Hắc Ám Trở Lại

Chương 3: Thần tiên là có thật



Cánh cửa xe ngựa lúc này bỗng mở ra thật mạnh, bên trong tựa như có một cỗ sát khí từ từ khuếch tán.

Ánh sáng bên trong lóe lên một khắc, nhất thời từ xe ngựa bí ẩn kia bay ra không ít lá bùa bên trên là đầy rẫy những phù văn phức tạp.

Những lá bùa này bay tới đàn dã thú, ác quỷ kia rồi lập tức bạo nổ làm cho cảnh tượng càng thêm hỗn loạn.

Tiếng kêu la thảm thiết, tiếng hét điên cuồng khiến cho mặt đất nơi đây hóa thành một cảnh tu la tràng.

Thế nhưng số lượng dã thú, ác quỷ vẫn là quá nhiều, sau vụ bạo nổ bọn chúng vẫn hướng nơi đội xe mà lao tới.

Trường Nam con mắt co rụt, đoàn vệ binh đang không ngừng bị bức lui, tử thương cũng đã là có, mà đằng xa lúc này tôn cự nhân kia đã dần dần tới gần.

Tiếng chém giết vẫn được duy trì, thế nhưng đội vệ binh lúc này đã rơi vào thế hạ phong, bọn chúng tốc độ đã giảm đi không ít, điều này làm cho nhiều tôn dã thú, ác quỷ luồn lách ra được phía sau.

Những dã thú, ác quỷ này bò tới khu vực phế tích thành trì, đôi mắt đỏ ngầu, trên miệng rớt dãi không kiểm soát được.

Chúng như có k1ch thích, thanh âm phát ra những tiếng ùng ục ùng ục cực kì ghê người.

Sau đó, những tôn dã thú, ác quỷ này trực tiếp lao tới xe ngựa của Trường Nam, cũng có một số lao tới xe ngựa bí ẩn kia.

Lúc này đám người Trường Nam bên trong sợ hãi bao trùm, bọn chúng nhao nhao la hét, có người tựu sợ hãi quá mà ngất đi.

Tiếng cắn xé bên ngoài truyền đến, tiếng răng nhọn va chạm với thùng xe tạo thành những thanh âm cộp cộp.

Thêm vào đó là những cánh tay đen ngòm tràn ngập máu tươi đâm xuyên qua cánh cửa vào bên trong tựu như đang muốn bắt lấy thứ gì đó.

Xe ngựa lúc này cũng đã không chống đỡ nổi mà đổ xuống, nhất thời làm cho chi chít dã thú và ác quỷ bị hất văng ra.

Thế nhưng xe ngựa cũng là vỡ toạc ra làm cho đám người Trường Nam bay ra tứ phía.

Tràng cảnh tuyệt vọng làm cho đám thiếu niên này ai nấy đều hét toáng lên.

Trường Nam vẫn là bảo trì sự bình tĩnh, cuộc đời này của hắn cũng chẳng còn gì để mất, cùng lắm là đối diện với cái chết, thế nhưng trước khi sinh mạng của mình đi đến cuối cùng Trường Nam cũng là muốn dãy dụa.



Hắn vẫn giữ thần sắc bình tĩnh trườn người dậy chạy đi, thế nhưng trên tay và chân của hắn bị xích sắt quấn quanh nhất thời làm tốc độ của hắn giảm đi nhiều.

Phía sau lúc này truyền đến những tiếng la hét thảm thiết, có người nhanh trí đã chạy ra nhưng cũng có người không được như vậy.

Bọn chúng bị đám dã thú, ác quỷ bâu vào cắn xé, thân thể bị kéo ra chia năm xẻ bảy.

Cũng nhờ một sát na này mà đám người như Trường Nam mới thoát ra được, bọn chúng không quản phương hướng mà chạy đi, chạy càng xa càng tốt, chờ cho mặt trời xuất hiện.

Thế nhưng Trường Nam đã coi thường sự điên cuồng này của đám dã thú, ác quỷ kia, bọn chúng mang theo phấn kích tiếp tục hướng tới đám người mà đuổi theo.

Trường Nam hơi thở dồn dập, phía sau gần nhất với hắn là một thân ác quỷ, cả người đen ngòm duy chỉ có khuôn mặt là trắng bệch cùng với hàm răng ố vàng trông cực kì kinh tởm.

Trong quá trình bị tấn công trước đó, Trường Nam đã mở mắt quan sát không sót một khoảnh khắc nào.

Theo hắn biết, sức mạnh của đám ác ma này đến từ bầy đàn chứ không phải là cá thể.

Thế rồi tốc độ của Trường Nam chậm lại, hắn quay người thuận theo xích sắt trên tay vòng lên cổ của đối phương siết chặt.

Ác ma này dãy dụa, kêu lên những tiếng khàn khàn, khuỷu tay của nó không ngừng nện nên người của Trường Nam.

Nhưng nó cũng xem thường Trường Nam, hắn sức bền là cực tốt, là người sống trong khổ cực từ nhỏ, Trường Nam vốn đã rèn ra được một thân thể cực kì khỏe mạnh.

Trường Nam vừa siết cổ ác ma này vừa kéo nó đi cho đến khi sức dãy dụa của nó yếu đi rất nhiều.

Một lúc sau, tôn ác ma này dường như khí tuyệt bỏ mình Trường Nam mới bỏ ra, hắn thở hồng hộc ngồi trên mặt đất, đôi mắt đã vằn lên tơ máu.

