Hè Này, Ta Vô Tình Yêu

Chương 11: Lucas



Sau gần 6 tiếng trên máy bay thì cuối cùng cũng đáp xuống đất một cách an toàn. Lấy hành lí xong, Selina cùng Uderline có dừng chân tại một quán ăn gần sân bay, để ăn uống cũng như bàn thêm về công việc

- Ông bà Lâm gia sức khỏe vẫn ổn định, hiện không có gì bất thường đâu ạ

Uderline đặt tách cà phê xuống bàn, cầm điện thoại lên, nhìn dòng tin nhắn cô nói

Nghe không sót một chữ nào, Selina nheo mày, gật đầu, hỏi sang chuyện khác, đổi đề tài rất nhanh:

- Tập đoàn X dạo này sao rồi? Không bị đánh lén hay chơi xấu bởi đám người kia rồi chứ?

Chớp ánh mắt sắc lạnh, Uderline đáp lại:

- Cũng có nhưng không nhiều, vẫn trong tầm kiểm soát của chúng ta. Tuy nhiên, quán bar đang có chút trục trạt nhỏ, dạo này tôi không rảnh để sang đó kiểm tra nên...

Đảo mắt sang một bên nhằm né tránh ánh mắt dò xét từ Selina, Selina hiểu ý chần chừ rồi cũng đáp nhanh lại:

- Tối nay cô nghỉ ngơi đi, tôi sẽ sang quán bar xem có chuyện gì rồi xử lí nhanh thôi. Chỗ này nhờ cô tính trước, tiền tôi sẽ chuyển vào tài khoản cô sau

Khoác lấy chiếc áo khoác, Selina nháy mắt rời khỏi Uderline. Để cô gái tự thân mình lo liệu

Uderline cười, cô đợi bóng Selina đi xa thì cầm máy báo cáo cho một người nào đó. Một người rất quan trọng

"Thưa ngài, cô ấy về rồi"

...****************...

Không gian phòng họp yên tĩnh đến lạ thường, từng vị cán bộ cấp cao, từng người từng người có quyền hành lớn trong công ty luôn dè chừng một thế lực nào đó. Họ không chỉ sợ bởi thái độ làm việc, mà còn sợ bởi khí phách mà con người này phát ra. Nhưng cũng không hẳn là sợ, phải chăng đó là sự tôn trọng?

Tiếng tin nhắn vừa tới thì cũng là lúc Chủ Tịch cấp cao tức giận cực độ. Phải nói rằng, đây là cuộc họp quan trọng, bất cứ tiếng ồn hay gì ngoài công việc đều không được chấp nhận và phải chịu hình phạt thích đáng theo luật của công ty

Ai nấy đều toát mồ hôi lạnh bởi tiếng chuông, nhưng khi biết đó không phải bản thân thì ai nấy cũng có chút thở phào nhẹ nhõm

Lucas cầm chiếc điện thoại lên xem, thái độ căn thẳng có chút trở nên vui vẻ, làm căn phòng có chút giảm áp lực

Cậu hắn giọng, nói:

- Buổi họp hôm nay đến đây thôi, tan họp

- Hả??? Gì cơ??? Bình thường là ngồi trong phòng họp ít nhất là 4 tiếng đồng hồ chỉ để thảo luận kế hoạch, vậy mà hôm nay sớm hơn đến tận 3 tiếng. Bọn họ có nghe nhầm không vậy?



Dường như nhận gì đó từ đám người, Lucas hắn giọng, có phần ngượng ngùng nhưng vẫn giữ được giọng nói lạnh, đáp:

- Đừng tưởng bở, dự án lần này vẫn còn vấn đề để chỉnh sửa. Ngày mai, rất có khả năng thực hiện lại cuộc họp ngày hôm nay. Tôi hy vọng mọi người sẽ không làm tôi thất vọng

Nói xong, cậu đi ra khỏi phòng họp với anh trợ lí đi bên cạnh. Cả hai đều không có chênh lệch về chiều cao là bao, tuy nhiên độ đẹp trai và tài giỏi chắc chắn khó có thể được đưa ra bàn luận

Selina... Tôi nhớ em

Nhấn nút thang máy dành riêng cho tổng tài, trợ lí bên cạnh bấm nút thang. Kính trọng mời anh vào trước xong sau đó mới vào rồi đi xuống tầng. Bước ra khỏi cửa thang máy, nhân viên lễ tân đều cúi người trước sự xuất hiện của anh. Một cái cẩn trọng và cung kính

Một trong những tổng tài có tiếng trên thế giới, dưới tay là biết bao nhiêu nhãn hàng, công ty nôi tiếng. Thu về hàng chục nghìn đô la mĩ mỗi năm

Đừng nói đến vấn đề tuyển chọn nhân viên ở đây, họ đều là những người có năng lực, có trình độ và được xét tuyển đào tạo rất nghiêm ngặt

Lucas đi ngang qua nhanh như cơn gió, ra ngoài sảnh và bước vào xe để chuẩn bị sẵn. Yên vị trên chiếc ghế lái chính, để trợ lí ngồi ghế sau. Trông thật lạ kì

- Thưa, tôi có thể ngồi trước lái xe cho mà ạ?

