Hôn Sau Mê Luyến

Chương 5: Chương 5




Tần gia và Trịnh gia đều là hào môn bậc nhất Nam Thành, nhưng Tần Thịnh là người thừa kế duy nhất của Tần gia, mà Trịnh Giới cũng chỉ là cháu trai của người đứng đầu Trịnh gia, Trịnh gia đông con cháu, Trịnh chủ tịch có bảy người em trai,Trịnh đổng có tới mười mấy đứa cháu trai như Trịnh Giới.Trịnh Giới ở trước mặt cô nói không ai dám đoạt phụ nữ cùng anh ta, nếu biết đêm đó người cùng cô phát sinh quan hệ chính là Tần Thịnh, sợ là có tức giận đến mấy cũng không dám ho he một tiếng.Nếu cô gả cho Tần Thịnh......Tang Nguyệt bắt đầu nghiêm túc suy xét lời đề nghị kết hôn của Tần Thịnh.Lấy thân phận của Tần Thịnh, có thể gả cho anh, là trèo cao.Nếu nhất định phải liên hôn,cô không thể có lựa chọn nào tốt hơn Tần Thịnh.Trời mưa càng lúc càng to, Tang Nguyệt cầm tư liệu của Tần Thịnh nằm lên trên giường, do dự một lúc, cầm lấy di động, dựa theo số điện thoại di động lưu trên bản tư liệu của Tần Thịnh tìm tài khoản anh trên WeChat.Số điện thoại đăng kí WeChat là dùng số điện thoại di động, Tang Nguyệt lập tức tìm ra được nick WeChat của Tần Thịnh, gửi lời mời kết bạn.Tin nhắn ghi chú: 【Tôi là Tang Nguyệt.

】Không nghĩ tới Tần Thịnh WeChat không có để chế độ private, có thể nhắn WeChat luôn.Tang Nguyệt sắp xếp lại từ ngữ, ngón tay đánh máy, chào hỏi Tần Thịnh.【Anh có đang on không? 】Sau khi gửi tin nhắn đi, tai Tang Nguyệt không hiểu sao lại hơi đỏ lên, đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình di động, chờ Tần Thịnh trả lời lại,tiếp tục suy nghĩ nên nói với anh như nào.Đại khái qua ba phút,giao diện cuộc trò chuyện không hề có động tĩnh gì, Tang Nguyệt nhìn thời gian mới giật mình, đã hơn hai giờ rồi.Thời gian này, Tần Thịnh chắc hẳn đã ngủ rồi.Cô thật là hồ đồ,làm gì có ai hơn phân nửa đêm lại nhắn tin bàn chuyện kết hôn như này chứ.Cô giơ tay vỗ vỗ cái trán,ném điện thoại sang một bên, kéo chăn đi ngủ,sáng mai dậy lại nhắn cùng Tần Thịnh sau.——Ngoài cửa sổ mưa to tầm tã, ngẫu nhiên có tia chớp xẹt qua.Tần Thịnh ngồi ở bàn làm việc, trên màn hình máy tính trước mặt là phần thông tin cá nhân anh đang sửa lại.Đôi mắt nhìn chằm chằm ở dòng tính cách kia, suy nghĩ thật lâu.Lúc đầu anh điền tính cách là thành thật thủ tín, nghiêm túc có trách nhiệm, tính cách trầm ổn,bản tư liệu anh gửi cho Tang Nguyệt chính là phiên bản này, nhưng Tang Nguyệt đến bây giờ cũng chưa hồi âm lại, chẳng lẽ là không thích tính cách trầm ổn?Bây giờ người trẻ tuổi đều ham chơi thích náo nhiệt, Tang Nguyệt đêm đó cũng không chút do dự lôi kéo anh phóng túng trầm luân, không có nửa phần ngượng ngùng, xong việc cũng không có khóc sướt mướt, đòi chết đòi sống, tính cách hào sảng,vậy chắc hẳn cũng thích người có tính cách như thế.Nghĩ như vậy, ngón tay Tần Thịnh gõ trên bàn phím, đem tính cách trầm ổn, đổi thành hào sảng.Tần Thịnh ngồi nghiên cứu sửa lại lý lịch, lúc này di động rung lên, Tần Thịnh liếc mắt nhìn một cái, nhìn thấy là tin nhắn WeChat.sy: 【Tôi là Tang Nguyệt.

