Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn

Chương 270: Bao Ăn Bao Ở



Khi Ôn Bình đi đến Vân Lam sơn, liền thấy Triệu Doanh hai người đang đứng trước quảng trường.

Hai người đều không có đi đến trước, mà là đứng tại chỗ nói chuyện.

Triệu Doanh đứng một hồi, ngắm nhìn bốn phía một lúc lâu, sau đó hỏi: "Làm sao một người cũng không thấy?"

Diệp Phi ở bên cạnh lắc đầu, mặc dù không hiểu, nhưng là vẫn lên tiếng trả lời: "Không biết, rất có thể là ẩn thế tông môn đều như vậy đi."

Muốn nói Bất Hủ tông không ai, Diệp Phi vạn vạn không sẽ nghĩ như vậy

Chỉ riêng thực lực của tông chủ, đó đã là cao nhất tại Đông hồ, tam đại chủ sự của Bách Tông Liên Minh khẳng định không phải là đối thủ, cho nên làm sao lại không ai gia nhập?

Hiện tại tông môn rỗng tuếch không thấy được người, hắn không dám đi đến trước.

Bởi vì hai người họ rốt cục đều là người ngoài.

Lỡ như đi loạn xúc phạm quy củ của Bất Hủ tông, chuyện kia có thể lớn chuyện.

Thật lâu, Ôn Bình đến.

Vừa thấy được Ôn Bình, hai người vội vàng bước gần đến phía trước khom mình hành lễ, trăm miệng một lời nói: "Ôn tông chủ."

"Có chuyện gì sao?"

Ôn Bình nói xong, đánh giá một chút phụ nhân.

Sau khi mặc y phục sạch sẽ, chải tóc cài trâm, tướng mạo của phụ nhân rõ nét hơn nhiều, vết sẹo cỡ ngón tay trên mặt cũng hiện ra trong đáy mắt của Ôn Bình.

Khi phát hiện Ôn Bình nhìn chằm chằm vết sẹo của mình, Triệu Doanh theo bản năng dùng tay che một chút, lại khẽ cúi đầu, nói: "Ôn tông chủ, ta muốn gặp mặt Triệu Dịch."

Nhìn thấy động tác của Triệu Doanh, Ôn Bình thu hồi ánh mắt, lên tiếng trả lời: "Hắn bây giờ không có trong tông môn."

"Ôn tông chủ, hắn nói tông môn phải thi đấu, sao lại thế..."

Ôn Bình cắt ngang Triệu Doanh, "Thi đấu cũng chưa chắc liền phải diễn ra tại tông môn."

Diệp Phi ở bên cạnh vội vàng nói tiếp.

Bởi vì hắn biết Triệu Doanh khẳng định nghe không hiểu những lời Ôn Bình nói, khái niệm tông môn thi đấu ở trong đầu Triệu Doanh là chỉ tiến hành so tài tại tông môn.

Mà Triệu Dịch đi đâu phải tranh thủ thời gian hỏi rõ ràng cho thỏa đáng, cứ như thế, hắn cũng dễ dàng định ra kế hoạch khi nào rời đi Thương Ngô thành.

Huyền Lôi các trưởng lão chết rồi, Huyền Lôi các nhất định sẽ phái người đến. Làm ngụy tam tinh thế lực, nhất định sẽ không bỏ qua cho người đã phản bội bỏ trốn lẫn giết người của bọn họ, mà lần tiếp theo lại tìm bọn họ, rất có thể liền là Thông Huyền trung cảnh, thậm chí khả năng để Thông Huyền thượng cảnh xuất thủ, đến lúc đó cục diện tựu thật không phải hắn có thể khống chế.

Bất quá hắn cũng không hối hận, từ khi cứu được Triệu Doanh, đoạn đường này giết người của Huyền Lôi các cũng không ít, nghĩ đến tương lai có thể tiếp tục chạy trốn đến tận đẩu tận đâu.

