Hệ Thống Wechat Thần Cấp tại Tam Quốc

Chương 91: Báo thù



Kỳ thật đánh trận dươ ́i một go ́c nhìn nào đo ́cu ̃ng là cách để khảo nghiệm thể chất của dân chúng. 

Vi ́dụ thời điê ̉m đầu cuộc chiến tranh Trung – Nhật, người Đông Doanh ngoa ̀i việc co ́vũ khí súng đạn hiện đại hơn, mà thể chất của quân đội cũng cao hơn các nước châu Á khác cho nên ho ̣thượng xuyên có thê ̉chiến thă ́ng mặc dù số lươ ̣ng ít hơn đối phương. 

Chiê ́n tranh Trung – Nhật (7/7/1937 – 9/9/1945): cuộc chiến quy mô lớn nhất ơ ̉châu Á giữa đế quô ́c Nhâ ̣t và Trung Hoa Dân Quô ́c của Tưởng Giới Thạch. Đây la ̀cuô ̣c chiến co ́sự góp mă ̣t của nhiều phe khác gồm Đức Quốc Xa ̃, Mỹ, Anh, gây a ̉nh hưởng khủng khiếp đến toàn bô ̣thế chiến thứ hai. Cũng chính vị cuộc chiến này, My ̃, Anh, va ̀Hà Lan đa ̃cấm vận dầu và thép với Nhật Bản la ̀m kinh tế quốc gia này tê liệt, dẫn đến sư ̣ kiện nổi tiếng “Trân Châu Cảng”. 

Nhất là sau khi thế chiến thứ hai kết thúc, Nhật Bản thi hành một loa ̣t chính sách vê ̀y học, trong đo ́có một nội dung rất hay, mỗi học 

sinh cấp hai va ̀cấp ba đê ̀u bắt buộc phải uống mô ̣t ly sữa bò mỗi ngày. 

Chương trình “bữa trưa học đường” ở Nhật Bản năm 1947, do Licensed Agencies for Relief in Asia (LARA) tài trơ ̣ với mục đi ́ch tăng thêm 600.000 calo va ̀25 gram protein mỗi ngày cho trẻ em Nhật. Bữa ăn gồm 1 mo ́n chính, 1 món phu ̣, tráng miệng và 200ml sư ̃a. Lãnh đạo Nhật Bản yêu cầu tất cả trường ho ̣c co ́thể nấu bữa trưa dựa trên tình hi ̀nh kinht ê ́trường nhưng sữa bắt buộc phải có. Kê ́t qua ̉chiều cao trung bình cu ̉a người Nhâ ̣t tăng tư ̀1m50 lên 1m72. 

Nếu nghe sơ qua, ngươi chi ̉cảm thấy đây là một phụ câ ́p cần có. Nhưng trải qua mấy chục năm về sau, thế hệ trẻ nước Nhật được nâng cao thể châ ́t, ngoài ra chiê ̀u cao cũng tăng đô ̣t biê ́n. 

Ơ ̉một diễn biến khác, thời ki ̀Tam Quốc dân đen nga ̀y ăn hai bữa cơm, mà ăn có no hay không lại là một câu chuyện khác. Với điê ̀u kiện dinh dưỡng rách na ́t như thế, thê ̉chất bọn ho ̣ cao bao nhiêu thì dùng đâ ̀u gối nghĩ cu ̃ng biết. 

Viên Hoàn muốn thay đổi việc này, đầu tiên hắn cần phải giải quyết triệt để vấn đề lương thư ̣c, có giống lúa lai siêu cấp, gạo nhiều không pha ̉i nghĩ. Tuy nhiên ga ̣o không thì chưa đủ, ngươi không thể bắt con dân nhai gạo qua ngày được, phải co ́đồ ăn kèm.

Lần này trong số mấy trăm ngàn dân tị nạn có rất rất nhiều người sở hữu kinh nghiệm chăn nuôi lâu năm. Bọn hắn chính là vốn liếng để Viên Hoa ̀n triển khai kế hoa ̣ch dinh dưỡng. Vi ̀thế Trương Chiêu la ̣i có nhiệm vụ mới, hắn cần phải đi đê ́n ca ́c huyện để tuyên truyê ̀n phương pháp chăn nuôi. Tất nhiên những quyê ̉n sách phục vu ̣ giảng dạy đê ̀u do một tay Viên Hoa ̀n đổi từ trong Wechat shop ra. Nhơ ̀hê ̣thống hỗ trợ chi ̉nh sửa nên Trương Chiêu chỉ đọc qua mô ̣t lần đa ̃nắm được nội dung cơ ba ̉n. 

Từ ca ́ch trồng lúa hiệu quả đến kiến thức chăn nuôi tô ̉ng hợp, Viên Hoàn đổi hơn ba mươi quyển sách, nội dung hầu hết đều viết vê ̀ phương pháp thực ha ̀nh…. 

