Hùng Thiên Đại Lục

Chương 407: Linh Sư Nhất Tinh



Đại sư trẻ tuổi hơn người

Thiên Tài khó kiếm, xinh tươi rạng ngời

Khiến cho khắp chốn gọi mời

Thành viên ưu đãi, thảnh thơi cả đời.

..

Chừng một nén nhang. Lạc Tinh vẫn chưa vẽ xong. Thực tế vẽ càng lâu thì áp lực lên linh thức càng lớn, vì phải duy trì liên tục sự khống chế tòan bộ những linh vân mình đã vẽ. Vì Linh lực khắc trên linh vân đó không phải là cố định vẽ qua một lần rồi thôi. Mà chính là do linh thức lạc ấn lộ tuyến lên đó nhằm đảm bảo sự duy trì linh lực thông suốt vào ra.

Nhưng mà Lạc Tinh hiểu nếu mình vẽ nhanh sẽ dễ sai và linh lực truyền vào mỗi đường vân sẽ lớn lên. tiêu tốn linh lực nhiều hơn. So sánh tiêu hao thì đương nhiên phải chọn tiêu hao linh thức vì đây là điểm mạnh của Lạc Tinh.

"Tách Tách..." - Đồ án linh vân hoàn thành... Chỉ một nét vẽ.

Một hồn linh xuất hiện, có hình dáng một trường kiếm kim sắc.

"Hồn linh hoàn mỹ 92%."- Lão giả áo xanh bất ngờ.

"Ta thông qua chứ."

"Hoàn toàn thông qua. Ha ha... Tiểu bối, làm tốt lắm, chẳng qua do linh lực ngươi yếu kém. Không thì đạt hoàn mỹ 95% không phải là khó nha.

"Da tạ đã khen ngợi."

Tốt, ngươi khai báo tên tuổi, xuất thân, để ta đưa vào danh sách gởi về tổng bộ.

"Thưa, Tiểu nữ tên Lạc Tinh, là cô nhi người Phước Lộc Trấn."

"Hả. Thật ư" - Lão giả ngạc nhiên, tưởng trẻ tuổi thế này phải là thiên tài được tài bồi của thế lực nào chứ.

" Đương nhiên ah."

"Thật ra chuyện này không quan trọng. Nếu ngươi chưa thuộc thế lực nào, có thể tham gia vào Phân Đà Đại Sư của Thành Long Hồ ta không." - Thực tế mọi người có thể đến bất cứ đâu của nhân tiên đại lục tham gia trắc thí. Nhưng mà chỉ được chọn một nơi làm phân đà.

"Đương nhiên không thành vấn đề rồi."- Lạc Tinh thầm nghĩ mình chủ yếu lấy danh hiệu thôi. chứ là đại sư của nơi nào chẳng giống nhau.

"Ha Ha... tốt lắm. Nếu là Đại Sư của thành ta sẽ có ưu đãi cực tốt. Đương nhiên nếu sao này ra ngoài tham gia các trận tranh tài này nọ, chỉ có thể làm đại diện của Thành Long Hồ chúng ta."

"Đương nhiên ah."

"Được. Đây là huy hiệu Nhất Tinh Linh sư. Ta cũng tin rằng mười năm nữa ngươi sẽ là Nhị Tinh Linh Sư. Cố lên."

"Đa tạ ngài khích lệ ah."

"Được rồi. cứ gọi ta là Huỳnh Đại Sư."- Lão nói xong lấy ra một hồ lô hút vào viên hồn linh.

"Lạc Tinh rất ngạc nhiên, lần đầu thấy có cách lưu trử hồn linh theo cách này."

"Xin hỏi thứ này có thể lưu trữ sao?"

"Ha ha... Có lẽ ngươi từ trấn nhỏ đi ra nên không biết. Hồn Linh tuy chỉ có thể dùng Ngọc Phỉ Thúy lưu trữ. Nhưng có cách khác lưu trữ. Tuy nhiên lưu trữ cách này không dùng để Khai linh cho người. Mà tiến hành thăng cấp vũ khí hoặc để dung luyện tăng phẩm chất đan dược."

"Ohm.. tiểu nữ thật sự không biết, đa tạ ngài hướng dẫn."

"Haha. Ngươi thỉnh thoảng có thể đến đây nghiêm cứu các điển tịch. Đây là ưu điểm khi làm thành viên của phân đà Long Hồ. Nhất là mỗi tháng được phụ cấp năm Kim tệ. Đương nhiên cũng có nhiệm vụ là khai linh năm Tứ tinh Hồn Thạch hoặc một Ngũ Tinh hồn thạch cho khách hàng yêu cầu. Mỗi tháng ngươi cứ đến đây xem thông báo, phân công việc, đọc các điển tịch của công hội. Tuổi trẻ nên trao dồi kiến thức nha. Nếu có việc riêng cần rời khỏi thì cũng thông báo một tiếng là được."

Lạc Tinh thấy mục đích đã đạt được nên xin phép rời khỏi:

"Vâng ah. Tiểu nữ ghi nhớ. Xin cáo từ Huỳnh Đại Sư."

