Hệ Thống Thâu Hương

Chương 150: Thông Gia Gặp Mặt



_.. Con chào ông bà..... mọi người vào nhà đi ông bà con đang ở trong đó đợi..

.

Vũ được phân công ra đón ông bà ngoại cùng với cậu Dì... tất cả có mặt đông đủ... dì Trinh cũng xuất hiện ở bên trong... Dì ấy lấy lý do qua nhà mẹ đẻ dưỡng thai chứ thực ra mục đích chỉ là cách xa người chồng mỗi ngày quấn quýt lấy cô mà thôi.. còn một thứ khác nữa chính là cái âm hộ luôn luôn nhớ đến côn thịt đứa cháu ngoại..

_.. vũ năm nay lớn thật ha... ông bà lại chuẩn bị bế chắt  rồi..

.

ông ngoại nó muốn Giơ tay lên vuốt đầu Vũ nhưng tự nhiên thấy nó cao quá mới nhận ra rằng đứa cháu mình lớn thật... nó cao ngang bằng ông rồi còn gì... có chút ngạc nhiên và vui mình vì cháu mình đã khôn lớn thành người..

_.. Đâu có đâu... cháu còn nhỏ mà ông..hi..

.

nói nó lớn cũng phải thôi... số lượng nữ nhân bên cạnh đã không dùng ngón tay có thể đếm được... có lúc buổi tối phải đau đầu vì các nàng chưa được thỏa mãn.. nó cũng khá khó khăn trong việc này cho nên mỗi ngày muốn tìm cửa hàng hệ thống có vật gì bán mà giải quyết dứt điểm tình cảnh này... chứ thực ra kéo dài mãi như thế các nàng không ý kiến gì nó cũng phải tự trách trong lòng..

_.. qua đây cho bà ôm một cái nào..

.

Bà Lệ đưa tay ra kéo đứa cháu lại gần mình quan sát thật kỹ... bà rất hài lòng với đứa cháu thông minh học giỏi lại còn ngoan ngoãn như nó... không phụ lòng một người bà luôn luôn yêu đứa cháu hơn cả bản thân suốt bao năm qua của bà...

_.. cháu tôi lớn thật rồi.. Thế đã có người yêu chưa..

.

Bà quan sát hồi lâu thấy đứa cháu càng ngày càng có sức hút đối với phái nữ mà vôi ở trong lòng... kiểu này lại giống truyền thống gia đình nhà bà thôi... một gia đình khi tròn 18 tuổi đã kết hôn và sinh con... con gái lớn cũng giống bà năm 18 tuổi có thai cho nên mới ba mươi mấy mà con cái chuẩn bị lấy vợ nữa rồi.. bà thật không biết nói gì thêm..

_.. mẹ cháu nghiêm khắc lắm Không cho yêu sớm đâu bà ạ... mẹ nói tập trung vào việc học thôi bao giờ lên đại học mới cho quen bạn gái..

.

Nó nói xạo trong khi mặt không đó tim không đập nhanh... quả thật trời sinh ra làm diễn viên mà... Vũ thân mật ôm cánh tay bà ngoại mình kéo vào trong nhà... nó muốn coi mẹ sẽ phản ứng ra sao và làm gì sau khi chứng kiến tâm ma của mình..

_.. anh Vũ có nhận ra em không..

.

Bỗng nhiên một đứa bé chạy tới gần Vũ cùng bà ngoại hỏi... bé gái ước chừng 4 tuổi nở nụ cười tươi rất thích thú chờ đợi Vũ trả lời.. ánh mắt ngây thơ vô số tội ấy Vũ chỉ muốn Véo má cô bé một cái thôi..

_.. wow.. Con nhà ai mà xinh thế Cho anh hôn cái được không..

.

Vũ biết thừa cô bé là ai nhưng nó muốn trêu chọc một chút... thời gian cũng vài tháng rồi chưa gặp thế mà cô bé vẫn nhận ra mình là ai có thể thấy Vũ để lại ấn tượng cho cô bé thế nào...

_.. mẹ ơi Anh Vũ không nhận ra con... phải làm sao đây..

.

Mặt cô bé mếu đi trông thấy.. nước mắt thì trực chờ chảy xuống nhìn thật đáng thương... cô bé đứng trước một phụ nữ xinh đẹp.. gương mặt hai người có bảy phần tương tự nhau và người này không ai khác chính mẹ cô bé cũng là mợ Hà.. cô bé nhìn mẹ mình chờ đợi trợ giúp từ nàng..