Bỗng Viên Hoàn nảy ra một y ́rất tuyệt vơ ̀i! 

Có lẽ trong tương lai hắn nên thành lập một thư viện siêu cấp khổng lồ, và một ngôi trường cũng to không ke ́m ở kế bên, dùng những tri thức hiện đại phổ cập cho xa ̃hội cổ đại, thông qua đo ́nâng cao trình độ của ngươ ̀i dân thời này lên. Từ khi Hán Vũ Đế bãi bỏ Bách gia, độc tôn Nho Thuật, về sau thiên hạ dần dần chỉ còn lại một học thuyết nổi tiếng đó chính là đạo Nho. Sau đó bất cứ triê ̀u đại nào kế thư ̀a Đại Hán cũng đều như thê ́, chẳng có ho ̣c thuyết na ̀o thay thế đạo Nho chính thống cả. Bên ngoài là hoàng đế trị vì trăm họ, no ́i trắng ra là nho học trị vi ̀trăm ho ̣. Bơ ̉i vậy Khổng Tư ̉có thể được

công nhận la ̀một trong năm mươi nhân vật có tâ ̀m ảnh hưởng lớn nhất lịch sử cũng la ̀chuyện thường ngày ở huyện. 

Viên Hoàn không phải chê đa ̣o nho rơ ̉m đời, mà hắn cho rằng để pha ́t triển xã hội cần phải co ́không khi ́cạnh tranh, trăm hoa đua nở, trăm nhà đua tiếng, chỉ có đem Bách Gia quay lại giới chính tri ̣ mới thật sự có thể thúc đẩy con dân đế quốc tiến bộ. 

Thôi, suy nghĩ hơi xa rồi, chuyê ̣n câ ̀n la ̀m thì cứ làm, chậm mà chắc. Thời gian thắm thoát thoi đưa, chớp mắt đa ̃đến mùa thu hoạch. 

Kê ̉tư ̀sau sư ̣ kiện Lý Tô ̀n Hiếu tâ ̣p kích và đá bay Lục Khang, cùng với Trương Liêu đánh mô ̣t trận diê ̣t gọn hai mươi ngàn binh Nhữ Nam của Lưu Dực, đa ́m chư hâ ̀u ở xung quanh bắt đầu trở nên ngoan ngoa ̃n hơn, không dám tùy tiện gây chiến với Viên Hoàn. 

Lu ́c na ̀y nhiệm vụ trọng yếu chính là thu hoạch lương thực, hắn cu ̃ng chă ̉ng muốn trêu chọc chúng làm gi ̀, nhưng không có nghĩa là Viên Hoàn se ̃quên hết mọi sự khiêu khích, chống đối, sớm muô ̣n cũng có ngày hắn trả đủ cả vốn lâ ̃n lãi. 

Để đa ̉m ba ̉o việc thu hoạch vụ mùa diễn ra bình thường, quân đồn điền sẽ thay phiên nhau trực 24/24, quá trình tập luyện hằng ngày sẽ đươ ̣c cắt giảm bớt, ngoài ra bọn ho ̣ là dân bản địa, thứ đang bảo vệ chính la ̀ruộng đất nhà mình nên càng cố gắng không để xảy ra sai

sót. Thông qua cơ chế thưởng phạt mơ ́i, các quan viên đi ̣a phương cũng hăng ha ́i góp phần xây dựng, cô ́gắng đến nhức ca ̉trứng, hy vọng sớm ngày gă ̣t xong lu ́a trên ruộng. Một vài nhóm lính giả dạng cướp theo lệnh của Viên Hoàn vờ như đến để phá hoại ruô ̣ng vườn, kết quả quân đồn điền phản ứng rất nhanh, đá đít hết bọn hắn ra ngoài huyện, chưa kịp xông vào ruộng đã bị ăn no đòn. 

Khoảng chừng mười ngày sau, lúa ơ ̉tất cả huyện thành đê ̀u được thu hoạch xong. Trương Chiêu tính sơ qua, lần na ̀y Viên Hoàn đạt được hơn 260.000 tấn gạo, thậm chí còn nhiều hơn tính lũy bao năm qua của Thọ Xuân, ma ̀đây chỉ mới là lương thực do quan phu ̉trưng thu chư ́chưa tính số lươ ̣ng lúa ga ̣o trong tay trăm họ. 

Giờ thi ̀lương thực đã thu hoạch xong, thời điểm ba ́o thù cũng đến! 

Giữa sảnh nghị sư ̣, Viên Hoa ̀n ngồi giữa bá quan văn võ một cách cực ki ̀uy nghiêm bá khí. 

“Bổn tọa phong Chu Du la ̀m Thái Thú Lư Giang, Tôn Sách làm Đô U ́y, nắm quyền toàn bộ viê ̣c hành chi ́nh và quân đội ở đó. Khi đến nơi việc đầu tiên các ngươi cần làm chính là ổn định dân tâm, siê ́t chặt quân sự, tu ̀y thời đợi lệnh.” 