Diệp Phi hỏi: "Vậy xin hỏi Ôn tông chủ, bao giờ chúng ta mới có thể gặp lại Triệu Dịch?"

Ôn Bình trả lời, "Sau bốn năm ngày nữa đi."

"Đa tạ Ôn tông chủ, vậy chúng ta đến lúc đó lại đến."

Diệp Phi khom mình, sau đó liếc nhìn Triệu Doanh, gật đầu ra hiệu với nàng.

Nhưng lúc chuẩn bị từ biệt, Ôn Bình gọi lại hai người, "Chờ một chút."

Diệp Phi hỏi: "Ôn tông chủ, có việc phân phó sao?"

]

Ôn Bình trong lòng có dự định, hai người trước mắt không phải là công nhân có sẵn để tưới nước sao?

Diệp Phi, một cái Thông Huyền hạ cảnh, nguyện ý đi theo một người khuôn mặt bị hủy kinh mạch cũng nát để tìm Triệu Dịch khắp nơi, cam nguyện vì nàng đánh đổi mạng sống, xem từ một điểm này thì Diệp Phi hẳn không phải là hạng gian trá gì.

Mà Triệu Doanh, Ôn Bình tuyển nhận nàng là để người Triệu gia dễ dàng đoàn tụ.

Dù sao muốn tưới nước, tìm ai cũng là tìm.

Gần nhất cũng không có Thông Huyền thượng cảnh nào, nửa bước Thần Huyền đến cửa, cũng chỉ có thể mời trước.

Ôn Bình hỏi: "Các ngươi ngày sau có dự định sao? Hoặc là nói, có chỗ đi sao?"

"A..."

Triệu Doanh trầm mặc lại.

Diệp Phi nói tiếp, "Thực không dám giấu giếm, hai chúng ta vốn định gặp Triệu Dịch một lần rồi đi. Hắn hiện tại tu hành tại Bất Hủ tông, ta cùng Triệu Doanh không cần phải lo lắng."

"Tính toán đến đâu rồi?"

"Đoạn đường này ta đã giết không ít người của Huyền Lôi các, bây giờ ba tên Thông Huyền hạ cảnh trưởng lão lại chết trong tay Ôn tông chủ, bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ. Cho nên dự định đi thẳng, đến một nơi Huyền Lôi các không tìm được chúng ta."

Ôn Bình vừa cười vừa nói: "Vậy không bằng ở lại đây đi, ở chỗ ta vừa vặn thiếu hai người làm công. Mặc dù không tính là gia nhập Bất Hủ tông, thế nhưng nếu như người Huyền Lôi các lại tìm các ngươi, ta tiện tay giết giúp các ngươi là được."

Nghe nói như thế, Diệp Phi vui mừng.

Thử hỏi, ai thích chạy trốn đến tận đẩu tận đâu.

Có thể gia nhập Bất Hủ tông, tự nhiên tốt hơn chạy trốn đến cùng trời cuối đất.

Có Bất Hủ tông che chở, an toàn hơn chạy quanh khắp nơi.

"Ôn tông chủ nguyện ý tiếp nhận chúng ta, Diệp Phi vô cùng cảm kích."

"Đa tạ Ôn tông chủ."

Hai người lập tức tựu muốn quỳ xuống đất.

Lần này Ôn Bình không có ngăn đón, thích quỳ lạy làm lễ, vậy liền quỳ chứ sao.

Ôn Bình nói: "Ta trồng một số thứ, thiếu người tưới nước, đã nguyện ý lưu lại, ngày sau các ngươi liền giúp ta tưới nước, một ngày tưới 24 lần. Bất quá về sau phải bảo đảm các ngươi an toàn, chỉ bao ăn bao ở."

Triệu Doanh trả lời, "Có chỗ an thân, chúng ta đã thỏa mãn."

Ôn Bình liếc mắt Diệp Phi, Diệp Phi cũng theo đó gật đầu.