】sy: 【 Anh có đang on không? 】Tên WeChat của Tang Nguyệt chính là hai chữ cái đầu trong trên của cô ghép lại.Tần Thịnh như trút được gánh nặng, cầm lấy di động,ngón tay ấn vào giao diện trò chuyện tính trả lời lại luôn nhưng nghĩ đến buổi sáng hôm qua ở quán cà phê Tang Nguyệt cự tuyệt mình,anh mím môi,thoát ra.Anh dạo quanh vòng bạn bè của Tang Nguyệt nhìn nhìn, vòng bạn bè của cô cài đặt chỉ có thể xem bài viết ba ngày gần nhất, không có bất luận động thái gì.Rời khỏi vòng bạn bè, nhìn thời gian, đã qua ba phút,anh nhắn lại: 【Có.

】Một tay anh nắm lấy di động, chờ tin nhắn của Tang Nguyệt.Mười phút sau, Tần Thịnh thấy không có tin nhắn trả lời tới, mày nhíu lại.Tần Thịnh: 【Tôi đây.


】Lại qua thêm mười phút,vẫn không có nhắn đáp lại.Tần Thịnh bặm môi, mày nhíu chặt: 【Tôi đây.

】——Tang Nguyệt rạng sáng vừa bỏ di động xuống liền ngủ luôn, tới sáng hôm sau, mở mắt ra, nhớ tới đêm qua mình nhắn tin cho Tần Thịnh,nhanh chóng sờ di động trên đầu giường, xem Tần Thịnh đã trả lời lại chưa.Mở di động lên, liền nhìn thấy mấy cái tin nhắn chưa đọc.Rạng sáng hai giờ.Tần Thịnh: 【Có.

】Hai giờ hai mươi.Tần Thịnh: 【Tôi đây.

】Hai rưỡi sáng.Tần Thịnh: 【Tôi đây.


】Hai giờ 40.Tần Thịnh: 【Tôi đây.

】Tang Nguyệt: “......”Tang Nguyệt không nghĩ tới đã hơn hai giờ sáng Tần Thịnh vẫn còn trả lời tin nhắn của cô, lại còn gửi nhiều tin như thế, nhìn thời gian, đã hơn 9 giờ, nhanh chóng ngồi dậy gửi lại tin nhắn cho anh.Tang Nguyệt: 【 Xin lỗi, ngày hôm qua nhắn tin cho anh quên nhìn thời gian, nửa đêm còn quấy rầy anh,tôi gửi tin nhắn xong thì ngủ mất,anh......anh còn on không? 】Tin nhắn vừa gửi đi trong nháy mắt, đối phương đã trả lời lại: 【Tôi đây.

】Tang Nguyệt: 【 Về lời đề nghị kết hôn của anh hôm qua,tôi đã về suy xét một chút,tôi nguyện ý.


】Tần Thịnh: 【 ân.

】Tang Nguyệt đang muốn hỏi anh khi nào thì rảnh, bọn họ gặp nhau bàn chuyện liên quan đến việc kết hôn,mới gõ được một nửa,tin nhắn của đối phương đã gửi đến trước.Tần Thịnh: 【em ở công ty? 】Tang Nguyệt: 【 em còn chưa đến công ty.

】Tần Thịnh: 【 ở nhà? 】Tang Nguyệt: 【 ân,giờ đang ở nhà.

】Tần Thịnh: 【 Sổ hộ khẩu có ở chỗ ở của em không? 】Tang Nguyệt: 【Có.

】Hộ khẩu của cô từ khi lên đại học đã chuyển ra khỏi nhà,bây giờ có một sổ hộ khẩu riêng.Tần Thịnh: 【Em chuẩn bị một chút,giờ tôi qua nhà em đưa em đi lãnh chứng.


