Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 26: Ta Ghét Nhất Trang Bức




Thạch Hùng nghe thấy vậy chợt hỏi:” Nhưng bang chủ, hiện tại chúng ta cũng không có ai biết nấu rượu hay làm thức ăn a. Cho dù có cũng khó có thể cạnh tranh được với những nhà tửu lâu khác “.

Ngô Toàn cười cười nói:” việc này ngươi cứ yên tâm ta đã có cách” . Sau đó hắn móc một tờ giấy ra đưa cho Thạch Hùng và nói :” Người cứ nhìn theo cách này mà làm là được”.

Ngô Toàn vẫn nhớ rõ về những thứ kiếp trước. Cách ủ rượu nơi này đơn giản, rượu ở đây có vị cay đắng chát . Cho nên Ngô Toàn biết chắc chắn không thể so sánh bằng rượu ở trên Trái Đất được. Với lại những công thức món ăn ở trên này cũng là những món ăn nổi tiếng ở trên Trái Đất…

Thạch Hùng tiếp nhận tờ giấy nhìn những công thức này tuy không tin tưởng cho lắm nhưng vẫn làm theo .

“ Phải rồi , ta có món quà này tặng cho ngươi “. Đột nhiên Ngô Toàn nhớ tới cái gì đó. Sau đó hắn từ từ cởi xét vải thô trên người ra và mặc quần áo mới. Rồi hắn đưa cho Thạch Hùng như một món quà.

Thạch Hùng lúc trước cũng được chứng kiến lúc Ngô Toàn giao phong với vị đà chủ kia mặc bộ đồ này. Chịu bao nhiêu xung kích dư ba vẫn không một vết rách nên cũng rất thèm thuồng. Nhưng hắn nhìn thấy kích cỡ bé thế này lại so với người của hắn to đùng không vừa nên định từ chối.

“ Ngươi cứ thử mặc vào xem”. Ngô Toàn nhìn thấy ý định của Thạch Hùng liền mở miệng ra lệnh.

Thạch Hùng thấy thế cũng phải đồng ý, tay cầm bộ quần áo giày găng này lên mặc vào. Việc thần kì là nó có thể co dãn và vừa vặn với thân thể của hắn. Thạch Hùng có thể cảm thấy thân thể mình nhẹ đi nhiều. Lấy tay sờ vào áo cảm giác rất mềm mại nhưng lại cho người ta cảm giác bền bỉ.

“ Cảm ơn bang chủ” Thạch Hùng vội vàng mở miệng cảm ơn.

Ngô Toàn cũng khoát tay ra hiệu không cần nói nhiều. Đối với hắn xét vãi thô này bây giờ cũng không còn có tác dụng mấy. Chi bằng liền tặng cho Thạch Hùng để tăng độ trung thành còn hơn.

Ngô Toàn chợt nhìn vào Hệ Thống cửa hàng mặt thèm thuồng. Trong đó có bao nhiêu là đồ tốt có thể giúp cho hắn tăng lên chiến lực mạnh mẽ. Tuy nhiên nhìn giá vàng Ngô Toàn lại trầm mặc. Đúng là tiền khi nào cũng thiếu haizz.

Bàn bạc dặn dò xong tất cả, Ngô Toàn cũng cất bước đi về. Hắn cũng không có ý định trở về luôn Ngô phủ mà là đi Huyết Sát Lâu một chuyến. Để tránh đêm dài lắm mộng hắn định chưởng khống tất cả trong đêm nay.
………
Thành đông, khu phía tây.

Trong gian khách sạn nhỏ Chu Chính vẫn còn hơi sững sờ. Hắn không thể ngờ rằng được những việc xảy ra trong đêm nay. Bỗng nhiên một thân ảnh xuất hiện ở gian phòng nhỏ khiến cho hắn giật mình chợt nhìn kĩ lại Chu Chính vội vàng quỳ xuống cung kính nói :” Tiểu nhân bái kiến đại nhân. Không biết đại nhân có gì phân phó “.

“ Đứng lên đi. Gọi ta là bang chủ là được rồi”

Thân ảnh xuất hiện trong gian phòng không ai khác đó chính là Ngô Toàn. Ngô Toàn lại nói tiếp :” Lão Chu , ta hỏi ngươi hiện tại ngoài ngươi và Thạch Hùng ra còn có ai trong số các ngươi ở gần đây mà chưa đi làm nhiệm vụ “.

“ Bẩm bang chủ. Ngoài số bảy chiều này đi làm nhiệm vụ chưa trở lại còn lại tất cả những người khác đều đang ở gần đây nghỉ ngơi”. Chu Chính cung kính không giấu diếm nói ra .

Bởi vì Huyết Sát Lâu không phải lúc nào cũng có nhiệm vụ nên hiếm khi suất phát toàn bộ cả.

Ngô Toàn nghe xong liền ra lệnh :” Được rồi, ngươi bậy giờ đi triệu tập từng người từng người một tới đây cho ta “.

Bắt lẻ cho an toàn, bây giờ đang ở trong thành nên hắn cũng không muốn làm động tĩnh quá lớn.

Chu Chính gật đầu nói :” Vâng thưa bang chủ “. Sau đó hắn rời khỏi phòng chỉ để lại một mình Ngô Toàn.

Cốc cốc cốc.

“ Là ai vậy” âm thanh từ trong một căn phòng xa xa khác chuyền ra.