Huỳnh đại sư khá thoải mái khi nhìn bóng Lạc Tinh roeif khỏi. bằng vào việc Lạc Tinh không hiểu gì về hồ lô hấp thụ hồn linh, cho biết nàng ta chắc chắn không phải thế lực lớn tài bồi:

"Hai mươi tuổi mà đã hồn sư nhất tinh. Thì sáu mươi tuổi đạt Tam Tinh là chuyện không khó nha."

Quay lại chỗ cũ, Hàn Linh Lung đang ngồi đợi.

"Sư phụ thế nào."

"Đương nhiên thành công."- Lạc Tinh đưa tay ra. trên đó có một Ngôi Sao màu vàng. Huy hiệu này là tiêu chí đặc trưng của Đại Sư. Phía sau lưng lại có một chữ Lạc và dấu mộc đỏ của phân đà Đại Sư thành Long Hồ.

"Trời. Sư phụ tài quá."- Nàng bá cổ Lạc Tinh hôn một cái.

"Nè ý tứ một chút."- Lạc Tinh đẩy nàng ra.

"Giờ làm gì, sắp tối rồi đó. Không lẽ tối nay ta ngủ ngoài đường. Con hết sạch tiền rồi."

"An tâm."- Lạc Tinh dẫn nàng lẫn Tiểu Tam đến Thiên Binh Lâu. Tiếp đó để Linh Lung ở ngoài. Một mình hắn đi vào.

"Xin hỏi quan khách đến đây mua hay bán vũ khí." Một Hồn Giả phụ trách canh cửa nói.

"Ta muốn bán vài món huyền binh."

"Được xin đi cổng bên trái."

Theo hướng người gát cổng. Lạc Tinh vào một khu vực khá vắng vẻ.

"Xin hỏi ngươi muốn bán gì."

"Mấy món huyền binh ah."

Lạc Tinh dứt khoát mang túi sau lưng đổ ra. Chín thanh Huyền Binh Sơ giai.

Lão giả liếc nhìn Lạc Tinh để đánh giá. Tiếp đó kiểm tra các món vũ khí. rồi nói:

"Mỗi món 100 Quan. Nhưng ta mua sỉ. Tính ngươi tất cả một ngàn quan. Xem như ưu đãi."

"Hả... Rẻ thế. Không phải ngài thấy tiểu nữ còn trẻ nên ép giá chứ." - Lạc Tinh bất ngờ, nghĩ rằng hắn bị ép giá không ngờ lại bị đối phương ép nhiều thế.

"Những món này tuy là huyền binh nhưng chất lượng chẳng ra làm sao. Toàn là hàng thứ phẩm."

Viên quản lý tủm tỉm nhìn Lạc Tinh cười nói.

"Này, huyền binh dù chất lượng kém, giá cũng đến 300 quan. Ngài mua có 100 quan. Có chút ép người nha."

"Quan trọng là nhìn sơ qua biết là loại hàng hóa có được do cướp bóc. Nên muốn bán phải qua công đoạn tân trang lại a."- Vị quản lý tiếp tục nói. Hắn thấy Lạc Tinh ăn mặc bình thường, nên nghĩ đây không thuộc thế lực lớn nào. Không ép Lạc Tinh thì ép ai.

Lạc Tinh lúc này lấy Huy hiệu chứng nhận hình ngôi sao ra, bỏ lên bàn.

"Cái này ngài nói xem, có phải đồ ta cướp bóc không."

Nhìn sơ qua huy hiệu Công hội Đại Sư.

Viên quản lý biến sắc. Khẽ lặng người vài giây, sau đó trầm ngâm nói:"Nếu là người của Công Hội Đại Sư, thì ta xin nói thẳng giá, 2000 ngàn Quan thế nào?"

"Tốt... Đa tạ ngài."- Lạc Tinh sảng khoái đáp ứng.

"Xin hỏi Đại Sư ngươi muốn dùng Kim Tệ hay là tiền Quan."

"Kim Tệ ah." - Dù sao kim tệ dễ dàng giữ hơn là tiền Quan. Do 1 Kim tệ định giá bằng 100 quan nên dễ dàng mang đi.

Việc giao dịch nhanh chóng thông qua. Lạc Tinh cầm túi tiền ra ngoài.

"Thế nào, được bao nhiêu?"

"Hai trăm Quan ah." Lạc Tinh nháy mắt ra hiệu nàng im lặng. Tiếp đó cả hai rời khỏi trước ánh mắt tò mò của một số người.

"Chúng ta tạm thời ở trọ một đêm."

Tiếp đó cả hai đến một quán bình dân thuê một căn phòng. Tiền thuê một đêm 20 đồng. Thêm mướn nơi ở cho linh thú hết 30 đồng nữa.

"Sư phụ... cái gì mà bán có 200 Quan."- Lúc này Hàn Linh lung không nén được tò mò nói.

"Ta dạy ngươi bao nhiêu lần rồi. Tiền tài chớ lộ ra. Chúng ta thực lực yếu kém. Nếu có kẻ biết trong tay ta có số tài phú lớn, sẽ sinh dã tâm hiểu không?"