】Tang Nguyệt: “......?”Lãnh chứng?Giờ đi luôn?Cô tuy rằng đã suy xét kĩ chuyện cùng Tần Thịnh kết hôn, nhưng cũng không nghĩ tới anh hôm nay phải đi lãnh chứng liền luôn, bản hiệp nghị trước khi kết hôn và bản công chứng tài sản tiền hôn nhân cũng chưa có.Sự tình phát triển quá nhanh, Tang Nguyệt chịu ảnh hưởng bởi việc mẹ bị tiểu bạch kiểm lừa chiếm đoạt tài sản, phản ứng đầu tiên chính là không làm công chứng tài sản và bản hiệp nghị trước khi kết hôn,tài sản cá nhân của cô sẽ không được bảo đảm.Từ nhỏ đến lớn, ba cô tuy rằng không yêu thương cô, nhưng tiền tiêu vặt cũng cho cô không ít,cô không tiêu mà để tích kiệm, sau này lớn lên cô dùng để đầu tư, hơn nữa gom cả tiền lương vào, có một khoản tiết kiệm xa xỉ, nếu như ngày nào đó cô thật sự cắt đứt quan hệ với người nhà, công việc bị chịu chèn ép,cô cũng có thể dựa vào tiền tiết kiệm mà sống vô tư.Ở trong lòng cô, kết hôn kỳ thật là một chuyện rất nguy hiểm, chỉ cần hơi sơ ý là bị đối phương cuỗm đi hết tài sản.Đối với người có xuất thân từ một gia đình như cô trước khi kết hôn đều sẽ ký kết hiệp nghị, tìm một luật sư riêng để bàn bạc, để tương lai nếu hôn nhân tan vỡ sẽ không bị chia tài sản riêng.Cô giờ còn chưa kịp nói với luật sư riêng câu nào đã đi lãnh chứng cùng anh, vạn nhất bị anh lừa tiền thì làm sao bây giờ?Dù sao cô với anh cũng không thân lắm,cũng không biết rõ nhân phẩm của anh.Tuy rằng lấy gia thế của anh, hẳn là cũng không để ý chút tiền ấy của cô, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.Mấy năm nay, trong giới hào môn không ít phú nhị đại cưới một người phụ nữ có gia thế bình thường, mọi người đều cảm thấy người phụ nữ trèo cao, nhưng trên thực tế phú nhị đại chỉ là xuất thân hào môn, vì phòng ngừa người vợ cuỗm đi tài sản của mình, tiền trong nhà đều để cha mẹ giữ,tài sản đứng tên cũng không có bao nhiêu,sau khi li hôn, còn muốn chia tài sản của vợ.Đàn ông càng có tiền càng hay tính kế, sẽ không để phụ nữ chiếm được lợi ích từ mình, đặc biệt là gia tộc lớn như Tần gia sẽ không chịu bị thâm hụt tiền mua bán, cô không trông cậy vào việc gả cho Tần Thịnh thì có thể động đến tài sản của anh, chỉ hy vọng tài sản riêng của mình không bị chiếm mất.Tang Nguyệt: 【 hôm nay có lẽ không kịp lãnh chứng, chúng ta phải thảo luận về hiệp nghị trước khi kết hôn với làm công chứng tài sản.

】Tần Thịnh: 【 không cần.

】Tang Nguyệt: “......”Tần Thịnh: 【 40 phút nữa tôi đến nhà em.

