Hoàng Hôn Ở Oviedo

Chương 61: Hạnh Phúc ( 2 )



Sau khi hôn lễ kết thúc, Cố Thiếu Tranh không thấy bóng đang của Bối Vy đâu trước mặt là hàng trăm khác mời anh không thể nhìn ra được cô đang ở đâu, Cố Thiếu Tranh để lại cho Trạch Trạch thay mặt anh đón tiếp khách mời nói là đón tiếp nhưng thật ra bọn họ ai nấy cũng say khướt cũng không còn để tâm đến chuyện cô dâu, chú rể đang ở đâu nữa.

Cố Thiếu Tranh đi lên phòng khách sạn vừa lên đến hành lang anh đã thấy ở ngay trước cửa phòng mình bóng dáng Bối Vy trong chiếc váy cưới đang nghiêng nghiêg ngả ngả cứ đứng đấy không đi vào cũng không đi ra, Cố Thiếu Tranh nhìn ra được người phụ nữ đang ở trong trạng thái không được tỉnh táo nhưg lại không khẩn trương ngược lại anh còn đứng dựa một bên vai vào tường đút một tay vào túi quần dõi mắt theo cô, Bối Vy cứ lẩm bẩm nói gì đó rồi lại hát hò từng chữ anh đều nghe thấy rõ, vừa nói vừa chỉ tay vào cánh cửa lớn.

“ Kết hôn rồi,...tôi kết hôn rồi đó nha,...hôm nay là hôn lễ của tôi đó “

Cố Thiếu Tranh lắc đầu cười bất lực, anh còn có thể nhìn thấy được một bộ dạng khác của Bối Vy khi say, đây là lần thứ hai cô uống say anh muốn nhìn ngắm sự đáng yêu này thêm một chút nên cũng không vội đi đến.

Bối Vy nói một câu lại nốc một ngụm rượu, chai rượu sâm panh to như vậy mà cô uống gần hơn nửa chai rồi trong lúc uống rượu vào miệng không được bao nhiêu mà đổ ra ngoài lại hết hai ba phần, chiếc váy cưới xinh đẹp như vậy bị cô làm cho nhem nhuốc khó coi.

“ Ông xã của em đâu rồi,...anh đi đâu rồi hả,...ông xã à, ông xã anh đâu,...vợ của anh đang ở đây mà....ông xã anh bỏ rơi em rồi sao “

Bối Vy còn đang vui vẻ đột nhiên khóc nấc lên, cô từ từ trượt xuống ngồi ngay trên nền đất lạnh mà thút thít, lúc say cô khóc không khác gì một đứa trẻ nghiêng lắc đầu khắp nơi tìm kiếm Cố Thiếu Tranh, cô tự mình uống say tự mình tìm lên đây rồi lại tự mình nghĩ bản thân bị bỏ rơi. Cố Thiếu Tranh cũng không nhìn nổi Bối Vy khóc mặc dù trông cô bây giờ đáng yêu tột độ nhưng nhìn dáng vẻ này anh cũng có chút đau lòng, vội vã đi đến anh vừa chạm vào Bối Vy đã ngẩng vao đầu nhìn lên, hai mắt cô chớp chớp thấm đẫm nước bên trong.

“ Anh ở đây, bà xã mau đứng lên nền đất lạnh em sẽ bệnh đó “

Bối Vy cười ngây ngốc cô vứt mạnh chai rượu sang một bên, hai bàn tay nho nhỏ giữ chặt hai bên má anh, cười được vào giây lại bắt đầu nức nở.

“ Ông xã không được bỏ bà xã nhé “



“ Sao anh lại bỏ em được,...mau đứng dậy, nghe lời “

Bối Vy ướng bướng lắc đầu, cô nhìn anh còn cười nham cười nhỏ ngoắc tay ra hiệu cho Cố Thiếu Tranh.

“ Ông xã, anh qua đây “

Cố Thiếu Tranh cau mày khó hiểu anh từ từ tiến lại gần hơn, mặt hai ngừi chỉ còn cách nhau vài mi li mét nữa thôi còn chưa kịp hiểu được vấn đề Bối Vy đã lao đến hôn một cái chụt lên bên má phải anh, hôn xong thì ngẩng mặt cười như một đứa ngốc, Cố Thiếu Tranh chỉ kinh ngạc hai giây rồi bất lực nhoẻn miệng cười, người đàn ông có voi lại đòi tiên anh đưa bên má còn lại của mình về phía cô.

“ Bên này “

Bối Vy cũng rất hiểu chuyện tặng thêm cho anh một nụ hôn to bự, hai người ôm nhau nhìn nhau cười lớn, giờ khắc này Cố Thiếu Tranh càng chắc chắn hơn bản thân đã chọn đúng người rồi, chỉ có Bối Vy mới cho anh cảm giác hạnh phúc đến tận trời như bây giờ anh còn muốn được gặp cô sớm hơn nữa là.