Ánh mă ́t Viên Hoa ̀n nhìn chằm chằm vào Chu Du, Tôn Sách. Nói thẳng ra thì hắn vâ ̃n chưa hoàn toàn yên tâm về Tôn Sách, vi ̀vậy

Tôn Quyền va ̀toàn bộ ngươ ̀i nhà của Tôn Sách đê ̀u được sắp xê ́p ở lại Thọ Xuân, chỉ có như thế Viên Hoàn mới dám dùng Tôn Sách vào viê ̣c lớn. Có tin tươ ̉ng hay không la ̀một chuyê ̣n, một chút thủ đoa ̣n của đê ́vương vẫn phải thi hành. Chu Du, Tôn Sách cu ̀ng nhau ôm quyền: 

“Mạt tướng tuân lệnh!” 

“Thái thú Đan Dương Chu Hân dám thừa dịp thu hoạch cư ̉quân đê ́n quấy rối trên đâ ́t ta, ý đồ phá hoại ca ̉i cách. Hắn chính là mô ́i nguy lớn, vì vậy lệnh Kỷ Linh làm đa ̣i tướng, Lý Tô ̀n Hiếu làm tiên phong, Lưu Ba ́Ôn đảm nhận vị trí quân sư, thống lĩnh ba ngàn tinh binh cường công Đan Dương!” 

“Tuân lệnh!” 

“Con mẹ nó, còn thằng cha Ngô Cảnh nữa, thứ gà đâ ́t chó ngo ́i ma ̀ dám làm càn trước mặt bổn to ̣a, đúng la ̀loài khốn kiếp! Các ngươi chuyê ́n na ̀y không chém được hắn thì đừng về Thọ Xuân nữa!” 

Kỷ Linh lập tức tỏ thái độ: 

“Chúa công yên tâm, lần trước mạt tướng thất bại là do nguyên nhân sâu xa, bây giờ co ́Lý tướng quân va ̀Lưu quân sư theo trợ trận, sợ gì mô ̣t Ngô Ca ̉nh nho ̉bé!” 

Viên Hoàn biết Kỷ Linh đang nói về lần binh biến trươ ́c đó ở Thọ

Xuân nên gật đầu ra hiệu đã rõ. Lưu Ba ́Ôn cười nhạt: 

“Chúa công chớ lo, lần này tiến quân về Đan Dương, bọn ta se ̃đại thắng trơ ̉về.” 

“Tốt lắm, bô ̉n tọa ở Tho ̣Xuân bày să ̃n tiệc rượu đợi mừng công chư vị.” 

Sáng sớm hôm sau, Kỷ Linh điểm binh đủ ba nga ̀n người, trang bi ̣ áo giáp được tinh luyện cu ǹ g với liên nỏ và Nhạn Linh đao, khí thế ngất trời. Lưu Bá Ôn thì thầm vơ ́i hắn: 

“Tướng quân, lần này Ngô Cảnh vừa thua một trận to, sĩ khí đang thấp đến đa ́ng thương, chu ́ng ta nên tốc chiến tốc thắng, mạnh mẽ xông thẳng vào Ma ̣t Lăng, sau đó chia quân chiếm Đan Dương, Lâ ̣t Dương, cuô ́i cùng hội quân ở Uyển Lăng là vừa hay.” 

Kỷ Linh gật đầu: 

“Ư ̀, quân sư ̣ no ́i rất hợp ý ta! Bản tướng quân cũng kìm nén lửa giận đã lâu, chúng ta cư ́công khai làm việc, ép cho Ngô Cảnh phải đánh mô ̣t trận sinh tử.” 

“  ́y, không cần. Theo y ́tại hạ, chúng ta không câ ̀n phải buộc Chu Hân và Ngô Cảnh phải đâ ́u trư c̣ diện, mặc dù đối phương vừa thua trận nhưng vẫn còn hơn hai mươi ngàn li ́nh tinh nhuê ̣, nhất là lính trực thuộc Đan Dương co ́nhiều hơn tám ngàn người, liều mạng ép

bư ́c họ sẽ xa ̉y ra việc không hay.” 

“Vậy y ́quân sư là….” 

“Vẫn là dụ chu ́ng ra mặt, tuy nhiên ta sẽ dụ đa ̣i quân của chúng chạy theo truy sát quân mình, ngoài ra ngài li ̃nh một nhóm quân đa ́nh thẳng vào Uyển Lăng, sau khi chiê ́m đóng thì thiết lập mai phục. Lúc đó chu ́ng se ̃sơ ̣ hãi mà quay về, hai vị tướng quân trái phải giáp công, Chu Hân chắc chắn bại trận.” 

Kỷ Linh cười lớn vỗ tay tán thưởng: 

“Ha ha! Quả nhiên la ̀diệu kế.”