Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 85: - Tranh đấu siêu mẫu (6)



Edit: Min

Nghe được tiếng gõ cửa kính, Cảnh Dương mở mắt nhìn ra bên ngoài, quả nhiên là y.

Hắn vừa rồi cẩn thận suy nghĩ một chút, người có thể mua nổi chiếc xe lại luôn chạy theo hắn, đến tột cùng sẽ là ai đây. Người có thể mua được chiếc xe kia không nhiều lắm, chạy theo hắn nhất định là quen biết hắn, vừa rồi khi lái xe hắn không có nâng cửa kính, người nọ nhất định là đã thấy người trong xe là hắn, nên mới chạy theo. Ngoại trừ Finilan tiên sinh này, hắn không thể nghĩ đến người nào khác.

Cảnh Dương hạ cửa kính xuống, ngồi dậy hỏi “Ngài chạy theo tôi cả một đoạn đường, xin hỏi có việc gì không? Finilan tiên sinh?”

Regulus chống tay lên nóc xe, khom lưng nhìn hắn nói “Tôi đến nhà tìm em, lại thấy em lái xe chạy ra ngoài, nên tôi mới chạy theo.”

Cảnh Dương nhìn mặt y, không giống như là đang nói dối, thấy y vòng đến cửa xe bên kia, do dự một chút, vẫn mở cửa xe cho y vào.

Regulus nhìn gương mặt mang theo đề phòng của Cảnh Dương nói “Em còn cảnh giác rất nặng với tôi.”

“Bởi vì tôi có thể nhìn ra ngài có ý đồ với tôi, hơn nữa còn rắp tâm bất lương.” Cảnh Dương nói rất thẳng thắn.

Regulus cười cười, sau đó thật nghiêm túc nhìn hắn nói “Tôi thừa nhận tôi có ý đồ với em, nhưng em yên tâm, chỉ cần em không muốn, tôi sẽ không cưỡng ép em làm bất cứ chuyện gì.”

“Vậy xin hỏi, ngài đến nhà tìm tôi, sau đó lại luôn chạy theo tôi, đến tột cùng là vì chuyện gì?” Cảnh Dương cảm thấy mình đã quá cẩn thận, người này cho hắn cảm giác là một chính nhân quân tử, chắc là sẽ không làm khó mình, vì thế vẻ mặt hơi thả lỏng một chút.

Regulus từ trong túi lấy ra một lá thư mời tinh xảo đưa cho Cảnh Dương.

Cảnh Dương nhận lấy sau đó mở ra “Cuộc thi tuyển chọn người mẫu đại diện của tập đoàn Finilan?”

Nhìn thấy trên thư mời viết tên của Arthur, Cảnh Dương quay đầu nhìn Regulus, lại nhìn thư mời hỏi “Tập đoàn Finilan muốn tuyển chọn người mẫu đại diện chung thân? Vì sao chứ?”

“Không vì sao cả, tôi muốn chọn một người nên mới tổ chức cuộc thi này.” Regulus rất tùy ý nói.

Cảnh Dương vì cái lý do này mà cạn lời, nhìn số tiền thưởng kếch xù ghi bên trên, hắn nghĩ thầm, được rồi, anh có tiền nên anh có thể tùy hứng. Căn cứ biết được từ hệ thống, kiếp trước không có cuộc thi này, nhưng đời này lại đột nhiên xuất hiện. Nhưng với hắn đây là một cơ hội rất tốt “Sẽ có bao nhiêu người mẫu nhận được thư mời?”

“Không rõ lắm, tôi chỉ phụ trách đưa thư mời này cho em, thư mời của người mẫu khác đều do tổ phụ trách cuộc thi lần này lựa chọn và gửi đi.”

Cảnh Dương lại cạn lời nói “Loại chuyện nhỏ còn làm phiền Finilan tiên sinh tự mình đưa, tôi thật sự là thụ sủng nhược kinh*.”

*Được cưng mà sợ, để câu gốc cho nó vần :v

“Vậy mời tôi ăn cơm đi.” Regulus nói “Tôi đã tự mình đưa thư mời cho em, mời tôi ăn một bữa cơm cũng hợp lí mà? Nếu em không muốn thì thôi vậy, tôi sẽ không ép em mời tôi ăn cơm đâu.” ( Anh đang ép đó con trâu già kia :)) )

Người này thật đúng là……, hắn không còn gì để nói nữa, nếu mình vẫn kiên trì từ chối ăn cơm với anh ta, có vẻ như không được lịch sự lắm, cũng quá không biết điều rồi.

