Hôn Nhân Giả, Tình Yêu Thật

Chương 57





Thẩm Như tiến vào phòng tắm, cô chọn cho mình bộ váy ngủ mỏng tanh màu đỏ. Đây là bộ váy mà trước khi Hạo Thiên thích nhất. Nhưng cũng vì xấu hổ mà cô không dám mặc. Bây giờ thì khác, cô cần mang anh quay trở về.

Mặc lên người, nhìn qua gương cô liền cảm giác ngại ngùng. Bộ cánh với chiếc áo choàng mỏng manh bên ngoài có thể nhìn xuyên thấu vào bên trong. Thân thể như vậy lộ ra ngay trước mắt. Bên trong chiếc áo choàng mỏng là bộ nội y ren đỏ cùng màu. Nhìn rõ sắc nét từng đường cong quyến rũ một. Bộ nội y nhỏ này cũng chỉ có thể che đi những nơi nhạy cảm nhất, còn lại đều khoe trọn ra bên ngoài.

Tiến ra khỏi phòng tắm, Thẩm Như tiến lại kéo rèm cửa sổ. Cô ngồi xuống sofa nhâm nhi ly rượu ban nãy và chờ anh tỉnh dậy. Hạo Thiên sau một đợt mê man, anh khẽ mở mắt nhìn xung quanh. Cảm giác ở tay bị siết chặt thu hút tầm mắt của anh trong chốc lát. Hóa ra là cô đã còng tay anh ở đầu giường. Hạo Thiên bật người nhìn cô.

-Sao cô lại khóa tay tôi?

Nhưng vừa nhìn về phía người con gái kia anh đã cứng họng. Cô quá sexy và quyến rũ rồi. Vội vàng xoay mặt đi tránh né cơ thể cô nhưng Thẩm Như nào để anh toại nguyện. Cô tiến lại phía anh, chẳng ngại ngần mà leo thẳng lên người anh. Vị trí nhạy cảm đã định hình sẵn trên cơ bụng săn chắc. Đôi bàn tay mảnh khảnh của cô vuốt ve bên má, kéo anh lại đối diện với mình.

-Sao vậy?

-Cô làm gì vậy hả? Thả tôi ra!

-Nếu em nói không thì anh sẽ làm gì?

Nói rồi cô sát lại phía anh, hơi thở ngọt ngào dịu nhẹ phả ra. Môi cô mơn trớn như có như không chạm vào cổ anh. Hạo Thiên mê man trong cơn dẫn dắt những vẫn điềm tĩnh nhìn cô.

-Cô muốn gì?

-Em muốn gì sao? Em muốn anh.

Nói rồi cô choàng tay qua cổ anh, trực tiếp tìm đến môi anh mà buông xuống nụ hôn. Hạo Thiên chống đối kịch liệt nhưng không thể thoát khỏi nụ hôn ướt át của cô. Môi cô cứ vậy mơn trớn trên môi anh. Hạo Thiên chẳng hiểu tại sao. Tuy lý trí bảo anh phải ngăn cô lại nhưng trái tim ở lồng ngực lại phập phồng liên hồi. Cảm giác ngọt ngào, mềm mịn ở khoang miền này anh chưa từng trải qua với Liễu Thanh. Bất tri bất giác đã cùng cô hòa quyện môi lưỡi. Thẩm Như đạt được ý muốn liền buông anh ra.

-Thích sao?

-Cô thả tôi ra đi, tôi muốn về với Liễu Thanh.

-Anh muốn về với Liễu Thanh? Anh chắc chứ?

Tay cô vươn ra sau chạm vào đũng quần đã bắt đầu thức dậy của anh. Hạo Thiên đỏ mặt quay đi, anh không thể phủ nhận việc mình có phản ứng với cô ngay khi nhìn thấy cơ thể này. Huống hồ gì cô vừa dẫn dắt anh một đoạn đường đầy mê hoặc.

-Tôi… tôi… cô tha cho tôi đi…

-Anh biết gì không? Anh đang phản ứng vì em.

Cô ngồi thẳng dậy, tay cởi hẳn chiếc áo choàng mỏng bên ngoài ra. Trên cơ thể chỉ còn lại bộ nội y nhỏ. Khuôn ngực lập lò hiện lên ngay trước mắt khiến anh đỏ mặt. Thẩm Như vuốt ve từ vai anh xuống cơ bụng rồi dần đưa tay mở từng cúc khuya sơ mi của anh ra.