_.. anh ấy trêu đùa con đó... bé Ly của mẹ dễ thương như vậy sao anh ấy có thể quên được..

.

Hà yêu thương mỉm cười giải thích cho con hiểu... bé con là vậy chúng luôn làm cho người lớn phải yêu thương dù có chút ngốc nghếch.. chính cái ngây thơ ngốc nghếch đó là thứ mà người lớn đã mất đi cho nên họ thấy ở đứa trẻ trong lòng liền sinh ra cảm giác yêu thương..

_.. có phải không anh..

.

cô bé quay lại mong chờ người anh trả lời.. biểu cảm kia... ánh mắt kia bất kỳ một người nào cũng không thể chối từ cô bé được.. Vũ là một người trong số đó..

_.. bé Ly của anh lớn quá lại còn dễ thương làm Anh không nhận ra được.... cho anh xin lỗi nha..hi.

.

Lời nói đầy sơ hở từ miệng Vũ đi ra nhưng cô bé hoàn toàn tin tưởng.. mới 4 tuổi thì làm sao nhận ra ý nghĩa những câu nói của người lớn được..

_.. vậy anh có quà cho em không ạ..

.

Trẻ con luôn thích quà... cô bé dễ thương cũng không ngoại lệ... mỗi năm mới có một lần sao chúng nó không mong chờ.. đôi bàn tay trắng như phấn mở ra chờ đợi người anh mình tặng lì xì..

_.. có... bé Ly của anh muốn gì anh tặng cho..

.

có chút xấu hổ vì trong túi rỗng tuếch... vì vậy Vũ phải đánh lạc hướng cô bé cho mình chút thời gian chuẩn bị.. chưa gặp trường hợp này bao giờ cho nên Vũ Làm sao biết mà dành quà tặng bé cơ chứ...

_.. em muốn búp bê Elsa... em muốn một con gấu ôm.. em muốn..

.

Cô bé dường như đi vào thế giới riêng... Ánh mắt lấp lánh kể ra từng món đồ chơi hoặc một số món ăn mà nàng mơ ước được thưởng thức một lần... số lượng phải đến vài chục ấy chứ chả chơi.. với trí nhớ siêu nhân loại của mình nhưng Vũ vẫn phải đưa điện thoại ra ghi lại bởi nó quá nhiều quá nhiều..

_.. bé Ly Không được hư biết chưa.. trẻ con đòi quà như thế là không ngoan đâu..

.

Hà bên cạnh nghe vào tai mà xấu hổ thay đứa con... những món quà đó không phải đắt tiền nhưng cộng lại cũng là một con số khá khá... một học sinh như Vũ làm sao kiếm được số tiền lớn đến vậy mà mua quà cho con mình được... vì vậy nàng lên tiếng cắt đứt cái miệng còn muốn mở lời thêm kia..

_.. Không sao đâu mợ... tí nữa cháu muốn dẫn em đi chơi được không..

.

Vũ đâu có quan tâm số tiền lẻ đó... với nó mà nói nhìn thấy cô bé cười thôi mọi thứ đều đáng giá.. Đợt này phải thỏa mãn mong ước nhỏ bé cho em gái mình mới được..

_.. hay quá... Anh Vũ dẫn em đi trung tâm thương mại nha... chỗ đó có rất nhiều thứ để chơi..hihi..

.

Bé Ly reo lên vui sướng... nghe đến đi chơi thôi mấy đứa bé nào chịu được hấp dẫn trong đó... nàng thậm chí bỏ qua mẹ chạy đến bên cạnh Vũ Dang hai tay ra chờ đợi người anh bế nàng lên..

_.. ừ... cho mợ đi theo với..

.

Hà cũng đồng ý.. Thực ra nàng có mục đích khác mà thôi.. chờ mấy người đi nàng muốn làm chút việc riêng..

_.. vậy được... một tiếng nữa chúng ta xuất phát nha..

.

Vũ không có quá nhiều nghi ngờ hay gì khác... một người mẹ muốn đi theo con mình chẳng có gì sai trái hoặc bất thường cả... mấy người xung quanh chung suy nghĩ như Vũ.. Không ai nói gì nữa mà đi vào trong nhà.. bởi vì ở đó có rất nhiều người chờ đợi sự xuất hiện bên nhà sui gia..