Bối Vy chính là ánh hào quang của cuộc đời anh, Cố Thiếu Tranh từ nhỏ đã không như những đứa trẻ khác, từ lúc phát hiện bản thân bị bệnh tâm lí anh trở nên lầm lầm lì lì suốt ngày chỉ ở mãi trong nhà trong mắt người khác anh không khác gì một đứa trẻ tự kỉ không ai dám để con cháu mình qua lại với anh từ đó người thân trong nhà cũng trở nên lạnh nhạt. Cố Thiếu Tranh phải đau đớn cũng phải rất mạnh mẽ thế nào mới có thể vượt qua được quảng thời gian đen tối đó, anh có thể trở nên thành công như bây giờ hoàn toàn là dựa vào bản thân cũng là dựa vào sự cổ vũ của chính bản thân mình, đến cả khi lớn lên càng ngày bệnh tâm lí càng nặng anh đặc biệt vô cùng ám ảnh với phụ nữ không phải người phụ nữ nào cũng có thể tiếp cận được anh, đến cả Celena là thanh mai trúc mã quen biết từ nhỏ mà anh cũng rất hiếm mới chạm vào cô ta nhưng khi gặp được Bối Vy anh lại có một cảm giác khác biệt, anh đối với cô là loại cảm xúc dao động rất mạnh mẽ.

Ngay từ lần đầu gặp Cố Thiếu Tranh đã muốn giữ cô ở lại bên cạnh còn muốn để cô ở ngay trong chính ngôi nhà của mình lúc đó anh cũng không hiểu tại sao bản thân lại như vậy nhưng càng về sau anh càng khẳng định quyết định lúc đó của bản thân đúng là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời của mình.

Bối Vy kéo lấy tay áo Cố Thiếu Tranh mè nheo với anh cô chỉ tay bên má mình.

“ Ông xã thơm em “

Cố Thiếu Tranh không chỉ thơm má cô, anh còn hôn lên đôi môi mọng nước hồng hào mùi rượu xen lẫn vào khoan miệng Cố Thiếu Tranh cùng sự ngọt ngào không thể dứt của Bối Vy khiến anh chỉ muốn đắm chìm mãi như vậy đến cả quên mất việc mình đang ngồi ở bên ngoài hành lang có thể sẽ bị người ta nhìn thấy bất cứ lúc nào nền đất ngoài này cũng càng lúc càng lạnh.



Hôn đến khi Bối Vy vì không thở được nữa mà nặng nề đẩy Cố Thiếu Tranh ra, người đàn ông lưu luyến nhả đôi môi cô nhưng tay vẫn ôm chặt lấy eo người phụ nữ, Bối Vy nhăn nhó nhìn anh rồi cô vùi đâu vào ngực Cố Thiếu Tranh nũng nịu.

“ Ông xã không cho anh hôn,...ông xã em lạnh “

Cố Thiếu Tranh mới sực nhớ ra, anh nhanh chóng mở cửa phòng trước rồi bế Bối Vy vào trong, ngồi trên giường anh nắm lấy hai bàn tay cô xoa mạnh để tạo hơi ấm, cơ thể Bối Vy đúng là lạnh đi không ít người đàn ông bây giờ tự trách mình vì sự đáng yêu của cô mà anh quên mất chuyện đó.

“ Ông xã ôm em đi em sẽ hết lạnh,...ông xã anh có lạnh không ? “

Bối Vy chủ động ôm chặt lấy anh, áo cưới của cô ướt đẫm nên khi ôm rất không thoải mái, Bối Vy còn chưa ôm anh được năm giây đã đẩy ra rồi tự mình giãy giụa cởi bỏ chiếc váy cưới trên người nhưng chiếc váy này quá rườm rà và rắc rối Bối Vy lại đang say nên cô càng cởi lại càng khiến nó trở nên rối ren hơn cuối cùng cô lại cất giọng nhờ vả Cố Thiếu Tranh.

“ Ông xã cởi cho em, nó ướt rồi em khó chịu “

“ Được, anh giúp em “

Cố Thiếu Tranh không chỉ cởi giúp cô chiếc váy cưới còn bế cô vào nhà tắm cùng tắm với mình, Bối Vy ngồi trong bồn nước ấm còn được ngồi trong lòng an, quá ấm áp đến nỗi cô ngủ đi lúc nào không hay.

Cố Thiếu Tranh giúp Bối Vy lau khô người mặc cho cô cái áo choàng tắm, giúp cô sấy tóc, nằm trên giường anh ôm chặt người phụ nữ của mình trong lồng ngực lớn.

“ Bà xã, anh yêu em “