】Đọc tin nhắn xong, Tang Nguyệt lâm vào suy nghĩ sâu xa.Anh nói không cần, ý là không kí hợp đồng trước khi kết hôn sao?Lấy gia thế của anh, khối tài sản của anh tất nhiên lớn hơn cô nhiều, anh hẳn là nên chủ động yêu cầu lập hợp đồng,giờ cô chủ động nhắc tới hiệp nghị trước khi kết hôn,anh lại không chút do dự cự tuyệt, chẳng lẽ không sợ tương lai cô được chia tay sản của anh sao?Hay là, anh cũng giống những tên phú nhị đại chia tài sản của vợ kia, tài sản đều để cha mẹ đứng tên,tài khoản cá nhân cũng không có đồng nào.Tang Nguyệt miên man bất định, khi lấy lại tinh thần thì đã trôi qua mười phút,cô còn chưa rửa mặt, Tần Thịnh nửa giờ sau đã đến rồi.Tang Nguyệt xoa xoa huyệt thái dương, bỏ di động xuống, xỏ dép lê đi vào phòng tắm.Rửa mặt xong, thay quần áo, ngồi ở trước bàn trang điểm, trang điểm nhẹ qua,còn ba phút nữa Tần Thịnh mới tới, Tang Nguyệt tìm sổ hộ khẩu cất vào trong túi rồi đi xuống tầng.Ánh mặt trời ấm áp, Tang Nguyệt đi ra sảnh chung cư liền nhìn thấy một chiếc Bentley màu đen chậm rãi lái đến, ngừng ở trước mặt cô.Cửa sổ xe kéo xuống lộ ra khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn của Tần Thịnh,anh hơi quay đầu sang, ánh mắt nhìn về phía cô, ngữ điệu bình đạm, “Lên xe.”Tài xế từ ghế lái đi xuống, mở cửa xe cho cô.Tang Nguyệt lên xe, ngồi vào hàng phía sau cách Tần Thịnh một khoảng trống ở giữa.Xe chậm rãi quay đầu, Tang Nguyệt nghe thấy đối phương phân phó tài xế lái đến Cục Dân Chính, nghiêng đầu nhìn anh.Anh đang cúi đầu sửa sang lại quần áo, anh mặc một kiện sơ mi trắng, vạt áo nhét vào quần tây tối màu,ánh nắng lung linh xuyên qua cửa sổ xe chiếu lên người anh, nửa bên sườn mặt của anh đắm trong ánh mặt trời, ngón tay thon dài thong thả ung dung vuốt thẳng áo sơmi lại.Cảm nhận được tầm mắt của cô, anh nâng mắt lên, ánh mắt dò hỏi nhìn cô.Tang Nguyệt nghĩ nghĩ, hỏi: “Chúng ta giờ trực tiếp đi Cục Dân Chính lãnh chứng sao?”Tần Thịnh ừ một tiếng, thấy cô thất thần, tựa hồ có chuyện muốn nói, nghiêng đầu nhìn cô, chờ cô nói.Tang Nguyệt nói thẳng: “Về hiệp nghị trước khi kết hôn,anh đã chuẩn bị xong văn kiện chưa?”“Không có.”Tầm mắt Tần Thịnh từ trên mặt cô dời đi,người hơi ngửa ra sau, dựa vào ghế ngồi, mặt mũi ẩn ẩn mang theo chút mỏi mệt, như là thức trắng đêm không ngủ, chậm rãi nói: “Chúng ta không cần hiệp nghị kết hôn.”Tang Nguyệt mím môi,cô cảm thấy,cô vẫn phải yêu cầu ký hiệp nghị thì trong lòng mới yên tâm.Tang Nguyệt dùng giọng điệu đùa giỡn, uyển chuyển nói: “Không kí hiệp nghị, Tần tiên sinh không sợ tương lai tôi lấy mất tài sản của anh sao?”Tần Thịnh nhíu mày, hỏi ngược lại: “Sau khi kết hôn thì của tôi không phải của em sao?”Này......!Vẫn là không giống nhau đi?Hầu hết đàn ông lúc kết hôn đều hứa hẹn với vợ của anh cũng là của em, nhưng lúc ly hôn lại tìm mọi cách để vợ ra đi tay trắng, Tang Nguyệt cũng không tin mấy lời ngon ngọt từ miệng đàn ông, huống chi hai người bọn họ căn bản không có tình cảm gì.Tang Nguyệt cẩn thận nói: “Tôi cảm thấy vẫn là nên kí một bản hiệp nghị trước khi kết hôn, làm công chứng tài sản thì tốt hơn, vạn nhất tương lai ly hôn anh cũng không phải lo lắng chuyện phân chia tài sản.”Tần Thịnh nghe thấy cô còn chưa có lãnh chứng đã nghĩ đến chuyện ly hôn sự, sắc mặt hơi trầm xuống, ánh mắt thâm thuý nhìn cô một lát, ngữ khí có chút không vui, “Này không cần em phải nhọc lòng.”Tang Nguyệt: “......”Này sao có thể không cần cô phải nhọc lòng,cô đương nhiên phải nhọc lòng, vạn nhất anh lấy hết tiền của cô thì phải làm sao bây giờ?Tang Nguyệt đang chuẩn bị nói cái gì, liền thấy Tần Thịnh hai chân vắt chéo, nhắm mắt lại, một bộ dáng không muốn tiếp tục nói với cô.Trong xe rơi vào khoảng không trầm mặc, Tang Nguyệt yên lặng không nói gì, nghiêng đầu nhìn anh, rất nhiều lần muốn nói nhưng thấy anh dường như đã ngủ rồi nên lại thôi.Cô đã uyển chuyển ám chỉ muốn lập bản hợp đồng mấy lần nhưng đều bị anh né tránh, thái độ này không thể không làm cô hoài nghi việc anh bài xích chuyện này.Trong tình huống bình thường, không muốn kí hiệp nghị trước hôn nhân đều là cảm thấy không kí hiệp nghị sẽ có lợi cho bản thân hơn, đối với anh có lợi, thì nghĩa là cô sẽ gặp bất lợi.Nhưng cô năm lần bảy lượt nhắc đến chuyện này,anh rõ ràng không có kiên nhẫn, vạn nhất chọc giận anh,anh không muốn kết hôn cùng cô nữa,cô sẽ phải gặp phải tên đại phiền phức Trịnh Giới kia..