Thế nhưng Trường Nam vẫn cắn răng, hắn cướp lấy vật nhọn trong tay ác ma này sau đó cứa cho đến khi cổ của đối phương rơi ra lúc này hắn mới an tâm.

Trường Nam biết lúc này mình chạy cũng chưa hẳn là một ý hay, nếu như hấp dẫn một đàn ác ma thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.


Thế là hắn ẩn núp trong bóng tối, đến một tên hắn giết một tên, còn đến một đàn thì hắn… chạy!

Một canh giờ trôi qua Trường Nam đã giết được hơn chục tôn ác ma, mỗi xác ác ma chết trong tay hắn thi thể đều không có đầu.

Nhưng lúc này, một cỗ nguy cơ sinh tử bỗng truyền đến sống lưng của Trường Nam làm hắn con mắt co rụt lại.

Tôn cự nhân kia lúc này đã đi được vào trong thành trì, mỗi bước chân nó đi xuống mặt đất đều chấn động.

Mảnh phế tích thành trì này nay gạch đá lại càng là đổ sụp xuống, tôn cự nhân kia thét dài một tiếng làm không khí như vặn vẹo.

Đôi tay của nó cầm thiết chùy vung mạnh ra làm cho đám vệ binh tử thương trầm trọng.

Liền là ngay cả đến đám dã thú và ác quỷ kia bọn chúng cũng có chút run rẩy, tựa như tôn cự nhân này là thủ lĩnh của bọn chúng vậy.

Lúc này bỗng trong chiếc xe ngựa bí ẩn kia truyền đến một tiếng hừ lạnh, sau đó một thân ảnh từ bên trong bước ra.

Trường Nam mặc dù không đứng gần nhưng cũng quan sát thấy được, người bên trong là cái trung niên, tuy nhiên trên mặt hắn lại có chút nhăn nhúm như là của lão già.

Người này mặc một thân trường bào màu xám, thần sắc không giận tự uy đang từ từ bước ra.

“Đây là thần tiên sao?”

Trường Nam lẩm bẩm, hắn bất quá vẫn còn không có tin lời của tên Trung Kiên kia nói, đó là bởi vì hắn không tin là trên đời này lại có tiên nhân.

Mà tiên nhân trong câu chuyện xưa hắn được nghe hoàn toàn không giống với hình tượng người trước mắt.

Thế nhưng tràng cảnh tiếp theo lại làm cho Trường Nam con mắt trợn tròn, trung niên kia thế nhưng lại là đang bay.

Trung niên này bay vọt tới đầu cự nhân, hắn không mảy may quan tâm đ ến đám tôm tép ác ma xung quanh.

Mà lại đám ác ma này khi cảm nhận được cái khí tức trên người gã trung niên cũng đều hoảng sợ.



Được biết trước đó không ít đầu ác ma tấn công chiếc xe ngựa kia nhưng bây giờ nhìn lại xem ra xe ngựa không mảy may một vết xước, mà xung quanh thì xác ác ma chất thành đống.

Tôn cự nhân kia cũng là nhất thời bất động một khoảnh khắc, thế nhưng ngay sau đó nó khôi phục lại trạng thái vung lên thiết chùy hướng trung niên đang lao tới kia mà nện mạnh.

Trung niên kia thần sắc vẫn như thường, hắn lấy tay bấm niệm pháp quyết, lập tức không khí xung quanh vặn vẹo huyễn hóa thành một bàn tay to lớn rầm rầm nện xuống.

Tiếng va chạm bạo nổ chấn động xung quanh, trung niên kia gương mặt không có chút biểu tình thế nhưng là tôn cự nhân phía đối diện lại phun ra một ngụm máu tươi.

Trung niên lá bùa tiếp tục xuất ra, theo sau đó là tiếng bạo nổ quanh quẩn.

Chưa dừng lại ở đó, phía sau lưng trung niên này bất ngờ xuất hiện một khôi ảnh hình Ngưu Ma Vương.

Hắn thôi động pháp quyết hét lên.

“Tượng lực Ngưu Ma quyền.”

Khôi Ảnh kia thuận theo quyền cước của trung niên nện liên tiếp nên người của tôn cự nhân kia làm nó không tự chủ được ngã lăn xuống đất kêu lên một tiếng hét thê lương thảm thiết.

Trung niên tu sĩ hạ mình đứng xuống thân thể đang ngã ra kia của cự nhân đôi tay dơ ra làm cho không khí vặn vẹo hóa thành một lưỡi đao sắc nhọn dứt khoát cắt cổ của đối phương làm nó khí tuyệt bỏ mình.

Tôn cự nhân kia ngã xuống làm cho đám dã thú, ác quỷ hoảng sợ nhao nhao rút lui khỏi thành trì này.

Trung niên kia khuôn mặt lúc này cũng có chút tái nhợt, trên mặt nếp nhăn càng nhiều hơn lảo đảo đi vào bên trong xe ngựa.

Mà Trường Nam ở phía xa lúc này cũng là mắt chữ o miệng chữ a, hắn vậy mà đang chứng kiến thần tiên bằng xương bằng thịt.

Tuy không giống với nhân sinh quan của hắn, thế nhưng cũng không thể phủ nhận rằng thần tiên là thực sự có thật!

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v