Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Chương 47: Nhân sinh



Hoàng Thiên nhìn về phía Ngọc Trân, khuôn mặt hèn mọn cười.

- Đến lượt tỷ rồi nè, dâm dâm tỷ tỷ.

- Đã bảo là không … không được gọi thế mà.

Ngọc Trân thẹn thùng nhìn càng quyến rũ làm hắn càng muốn trêu đùa nàng hơn.

- Thế gọi là l-n hố đen tỷ tỷ nha…… á… sao lại véo hông ta.

- Không … được nói nữa mà.

- Xem ra tỷ không sợ gia pháp rồi.

- Nhẹ …ahha…ứ…hư…ưm… một…ah….hi…hư…ha …chút…ah….

Hắn vừa nói vừa đè nàng nằm ngửa xuống, bắt chéo hai tay nàng lại để chúng làm lồi hai cái bầu vú to lớn kia nên rồi đâm một phát lút cán vào tận tử cung nàng.

Dập một lúc hắn bế nàng lên lại gần cửa sổ, đè ngực nàng vào kính của sổ làm nó bị đè ép lại phình ra, rồi tiếp tục dập từ đằng sau.

- Tỷ tỷ, tỷ cứ kêu to thế ở ngoài có nghe thấy họ nhìn lên là thấy cái l-n tỷ đang chảy nước, thấy cả bầu vú dâm đãng của tỷ đấy.

Bị hắn khẩu dâm làm nàng càng nứng hơn bên trong càng thít chặt hơn, có vẻ nàng bị kích thích khi người khác nhìn thấy.

Nhưng thực ra trong khuôn viên nhà này ngoài 7 người trong nhà thì làm mẹ gì có ai.

- Sướng …. quá … đ-t …. nát … l-n … ah…. tỷ tỷ…. ưm …. đi… đệ …đệ… ư….. sướng… tỷ …tỷ …ra… bắn … vào … l-n tỷ … lấp đầy …ahh … ưm … làm … tỷ … ahh … ư… có … thai đi …

- Hự!!!

Bị nàng khẩu dâm rên rỉ dâm đãng đan xen làm hắn không chịu nổi nữa mà xuất sớm vào trong l-n nàng. Bị tinh dịch bắn vào cái l-n vẫn còn đầy ắp làm nàng cao triều lập tức, từng nếp thịt trong l-n nàng như rãnh ốc vít đang xoắn tròn lấy c-c hắn vậy.

Tinh dịch đầy ứ làm cái l-n quá tải rồi trào ra ngoài. Lúc này Diệp Liên đã mang bát đĩa đi rửa xong, hai cái tiểu loli cũng đã đi ngủ trưa, sau cơn phê pha, hắn cũng đưa các nàng lên phòng ngủ, cái giường trong phòng hắn có vẻ hơi bé rồi. Bốn người nằm thì vừa nhưng mà thêm một người nữa có vẻ chen chúc.

Hoàng Thiên lên sân thượng, nằm phơi nắng chút, một lúc sau, Diệp Liên cũng lên rồi nằm xuống tựa vào lồng ngực hắn.

- Anh nằm im đó đi, để em ngủ một chút.

Hắn còn tưởng nàng lên đây để hắn bẹp bẹp tiện thể tu luyện chứ. Ai ngờ nàng tới nằm cạnh hắn một lúc rồi ngủ luôn.

Trời xanh mây trắng, ta say nắng hay là say nàng.

Cmn tất nhiên là say nàng rồi, thể chất mạnh như hắn thì say nắng kiểu gì.

- Nhân sinh hạnh phúc là đây, sống tốt là đây chứ đâu.

Hắn lẩm bẩm một câu, hắn bây giờ cảm giác rất tốt, nhàn nhã sinh hoạt như vầy thật tốt, nhưng hắn biết nếu hắn cứ tiếp tục nhàn nhã thì sẽ bị sự tiến hóa loại bỏ.

Chung quy vẫn là cần sức mạnh. Vẫn là cần mạnh lên.

Hắn không biết vì sao trong đầu mình lần đó lại có 1 giọng nói, rồi lại có thêm 1 cái tâm pháp. Cũng nhờ có thứ đó hắn mới có thể có ngày hôm nay.

Hắn thỉnh thoảng cũng cảm giác như mình quên mất thứ gì đó nhưng lại không nhớ cụ thể nó là cái gì.

- Thôi kệ, cứ tới đâu rồi hay tới đó vậy.

Hắn bế Diệp Liên xuống nhà, sau bao lâu cày quốc trên những đồng ruộng mỹ miều, hắn cảm giác mình lại sắp đột phá.

Trong cơ thể hắn mỗi khi vận chuyển công pháp, từng tế bào cứ như là đang cuồng hoan vậy giống hệt như lúc bắn tinh lấp đầy l-n Mộng Dao vậy.

Hắn trở lại sân thượng rồi bắt đầu vận chuyển tâm pháp, không bao lâu sau, cơ thể hắn cảm nhận được một cỗ thăng hoa tuôn trào, linh khí xung quanh như những dòng lũ tự động chui vào cơ thể hắn, thậm chí có thể thấy lờ mờ những ánh sáng màu xanh trong luồng khí lưu tiến đến cơ thể hắn.