“ Là ta “ Chu Chính lên tiếng

“ Là số một à . Đêm khuya có chuyện gì tìm ta vậy.” Bên trong căn phòng truyền ra âm thanh ngạc nhiên hỏi.

“ Số hai , đà chủ tìm ngươi có việc . Ngươi mau mau đến bái kiến ngài ấy” Chu Chính đành tìm một cái cớ nói .

Người gọi là số hai nghe vậy cũng đi ra khỏi phòng của mình , Chu Chính liền nói :” Đi thôi “.

Cốc cốc

Âm thanh gõ cửa lại lân nữa vang lên kèm theo tiếng nói của Chu Chính:” Đà chủ, ta mang số hai đến rồi đây “.

Cọt kẹt . Cửa mở ra , hai thân ảnh bước vào bên trong . Cùng lúc đó Ngô Toàn cũng quay người lại nhìn xem.

Số hai chợt nhìn thấy khuôn mặt và thân hình lạ chợt giật mình, làm sao lại không biết mình bị trúng kế cơ chứ, hắn hét lên định xoay người bỏ chạy :” Ngươi là ai chứ “.

Chợt một cách tay đã ghìm chặt lấy cổ hắn, hắn dãy dụa nhưng không làm sao thoát được.

Ngô Toàn nhìn xem số hai dãy dụa , tay chợt bóp chặt hơn . Cuối cùng nhìn thấy ánh mắt cầu xin của số hai Ngô Toàn đưa ngón tay lên miệng xuy xuy làm hàm ý tứ là nói nhỏ rồi thả lỏng tay ra.

Khụ Khụ, số hai hít lấy hít để không khí. Chợt hắn nghe được lời Ngô Toàn nói :” Đà chủ của các ngươi đã bị ta giết, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn. Đầu hàng gia nhập vào chúng ta hoặc chết”.

Số hai nghe xong vẻ mặt không tin, hắn nhìn về phía số một Chu Chính thì thấy Chu Chính cúi đầu gật gật.

“ Tham kiến đại nhân. Tiểu nhân nguyện ý quy phục ngài “. Đến con kiến còn muốn sống nữa là con người. Số hai biết mình không còn cách nào khác nên đành phải cúi đầu thần phục.

Ngô Toàn cũng làm thủ đoạn đe doạ giống như làm với Thạch Hùng và Chu Chính vậy . Số hai hoảng sợ một hồi mới bình tĩnh lại được.

“ Tốt ! Nghỉ ngơi một hồi rồi các ngươi lại đi gọi người khác lần lượt tới đây “. Ngô Toàn thu phục số hai xong cũng muốn nhanh chóng làm xong để về nhà ngủ. Tuy đối với hắn mấy ngày không ngủ cũng không có vấn đề nhưng ngủ xong nó sướng a. Ai mà không thích cơ chứ.

Đêm khuya cứ thế trôi qua, lần lượt mọi người được gọi đến và bị khống chế.

Trong gian phòng nhỏ, mấy thân ảnh tụ tập đằng sau Ngô Toàn. Đây là những người mà hắn vừa thu phục được. Một thân ảnh bị trói chặt ở trước mặt tất cả mọi người. Hắn được mấy người kia gọi là số mười.

Trong số tất cả mọi người thì hắn là kẻ đầu tiên dám phản kháng và không nguyện ý đầu hàng.

“ Các ngươi là đồ rác rưởi, đà chủ đối với các ngươi không tệ mà các ngươi lại dám phản bội lại ngài ấy . Cho dù ta có chết cũng sẽ không xin hàng “. Số mười nhìn tất cả mọi người trước mặt miệng phun nước bọn chính khí lẫm nhiên một trận.

Số một đến số tám nghe xong cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng số mười trong lòng một trận xấu hổ.

“ Ồ ! Nếu ngươi đã muốn chết thì ta toàn thành” . Ngô Toàn cũng không có lằng nhằng . Nói xong hắn dơ hai ngón tay lên chĩa thẳng vào số mười.

Bùmmm …

Thân ảnh số mười nổ tung như pháo hoa , máu me bắn tung toé vào mấy người ở đây trừ Ngô Toàn làm bọn họ sợ hết hồn.

Làm xong, Ngô Toàn đưa tay lên miệng thổi thổi khói và nói :” Ta ghét nhất kẻ trang bức trước mặt ta. Nhưng mà ngoại trừ ta ..”

Xong tất cả hắn quay lại nhìn mấy người này và nói :” Mấy hôm nữa ta sẽ để Thạch Hùng đến đây tiếp nhận vị trí đà chủ thay ta quản lý nơi đây. Các ngươi nhớ phải nghe theo lời hắn như lời ta. Nếu không thì như tên kia biết chưa “.

“ Vâng , đại nhân ngài cứ yên tâm “ số một đến số tám chứng kiến cảnh tượng vừa nãy một trận hoảng hồn đồng thanh mở miệng cho thấy sự trung thành của mình.

“ Ta cũng không hoàn toàn bạc đãi các ngươi, nếu ai làm tốt ta cũng sẽ ban thưởng để người đó nhanh chóng bước vào luyện tạng tông sư”. Ngô Toàn vừa đấm vừa thả ra miếng mồi nói.

Mấy người kia nghe xong trong lòng lửa nóng rối rít cúi đầu tạ ơn….


Quỷ là gì , quỷ là đồ chơi là vật buôn bán của ta mà thôi