Hổ Tế

Chương 1980: 1980





“Đi thôi!” một người trung niên nhanh chóng rời khỏi.

“Đi thôi, đi thôi!” cả đám người Đường Gia lần lượt lạnh lùng bước lên chiếc xe bus.

Cả đám người dòng chính Đường Gia tuyệt đối sẽ không ủng hộ Đường Mộc Tuyết nắm quyền lực, trước đây chọn đứng về phía Đường Mộc Tuyết, cũng vì muốn Đường Mộc Tuyết cùng Đường Hạo không ngừng tranh giành, chừa chút khe hở cho bọn họ hưởng chút lợi lộc.

Hiện tại, Đường Hạo triệt để xé lớp da mặt, nhanh chóng rút đao phát động tiến công về phía Đường Mộc Tuyết, bọn họ nhát định phải nhanh chóng đưa ra sự lựa chọn.

Tất cả mọi người đều vô cùng rõ ràng, Đường Mộc Tuyết một khi trở thành chủ nhân kế nhiệm của Đường Gia, vậy thì cơn ác mộng của bọn họ sẽ ập đến, cả đám người dòng chính Đường Gia còn đang trông đợi ngày hưởng được chút lợi lộc đây!
Lại nói, cuộc sống hiện tại của Đường Mộc Tuyết đủ vứt xa bọn họ hơn mười con đường, điều này khiến cho trong lòng của tất cả mọi người không cách nào cân bằng được, bọn họ thật sự không cách nào chấp nhận được Đường Mộc Tuyết có thể sống tốt hơn bọn họ.


Nhìn một đám người dòng chính Đường Gia đã bị mình lôi kéo, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh đắc ý cười lớn.

Dương Tiêu ôm chặt lấy cơ thể yêu kiều của Đường Mộc Tuyết, phẫn nộ nhìn Đường Hạo đang đứng bên ngoài: “Hỗn đãn! Đường Hạo anh là tên khốn, mở cửa, mau mở cửa ra cho tôi!”
Chất độc trong người Đường Mộc Tuyết vẫn chưa được kịp thời xử lý, anh hiện tại cũng không có hộp cứu thương, nếu cứ tiếp tục như vậy, Đường Mộc Tuyết nhất định sẽ không cách nào.

chống cự được.

“Dương Tiêu, đây là kết cục khi anh chống đối lại với tôi, hai tên tạp nham nhà các người đi chết đi! Đường Hạo nhìn Dương Tiêu dựng lên ngón giữa sau đó xoay người bước lên chiếc xe chiếc xe bus.

Brum brum bruml Hai chiếc xe bus nhanh chóng khỏi động, sau đó xuất phát rời khỏi núi Phổ Nhĩ.

“Thứ khốn nạn!” Dương Tiêu nhìn theo bóng dáng chiếc xe bus rời khỏi, trong mắt tràn ngập tia máu.

Anh thật sự không ngờ rằng Đường Hạo có thể ác độc đến như vậy, căn phòng này mặc dù vô cùng rách nát, nhưng được xây bằng xi măng, thực lực của Dương Tiêu cũng chỉ vừa khôi phục được một chút, muốn thoát khỏi đây, căn bản là chuyện không thể nào.

Căn phòng nhỏ vô cùng tối cùng ẩm thấp, trên mặt đất còn có những con côn trùng đang nhúc nhích.

Dương Tiêu không thể không nâng cơ thể đang run rầy của Đường Mộc Tuyết đặt trên một khoảnh đất sạch sẽ, sau đó dùng lực mở cánh cửa kia.


Điều đáng tiếc chính là, cánh cửa này vô cùng chắc chắn, chỉ dựa sức lực một mình Dương Tiêu hiện tại, căn bản không có cách nào thoát ra được.

Đôi mắt Dương Tiêu hẳn lên từng tia máu, trong lòng phẫn nộ không ngừng, hận Đường Hạo khôn cùng.

Nếu như có thể, Dương Tiêu thật sự hận không thể lập tức đem Đường Hạo xé xác thành tám mảnh.

Đường Mộc Tuyết chính là vợ của anh, là người mà Dương Tiêu quan tâm nhất, anh tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Đường Mộc Tuyết xảy ra chuyện.

Hao phí đi sức của chín trâu hai hổ, nhưng vẫn không cách nào mở ra được cánh cửa kia, nhìn sắc mặt Đường Mộc Tuyết càng ngày càng trở nên trắng bệch, Dương Tiêu nắm chặt nắm đắm, trong lòng hạ quyết tâm: “Chỉ có thể làm như vậy thôi!”
Dương Tiêu một tay đỡ sau lưng Đường Mộc Tuyết, chống nửa thân người đỡ cho cô, sau đó Dương Tiêu không chút do dự liền cắn ngón tay mình sau đó đưa lên môi Đường Mộc Tuyết.

“Hi vọng có hiệu quả!” trong lòng Dương Tiêu âm thầm cầu nguyện.


Bản thân là Long Chủ, cũng đã từng là thanh bảo đao của quốc gia, Dương Tiêu đã từng uống qua vô số thảo dược quý hiếm, cơ thể sớm đã bách độc bát xâm, độc tố rắn hỗ mang chúa tuyệt đối vô dụng với Dương Tiêu.

Dương Tiêu chỉ hi vọng Đường Mộc Tuyết có hiệu quả sau khi uống máu của mình.

Không có hộp y tế, anh muốn loại bỏ độc tố trong cơ thể của Đường Mộc Tuyết cũng không có cách nào thực hiện được.

Đùng đoàng đùng!
Chưa đến nữa tiếng đồng hồ sau, cả ngọn núi Phổ Nhĩ mây đen vây kín, sắm chớp vang trời, một cơn mưa lớn ồ ạt kéo đến..