Cảnh Dương quay đầu nhìn y, vừa lúc Regulus cũng quay đầu nhìn hắn, trong nháy mắt khi hai người đối diện kia, tim của Cảnh Dương đập lỡ một nhịp, cảm giác quen thuộc nảy lên ở trong lòng rồi nhanh chóng biến mất, làm Cảnh Dương ngây ngẩn cả người.

Regulus thấy Cảnh Dương ngây ngốc cũng không lên tiếng nhắc nhở, cứ như vậy nhìn đôi mắt của hắn, dường như cảm nhận được trong đôi mắt ấy có thứ gì đó đang hấp dẫn y.

Cảnh Dương đột nhiên hoàn hồn, dời tầm mắt về phía trước, trái tim của hắn đập càng nhanh hơn, trong lòng nghĩ, chẳng lẽ đây là người yêu của mình?

Lại lần nữa quay đầu đối diện với Regulus, cảm giác quen thuộc không có xuất hiện, tại sao lại như vậy? Cảm ứng của đôi mắt cũng quá hố người rồi, khi có khi không. Nhưng ít nhất chứng minh rằng, xác suất rất cao người này là người yêu của hắn.

Nhìn thấy gương mặt của Regulus phóng đại ở trước mắt, Cảnh Dương mở to hai mắt phòng bị hỏi “Ngài muốn làm gì?”

“Tôi cảm thấy giống như tôi nghe được tiếng tim đập của em, muốn xác định xem có phải hay không.” Regulus nói xong làm ra bộ dáng nghiêng tai lắng nghe.

Mặt Cảnh Dương đỏ lên, lập tức nói sang chuyện khác “Không phải muốn tôi mời ngài đi ăn cơm hay sao? Ngài muốn ăn cái gì?”

“Gì cũng được, chỉ cần nhìn thấy em tôi liền có khẩu vị, cái gì cũng ăn hết.” Regulus nói.

Trước khi khởi động xe Cảnh Dương liếc mắt nhìn y một cái, gia hỏa này cũng biết thả thính thật đó.

Tin tức tập đoàn Finilan muốn tuyển chọn một người mẫu làm đại diện chung thân truyền ra, giới người mẫu đều hưng phấn sôi trào lên. Người mẫu được chọn chẳng khác nào ngủ trên đống vàng, chẳng những kê cao gối mà ngủ, cả đời này đều có thể sống trong xa hoa trụy lạc.

Mỗi người mẫu đều rất thành tâm cầu nguyện, hy vọng mình có thể nhận được thư mời thi đấu.

Cuối cùng nhận được thư mời tổng cộng chỉ có hơn mười vị, hơn nữa không có người nào là siêu mẫu. Nói cách khác, chỗ tốt nhất khi trở thành người mẫu đại diện chung thân của tập đoàn Finilan chính là, có thể nhảy lên trở thành siêu mẫu đứng đầu. Người mẫu nhận được thư mời đều kích động đến không ngủ được, không nhận được cũng khó chịu đến ngủ không được. Cho nên trong thời gian này, giới người mẫu có không ít người đều mất ngủ.

Dilumo lo lắng chờ đợi hai ngày, một khắc khi thư mời được đưa đến tay cậu ta kia, cậu ta phảng phất như thấy được hi vọng lấp loé ánh sáng ở trong tay mình, thiếu chút nữa vui đến bật khóc.

Cậu ta nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này, bất kể như thế nào cũng phải trở thành người mẫu đại diện chung thân của tập đoàn Finilan, chỉ cần cậu ta ký được hợp đồng với tập đoàn Finilan, liền đại diện cho cả tập đoàn Finilan. Như vậy tất cả vấn đề mà cậu ta đang gặp phải đều không còn là vấn đề nữa, lấy thực lực của tập đoàn Finilan, rất nhẹ nhàng cũng có thể giải quyết ổn thỏa cho cậu ta.

Không chỉ có như thế, một khi cậu ta trở thành người mẫu đại diện của tập đoàn Finilan, chẳng khác nào trực tiếp trở thành siêu mẫu cao cấp nhất, sản phẩm của công ty có thể tùy ý cho cậu ta lựa chọn quay chụp quảng cáo. Không còn giống như bây giờ cực cực khổ khổ đi thử máy, nỗ lực tích lũy quay quảng cáo của nhãn hiệu lớn để bước chân vào con đường siêu mẫu nữa.

Trước khi cuộc thi chính thức bắt đầu, tập đoàn Finilan sẽ tổ chức một buổi họp báo trước, chủ tịch Regulus Finilan cũng sẽ tự mình tham dự.