-Thẩm Như, tôi không thể làm chuyện này cùng cô được đâu?

-Vậy anh có thể làm chuyện này cùng Liễu Thanh sao?

Câu hỏi này của cô khiến anh bỗng dưng không thể nói được. Khuôn miệng cứng nhắc không thể nói lên thành câu. Thẩm Như nhếch môi tiếp tục cởi áo cho anh.

-Thoải mái đi, em chỉ muốn anh vài ngày thôi.

Nói rồi cô lại buông môi mình xuống môi anh. Nụ hôn này lại càng khiến anh mê hoặc hơn nữa. Dù có muốn né tránh nhưng chỉ cần môi cô mơn trớn nhẹ đã khiến anh rũ bỏ hết lý trí. Thẩm Như vui vẻ đưa tay xuống thoát y quần cho anh khiến Hạo Thiên liên tục lắc đầu.

-Cầu xin cô đấy, tha cho tôi được không?

-Em không muốn dừng lại khi đã đi đến đây đâu.

-Cô nghe tôi nói đã… ưm…

Môi anh lại một lần nữa bị cô chiếm đóng. Thẩm Như không ngại ngần thoát y cho anh và ngay cả cho mình. Cơ thể cô đã hoàn toàn không một manh vải trước mắt anh khiến anh cảm giác choáng váng. Anh thật sự không muốn có lỗi với Liễu Thanh nhưng cảm xúc sôi sục này lại khiến anh trở nên mê mẩn. Thẩm Như choàng tay đặt lên vai anh hôn sâu. Cảm nhận anh đã không còn từ chối mình liền đưa tay lên cổ tay anh.

cạch

Tiếng mở còng vang lên, Thẩm Như cuốn anh vào nụ hôn sâu rồi kéo anh ngã xuống giường.

-Hạo Thiên, em muốn nằm dưới thân anh.

Câu nói này đánh mạnh vào cảm xúc của anh một lần nữa. Quen thuộc, đó là những gì anh nhận thấy. Bàn tay vô thức đặt ở eo cô. Cả hai tiến vào nụ hôn sâu, bàn tay cô chạm vào tay anh. Kéo tay anh chạm vào nơi *** ***** ẩm ướt.

-Thiên… em muốn…

Chẳng còn nghĩ gì cả, anh gần như đã bị thu phục khi người con gái này nỉ non. Nếu anh từng nhiều lần từ chối Liễu Thanh thì trước cô sao lại khó từ chối đến vậy? Anh cúi xuống hôn vào môi cô, bàn tay bên dưới không ngần ngại vuốt ve nơi nữ tính đang từng trận co rút. Thẩm Như thở dốc, tay tìm đến con vật đang thức giấc kia mà vuốt ve lên xuống. Nụ hôn của Hạo Thiên bắt đầu dịch chuyển xuống vùng cổ non mềm rồi đến bầu ngực căng tròn.

-Ưm… Thiên… em muốn… ân… nhiều hơn… cho em...

-Tôi xin lỗi.

Nói rồi anh đặt vật nóng ngay lối nhỏ bắt đầu tiến vào. Thẩm Như bị một màn này trở nên điên cuồng ưỡn người ra sau.

-Ưm… làm đi… đừng xin lỗi…

Bên dưới bắt đầu luân động ra vào trong lối nhỏ. Từng âm thanh rên rỉ thở dốc bắt đầu bủa vây căn phòng. Đến khi Hạo Thiên không chịu nổi nữa liền rút ra bắn thẳng ra bên ngoài rồi hạ người xuống ôm lấy cơ thể cô. Thẩm Như khẽ cười thỏa mãn ôm lấy anh.

-Anh đã từng làm chuyện này với Liễu Thanh chưa?

Hạo Thiên chỉ khẽ lắc đầu cũng khiến cô hạnh phúc. Bên dưới lại bắt đầu sát nhập triền miên. Hai thân thể cứ vậy cùng nhau dây dư trong đêm tối. Căn phòng bỗng chốc trở nên ấm nóng bởi những đợt cao trào của họ.