể đi máy bay không?” “Không khuyến khích ngồi.” “Chỉ là không khuyến khích, vậy là có thể ngồi?”

Bác3sĩ chủ trị lặng lẽ thở dài: “Ông Kim, ông cần phải chú ý một chút, đặc biệt là trong vòng một tháng này, nhất định phải nằm trên giường nghỉ ngơi, nhất định phải nằm.”

Kim Bách Minh rời khỏi bệnh viện

Thời điểm xe chạy ra khỏi cửa, ông ta còn quay đầu lại nhìn một cái

Hà Hâm vẫn còn nằm trong phòng quan sát chưa ra

Nếu hỏi ông ta có hối hận không, dĩ nhiên ông ta vô cùng hối hận, vô cùng đau lòng

Đó là người phụ nữ mà ông ta yêu nhất trong đời, bọn họ kết hôn hai mươi năm, ông ta dốc hết ruột gan để cưng chiều bà.

Nhưng ông ta càng yêu bà thì lại càng không thể nhẫn nhịn chuyện bà có lòng khác đối với ông ta.

Nếu như chỉ là Lâm Thiển thì9ông ta còn có thể miễn cưỡng chấp nhận

Nhưng nếu là Lâm Húc, thì ông ta hoàn toàn không thể chấp nhận nổi.

Ngay từ cú đánh đầu tiên, sự tức giận đã khiến ông ta đã chẳng thể thu tay được nữa

Kim Bách Minh không biết ông ta đã đạp bà mấy cái, cũng không ngờ bản thân mình mất khống chế đến nỗi suýt nữa đã lấy mạng Hà Hâm

Chuyện này đã bị làm lớn lên, cho dù là ông ta rất áy náy với Hà Hâm, nhưng ông ta tuyệt đối không thể thừa nhận

Nói cho cùng, đây cũng là do ông ta ích kỷ.

Nhưng ai lại không ích kỷ chứ? Chuyện đã đến nước này, đừng trách ông ta ác độc

Bất kỳ ai ngáng đường ông ta đều đừng mong sống sót

Về đến nhà, quản gia và bảo mẫu đã vào vị trí làm việc của mình

Những người này đều là do mẹ ông ta sắp xếp đưa từ nhà cũ ở Phúc Kiến đến

Sau khi tin tức bị phanh phui, chuyện ông ta nhập viện phẫu thuật cũng bị phơi bày

Việc này khiến người mẹ già đã tám mươi của ông ta rất lo lắng

Bà lập tức điều ba người giúp việc đắc lực nhất trong nhà đến chăm sóc ông ta

Kim Bách Minh là một người có tính phòng bị rất cao, ông ta không tin tưởng bất kỳ ai

Mấy năm nay trong nhà ông ta không hề có người ngoài

Nếu lần này không phải do mẹ ông ta đích thân chọn người thì ông ta cũng không đồng ý

“Ông Kim, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ là quản gia của ông

Tôi tên là Chu Quế Mãn, không biết ông có còn nhớ không? Tôi đã làm quản gia ở nhà cũ của ông hơn mười năm

Trong khoảng thời gian đó, ông chỉ về quê có một lần, cho nên tôi từng được may mắn gặp ông một lần”

Kim Bách Minh nhìn kĩ ông ta, nhưng cũng không hề có ấn tượng gì

Kim Bách Minh lạnh lùng nói: “Vậy sau này ông hãy ở lại nơi này làm việc cho tốt.”

Quản gia Chu: “Vâng, người này là dì Trương, phụ trách chuyện vặt trong nhà

Người này là cô Hồ, nhân viên điều dưỡng, có thể chăm sóc cuộc sống thường ngày cho ông.” Kim Bách Minh phất tay: “Được rồi, được rồi, ai làm việc nấy đi

Tôi cần nghỉ ngơi.” Kim Bách Minh bước tới cửa phòng ngủ, đột nhiên khựng lại: “Dì Trương phải không?” Dì Trương vội vã bước ra, cúi đầu khom lưng, đáp: “Vâng, ông Kim cứ căn dặn.”

“Dì pha giúp tôi một ấm trà Phổ Nhĩ.” Ông ta chỉ vào bộ bình trà Hà Hâm mới mua, nói: “Lấy bộ kia đi.”

Dì Trương: “Vâng.” Chỉ một lát sau, dì Trương pha trà xong, bưng lên: “Ông Kim, mời ông uống.”

“Cảm ơn, bà ra ngoài làm việc đi, bảo quản gia quét dọn kĩ càng

Tôi thích sạch sẽ, ngăn nắp một chút.”

“Vâng.”

Dì Trương bước ra ngoài, hơn nữa còn đóng cửa phòng lại

Kim Bách Minh nửa nằm một mình ở đầu giường, cầm tách trà trên tay, rõ ràng trong nhà không hề thay đổi, nhưng ông ta lại có cảm giác như mình đã đến một nơi khác.

Hai tay ông ta siết chặt tách trà, nghĩ đến chuyện đây là Hà Hâm mua cho thì trong lòng ông ta cảm thấy vui vẻ phần nào

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, bất kể là cuộc sống hay công việc của Kim Bách Minh đều thay đổi nghiêng trời lệch đất

Bạn đời trở thành kẻ thù, trợ thủ ông ta tin tưởng nhất cũng phản bội ông ta

Ông ta cần thời gian để thích ứng với những thay đổi này.

Điện thoại di động vang lên, là điện thoại quốc tế

Kim Ký Vọng gọi đến.

“A lô, con trai à.”

“Ba, bây giờ ba thế nào rồi? Con rất lo cho ba.”

“Con trai ngoan, ba không sao, đến bây giờ ba mới nhìn thấu một số chuyện

Trên đời này chỉ có cha mẹ và con cái mới là chân thật, những thứ khác đều là giả dối.” “Ba, chuyện ba phẫu thuật lớn như vậy, sao không nói cho con biết?” Kim Bách Minh thở dài một hơi, không ngờ tin tức lại truyền đi nhanh vậy: “Ngay cả con cũng biết rồi sao?” “Vâng, con biết hết rồi

Ba, mặc kệ người khác nói thế nào, con vẫn tin tưởng ba.” “Con ngoan, đừng lo cho ba, ba tự có sắp xếp

Con cứ yên tâm học hành là được.” “Ba để con trở về giúp ba đi, con đã đặt vé máy bay xong rồi

Ba, ba hãy tin tưởng con, con có thể làm được.” Kim Bách Minh không yên lòng, những lúc con người ngã bệnh là lúc họ cảm thấy yếu đuối nhất

Sau nhiều lần chịu đả kích, bây giờ chợt nghe được lời nói ấm lòng từ con trai, ông ta cảm thấy vô cùng cảm động

“Kỷ Vọng, con nhất định phải ở lại đó học hành cho tốt, chờ chuyện ở đây xử lý xong xuôi, ba sẽ qua đó tìm con.”

“Ba...”

“Con nghe lời đi, đừng để ba bận tâm, được không?” “Vậy..

ba con ta phải luôn giữ liên lạc đây, phía ba xảy ra chuyện gì thì cũng phải nói cho con biết.” “Được rồi.”

“Vậy ba chú ý sức khỏe, con chờ ba đến.”

“Ừ.”Vừa dứt lời, vành mắt Kim Bách Minh đã đỏ ửng.