Sau đó Ôn Bình tựu dẫn đám người đi đến bên cạnh linh tuyền, lại dẫn đến Dược sơn, "Mỗi nửa canh giờ lại múc nước ở trong cái giếng ban nãy, xách nước đến nơi này, sau đó tưới đều lên những hạt thóc này... Ghi nhớ, đừng đổ nước. Ban đêm nếu như các ngươi muốn ngủ, có thể đi đến nhà gỗ ở đằng trước, dọn dẹp nó một chút vẫn có thể ngủ được."

Phòng ngủ trên Dược sơn dù sao cũng chỉ hoang phế một năm, quét dọn một chút vẫn có thể ở được.

Triệu Doanh vội vàng gật đầu, "Ừ."

Ở địa phương nào trái lại không quan trọng, hảo hảo dọn dẹp một chút, tựu có thể ở rất dễ chịu.

Nàng cao hứng nhất là có chỗ dừng chân.

Hơn nữa cháu của mình cũng ở đây.

Cũng miễn cho nàng vì tránh né Huyền Lôi các mà lại lần nữa thể nghiệm nỗi khổ ly biệt.

"Đúng rồi, đừng đi tản bộ ở hậu sơn chủ điện, ở đó có con hầu tử tính khí nóng nảy."

Nói xong, Ôn Bình liền rời đi Dược sơn.

Có người tưới nước, Ôn Bình toàn thân thoải mái thật nhiều.

Sau đó Ôn Bình đi thẳng đến Thập tầng tháp, ở trong đó liên tục tu luyện ba lần 12 giờ.

Khi Ôn Bình ra đến thì đã là đêm khuya.

Trong 12 giờ, Ôn Bình sử dụng tất cả thời gian này để nâng cao Hỏa Long chi thuật, bởi vì trải qua hơn trăm lần thành công thu hoạch được Hỏa Long Thuật, Hỏa Long Thuật trực tiếp cất bước tiến nhập đại thành chi cảnh.

Sau đó, Ôn Bình liếc nhìn tin tức của mình.

Ôn Bình

Giới tính: Nam

Cảnh giới: Thông Huyền hạ cảnh

Thể chất: Hỏa Linh Chi Thể (tiểu thành)

Tu luyện công pháp: Trường Mạch Công (Huyền cấp)

Tu luyện mạch thuật: Hoàng cấp hạ phẩm Giao Long Nộ (tiểu thành), Hỏa Long Thuật (đại thành)

Lúc mới ra khỏi Thập tầng tháp, vừa vặn gặp được bọn người Hoàn Thành.

Hóa ra trong lúc Ôn Bình tu luyện, Hoàn Thành bọn họ xuống núi một lần. Bởi vì dù sao cũng là phủ thành chủ, có rất nhiều chuyện phải xử lý.

Khi cùng Ôn Bình đi đến Quan ảnh thất, vừa hay nhìn thấy hình tượng của Dương Nhạc Nhạc bọn họ tại Kiếm tự quan, cùng giai đoạn xếp hạng thứ hai.

Thứ nhất: La Mịch (2300 điểm tích lũy)

Thứ hai: Triệu Dịch (1940 điểm tích lũy)

Thứ ba: Lâm Khả Vô (1520 điểm tích lũy)

Thứ tư: Vân Liêu (1213 điểm tích lũy)

...

Hạng chót là Chiêm Đài Diệp.

Bởi vì nàng không có Vô Cấu Chi Thể, Ngự Kiếm Thuật cũng mới vừa vặn nhập môn.

Lúc cấm khu của giai đoạn hai xuất hiện, nàng cũng rất nguy hiểm chờ trong cấm khu ba bốn mươi cái hô háp. Mặc dù là trốn ra được, thế nhưng là cũng gặp phải phiền phức mới.

CONVERTER: CHÚC MỌI NGƯỜI NGỦ NGON! HẸN 7H SÁNG MAI GẶP LẠI!