Tốc độ tu luyện lại nhanh hơn, bây giờ cơ hồ chỉ cần chưa đến 1 phút là hắn có thể vận chuyển xong 1 chu thiên, nếu mà song tu với các nàng thậm chí có thể chỉ cần khoảng … 2 giây.

Nhưng có một điều là khi hắn xả tinh dịch vào các nàng thì một phần linh khí trong các tế bào lại được chích ra để tạo ra tinh dịch. Mỗi lần phun sạch số đạn dự trữ đầy trong cơ thể thì có thể lấp đầy l-n Mộng Dao 2 lần. Mà mỗi lần tạo ra đầy số đạn thì hắn cần khoảng 1% linh khí trong cơ thể.

Hắn càng mạnh, 1% đó càng nhiều, các nàng cũng nhận được càng nhiều linh khí từ hắn.

Tuy 1% linh khí của hắn bây giờ rất ít đối với hắn nhưng nó ẩn chứa linh khí có thể gấp 10 lần 1 viên kết tinh năng lượng từ zombie cấp 2 chưa kể linh khí hấp thu trong đó cũng sẽ tinh thuần hơn nữa.

Bây giờ hắn mới chỉ có 4 nữ nhân thì có vẻ vẫn ổn nhưng càng về sau có vẻ kế hoạch xây dựng siêu cấp hậu cung trâu bò ngưu bức thì có vẻ hơi khó nha.

Hoặc là tâm pháp của hắn đột phá đến tầng thứ hai. Nhưng cmn cần chết lần 2, mà không phải tùy tiện chết, theo như thông tin trong công pháp, khi thể chất tăng tới mức vượt qua cực hạn nào đó thì lúc đó thân thể hắn sẽ phát sinh thuế biến bay vọt, lúc đó mới là lúc có tỷ lệ thành công cao nhất đột phá tâm pháp tầng 2, mà điều này có vẻ hơi quá xa.

Mà điều cmn quan trọng ở đây là tỷ lệ thành công đột phá tâm pháp đến tầng thứ 2 chỉ có khoảng 5 thành (50%) đồng nghĩa với việc hắn tỷ lệ tử vong cũng là 5 thành.

Nhưng mà không quan trọng lắm, điều đó còn quá xa vời.

Bây giờ vẫn còn khá sớm, trời đang chuyển sang tiết trời mùa xuân rồi. Trời sẽ lâu tối hơn, hắn thấy trong nhà một số đồ dùng sinh hoạt có vẻ sắp hết rồi. Kem đánh răng, dầu rửa bát, dầu ăn, mắm muối, ... một đống đồ lặt vặt.

Hắn quyết định đi vào trung tâm thành phố 1 chuyến, bây giờ hắn cảm nhận được thể chất tăng lên, Bát Bộ Càn Thiên uy lực bây giờ càng mạnh hơn, có thể thoải mái xuất ra 6 cước mà không bị hao tổn gì, cước thứ 7 thì chắc bắt đầu quá tải đau nhức, cước thứ 8 thì sẽ rách hết mạch máu và cơ bắp hai chân nhưng không đến mức nát tan như lần trước hắn đánh nhau với lũ tu chân giả.

Đi tới gần trung tâm thành phố, hắn lại gặp rất ít zombie, thậm chí khi tới vùng trung tâm đáng nhẽ phải là zombie đứng lít nhít trên đường bây giờ thậm chí không thấy bóng dáng con zombie nào.

Quá kỳ lạ, nhưng kệ hắn cơ bản không sợ, chẳng nhẽ lại có thứ còn có thể tiến hóa mạnh hơn hắn rồi. Chỉ mới khoảng 1 tháng thôi, chúng ăn nổi mấy người mà tiến hóa được.

Con zombie 3 đầu lần trước bây giờ gặp hắn chỉ cần ra cước thứ 2 của Bát Bộ Càn Thiên là đủ đá đứt đôi cả người nó chứ chẳng đùa.

Đi lòng vòng 1 tiếng đồng hồ, hắn chất đầy đủ các loại đồ dùng lên xe, lương thực thực phẩm bla bla bla … , rồi mang về, bởi vì bây giờ trong trung tâm thành phố cũng chẳng còn gì nguy hiểm nên hắn mang theo Mộng Dao và Ngọc Trân đi theo mỗi người lái 1 chiếc xe tải tới chở toàn bộ mọi thứ cần thiết về chất đầy nhà kho.

Đi mua sắm free thả ga như này làm hắn không khỏi nhớ lại hồi trước cái gì mua cũng phải ngó trước ngó sau xem nơi nào rẻ nhất thì mua.

Nhắc đến đây, hắn lại nhớ tới cô nhi viện hắn từng sống.

Hắn chở thêm 5 chuyến cùng 2 người thì cũng dừng, dù sao không có chỗ cất nữa. để ngoài trời thì hỏng mất.

Hoàng Thiên tranh thủ lái xe đến cô nhi viện đó.

Ở đó bây giờ chỉ có vài cái zombie lẻ tẻ lắc lư.

Hắn vào trong, tìm tới phòng của viện trưởng. Hắn gặp ông ở đó, nhưng ông đã không còn là ông rồi.

Hắn thở dài 1 hơi, giúp ông giải thoát rồi mang ông đi chôn cất tại bên cạnh tượng bán nhân của ông.

- Trời cũng tối rồi, cháu về đây, hôm nào có rượu rồi, hai ông cháu mình cùng uống nhé.