Ngày họp báo, hơn mười người mẫu nhận được thư mời ai cũng diện trang phục lỗng lẫy tới tham dự. Khi chờ ở phòng nghỉ, bọn họ nhìn như thân thiện chào hỏi lẫn nhau, trên thực tế trong lòng đều đang tính toán một hồi phải dùng cách gì để ngồi vào vị trí gần Regulus nhất.

Dilumo nhìn thấy Cảnh Dương, âm u trong mắt chợt loé lên.

Trong phòng nghỉ cũng có máy quay phim, cho nên mỗi người mẫu đều biểu hiện ra mặt khéo léo nhất của mình, Dilumo đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Cậu ta nở nụ cười khéo léo đi đến trước mặt Cảnh Dương, dùng giọng nói chỉ có hai người được “Không ngờ anh cũng có thể nhận được thư mời, thật đúng là may mắn, nhưng anh lại không tự hiểu rõ bản thân, còn dám tới tham dự. Tôi tốt bụng khuyên anh một câu, trước khi còn chưa mất mặt, thì nhanh rời khỏi đi, nếu không anh sẽ hối hận khi tới tham gia cuộc thi lần này.”

Phép khích tướng vụng về như thế, nếu là bình thường, Cảnh Dương sẽ không cho cậu ta một ánh mắt nào cả. Mục đích của Dilumo còn không phải là muốn chọc tức hắn, sau đó nhìn hắn thất thố ở trước màn ảnh hay sao? Sao hắn có thể để cậu ta toại nguyện.

Trên mặt Cảnh Dương mang theo nụ cười ôn hòa nói “Việc tạo tin tức giả ảnh hưởng rất lớn đến cậu nhỉ? Muốn trở thành người mẫu đại diện của tập đoàn Finilan để giải thoát khốn cảnh, chỉ sợ cậu không thể toại nguyện rồi.”

Lớp mặt nạ của Dilumo xuất hiện vết nứt, thiếu chút nữa đã lộ ra gương mặt thật của cậu ta, trong lòng cậu ta vừa khiếp sợ lại phẫn nộ. Cậu ta cảm thấy lấy tính cách và trí thông minh của Arthur, sẽ rất dễ dàng bị chọc giận, không ngờ ngược lại sẽ bị Arthur ăn một quân cờ. Cậu ta vốn tưởng rằng sự kiện tin tức giả là truyền thông Tân Thời muốn làm truyền thông Hằng Phong sụp đổ, nên sau khi nắm được nhược điểm mới làm ra những việc này. Bây giờ nghe được ý tứ trong lời nói của Cảnh Dương, chuyện này nhất định có liên quan đến hắn.

Hận ý trong lòng của Dilumo càng sâu đậm, chuyện này cậu ta sẽ nhớ kỹ, cậu ta tuyệt đối sẽ tìm Cảnh Dương đòi lại!

Khi buổi họp báo sắp bắt đầu, dường như tất cả người mẫu đều ngồi không yên, đứng lên cố ý vô tình đi tới đi lui ở lối vào.

Lúc nhân viên tiến vào mời bọn họ đi ra ngoài, chỉ thấy một đám người mạnh mẽ nhanh chóng đi về phía cửa. Người có thể làm việc ở Finilan, chẳng những huấn luyện một cách nghiêm chỉnh, trường hợp nào cũng từng chứng qua, đối với nhóm người mẫu xông tới như nước xiết kia, bọn họ vô cùng bình tĩnh nói “Chỗ ngồi đều đã được sắp xếp ổn thỏa, mời các vị ngồi dựa theo tên trên ghế.”

Nghe được lời này, bước chân của nhóm người mẫu lập tức liền chậm lại, thong dong ưu nhã đi ra ngoài, biểu cảm trên mặt một chút cũng không thay đổi, giống như vừa rồi vội vã đi ra ngoài không phải là bọn họ vậy.

Bình thường ở buổi họp báo đều sẽ tiến hành chụp hình trước, sau đó nhân viên sẽ mang ghế sô pha lên, để bọn họ ngồi tiếp thu phỏng vấn. Chỗ đứng chụp hình cũng giống như chỗ ngồi, tự giác đứng dựa theo lai lịch và độ hot. Nếu người không có lai lịch và không có độ hot lại đứng ở vị trí trung tâm, chắc chắn sẽ bị ném đá.

Chẳng qua tình huống lần này đều mời người mẫu rất hot hiện nay, trong đó lại không có siêu mẫu có lai lịch đặc biệt thâm, nên vị trí đứng phải dựa vào bản lĩnh. Nhưng lần này ban tổ chức lại làm trái ngược, phỏng vấn trước rồi cuối cùng mới chụp hình, hơn nữa còn khác với trước đây là có dán bảng tên.