Ngay lập tức, một giọng nói đáp lời ngay mà không có sự chần chừ nào

- Không cần, tôi tự lái được

Anh trợ lí định nói thêm gì nhưng chợt nhận ra là nên im lặng. Nét mặt có chút nhẹ nhõm

Chiếc xe lăng bánh, để lại một khoảng trống nhỏ, ngoài ra mọi tiếng độ đều diễn ra bình thường

"Selina về nước rồi, nhưng mà bắt chuyện như thế nào đây??"

...****************...

Selina mặt một chiếc đầm bó sát, không quá ngắn nhưng đủ để tôn lên những đường cong vốn có quyến rũ của cô. Nét trang điểm đậm với mái tóc được búi gọn trên đỉnh đầu, hai lọn tóc thả nhẹ. Trông thật xinh đẹp

Quán bar này mang tên "Fan" - một cái tên vô danh không có ý nghĩa gì nhưng lại rất thu hút khách bản địa và du khách nước ngoài

Tiếng tăm đồn xa, chẳng mấy chốc là đã dông khách, cơ hội làm ăn cũng từ đó mà phát triển một cách hết sức thuận lợi

Nhưng dạo gần đây, khách khứa giảm nhiều, chất lượng quán ngày càng đi xuống



Không khí như bao quán bar thường thấy khác, náo nhiệt, mông lung, nơi để tư sản đốt cháy những đồng tiền một cách xa hoa, thể hiện bản thân mình, tận hưởng niềm vui, khoái lạc

- Nào nào mấy em hút cái này thử đi

- Ở đây cấm hút thuốc lá đó anhhh~

Đột nhiên một tiếng gào vang lên, một giọng đặc phàn của người đàn ông trong góc tường. Vẻ ngoài tầm khoảng 50, ngồi một mình trên chỗ gồi đó, khuôn mặt như đang say, cả cơ thể không được tỉnh táo

Selina nghe động tĩnh thì hơi cau mày, coi bộ lại có rắc rối sắp diễn ra

- Rượu như thế này mà gọi là rượu hả? Tao không trả tiền cho cái thứ vớ vẩn này nghe chưa?

- Xập xình xập xình

- Choang

Người đàn ông nào đó đập chiếc li chứa rượu xuống đất, mảnh vỡ văn tung tóe khắp nơi. Tiếng lớn giọng lấn át tiếng nhạc, nhân viên cũng từ đó mà tắt nhạc đi để lại một bầu yên tĩnh

- Thưa anh, đây là rượu đắt nhất của chúng tôi. Theo lý thì... thì...anh.. nên trả tiền mới đúng ạ

Nhân viên nam nào đó lộ rõ sự sợ hãi, đến gần hắn ta giải thích nhẹ

- TAO CÓC QUAN TÂM

Nói rồi hắn ta cầm chai rượu hạng nặng đắt tiền lên, định đập nó xuống đầu chàng thanh niên kia trước sự hoảng sợ và chứng kiến của rất nhiều người

Hắn ta là khách ở đây, nhờ có hắn mà khách hàng có thiện cảm xấu. Không dám đến đây nữa

- MẸ KIẾP, HÔM NAY KHÔNG ĐỀN BÙ CHO TAO THÌ TAO SANG BẰNG CÁI QUÁN NÀYYYY

Chai rượu chuẩn bị đập trúng đầu cậu thanh niên, cậu ta dự định né sang một bên để tránh đòn tấn công đấy một cách sợ hãi tột cùng. Nhưng rồi cả cơ thể vì quá sợ hãi thì liền như đông cứng lại, không di chuyển hay nhúc nhích được. Đành nhắm mắt lại, không dám chứng kiến

- Bộp

- Choang

Selina đến gần ông ta từ lúc nào, tung một cước vào bụng, chai rượu cũng đã được cô nhanh tay cầm lấy. Ấn ông ta xuống ghế thông qua vài đường cơ bản trước sự chứng kiến rất nhiều người

Chàng thanh niên kia bất ngờ nhưng thở phào vì may mắn được cứu giúp, nhưng cậu vẫn sợ khoảng thời gian ban nãy. Chân cậu vẫn chưa rất run, sắp sửa nga khụy xuống nền đất lạnh