Dilumo trực tiếp đi thẳng tới vị trí ghế ngồi ở giữa, nhưng sau khi cậu ta nhìn thấy sô pha ở bên cạnh Regulus dán tên của Arthur, âm thầm cắn chặt răng, sau đó làm như không có việc gì đi qua ngồi xuống.

Dilumo mới vừa ngồi xuống, lập tức có nhân viên đi tới nói với cậu ta “Thật ngại quá Dilumo tiên sinh, ngài ngồi sai vị trí rồi.”

Dilumo sửng sốt một chút, cậu ta không ngờ nhân viên còn sẽ nhìn xem bọn họ có ngồi sai hay không, cậu ta giả bộ nghi hoặc, quay đầu lại nhìn tên ở trên chỗ ngồi, sau đó cười nói “Xin lỗi, là tôi nhìn nhầm.”

Dilumo đứng lên, mãi đến ghế cuối dãy mới thấy được tên của mình, biểu cảm trên mặt rốt cuộc không duy trì được suy sụp hai giây. Sau khi ngồi xuống, cậu ta trong lòng tức giận đến điên lên, dựa vào cái gì Arthur có thể ngồi ở vị trí chính giữa, mà cậu ta lại bị sắp ở cuối dãy.

Sau khi tất cả người mẫu đều ngồi xuống, Regulus mới đi lên sân khấu, tất cả người mẫu lại đứng lên, khi y ngồi xuống thì mới ngồi xuống lần nữa.

Tất cả máy quay đều nhắm vào chính giữa, Dilumo ngồi ở bìa, thấy phía dưới không có máy quay nào hướng về cậu ta, cũng không có phóng viên nào muốn phỏng vấn cậu ta. Cậu ta không phục ở trong lòng, nhưng cũng chỉ có thể cố nén cảm xúc của mình, ngay lúc này không thể để lộ một chút gì ra ngoài.

Regulus mấy năm nay rất ít khi xuất hiện trong tầm mắt của công chúng, nhận phỏng vấn gần như bằng không, cho nên đương nhiên là các phóng viên không muốn bỏ lỡ cơ hội như vậy, máy quay vẫn luôn nhắm vào y. Những người mẫu đó mặc dù đều rất hot, nhưng cũng thường xuyên có thể phỏng vấn, cho dù khi phỏng vấn những người mẫu đó, máy quay vẫn không dời khỏi Regulus, cho nên phóng viên liền phỏng vấn người mẫu ngồi gần Regulus.

Cảnh Dương ngồi ở bên cạnh Regulus đã bị hỏi vài cái vấn đề, hắn trả lời đều rất chung chung, làm phóng viên không thể tìm ra điểm sơ hở của hắn.

Sau khi phỏng vấn kết thúc, tất cả mọi người đứng lên chụp hình, lúc này, nhóm người mẫu mỗi người đều tự hiện thần thông. Vị trí đứng là việc mà nhóm người mẫu am hiểu nhất, lại còn có phải không chút biến sắc và tự nhiên, cho dù phía dưới là phóng viên thì cũng không có cách nào nhìn ra đằng sau nụ cười khéo léo là minh tranh ám đấu*. Quả thực như một chiến trường chém gϊếŧ trong im lặng.

*ngoài sáng trong tối đều tranh đấu với nhau, thường dùng tả nội bộ tranh quyền đoạt lợi.

Cảnh Dương vừa đứng lên, Regulus liền đặt tay lên lưng hắn, phòng ngừa hắn bị người ta chen lấn.

Tất nhiên là không có người mẫu dám chen với Regulus, mà Regulus vẫn luôn dán vào Cảnh Dương, cũng không ai có thể chen được hắn.

Cảnh Dương cảm giác được bàn tay to rộng của Regulus dán trên lưng hắn, biết y là đang cố ý che chở cho mình, hơn nữa lấy tình trạng có thể ngồi ở chính giữa của hắn, không có khả năng chỉ là sắp xếp của nhân viên. Hắn dỡ xuống lòng phòng bị và kháng cự, bây giờ hắn chỉ muốn tìm cơ hội xác nhận xem Regulus đến tột cùng có phải là người yêu của mình hay không.

Min: nói giỡn đó, hôm nay 2 chương :>

P/s: nhiều khi tui tự hỏi là tại sao chỉ vì u mê mà tui lại hốt cái bộ hơn 200 chương này dị chời...ಥ‿ಥ