Giới Hạn Của Tình Yêu

Chương 3: Thư kí



Ngay tại bên dưới khu mua sắm lớn nhất Paris hàng tá những ông trùm tai to mặt lớn đều có mặt . Xa hoa , phung phí chính là từ diễn tả bữa tiệc này . Chỉ là một vụ làm ăn giữa những tên tai to mặt lớn thôi mà , có cần phải khoa trương đến vậy không . Có cảm giác Dường như tất cả mọi người ở Paris đều tụ họp về đây vậy .

Trong khi Khương Đường và Tô Diệp chỉ biết há hốc miệng trước sự sa hoa trụy lạc của nơi này thì Mộc Lam chỉ hừ nhẹ mũi , khinh thường đến chán ghét . Có gì đáng ngưỡng mộ cơ chứ , đúng là giàu có hoá ngu đần , sinh ra đã ngậm thìa vàng , chỉ một vụ giao dịch phi pháp thôi cũng được che đậy vô cùng kĩ lưỡng xa hoa như vậy . Đây còn không phải là muốn này cho thiên hạ xem .

Mộc Lam tuy không an tâm nhưng cũng chỉ biết gật gật đầu, con nhỏ này hồi sáng còn làm quá đòi đi theo. Bây giờ ngoan ngoãn như vậy thật không giống nó. Nhưng cô cũng lười suy nghĩ, hiện tại là đóng giả một thương nhân trà trộn vào đám người kia a

Khương Đường sau khi bị Mộc Lam lôi tọt vào bên trong, chưa kịp choáng ngợp cùng ngắm nghía các món đồ xa hoa kia liền đã bị cô bạn kéo vào trong toilet. " Khương Đường ! cậu hiểu tớ nói chưa ."

" Tại sao tớ phải đóng giả cậu chứ, khó khăn lắm tớ mới vòi vĩnh được theo chị Tô Diệp a ." Khương Đường phụng phịu gằn gọc với Mộc Lam phía đối diện đang lấy tập hồ sơ từ trong túi ra đưa cho cô.

" Sao cậu ngốc quá vậy, chuyện đó thì có gì đáng xem đâu. Tớ hứa sẽ kể cho cậu nghe được chưa. Cậu sẽ tha hồ ngắm nghía cùng mua đồ thỏa thích khi lên phòng giám đốc nhận chức thay tớ ." Mộc Lam cười ngọt cố gắng mua chuộc Khương Đường , trời ạ, con nhóc này ngây thơ nhưng mà bướng quá đi.

" Tớ hứa lần sau sẽ đưa cậu theo ." Thấy Khương Đường vẫn còn một chút do dự, Mộc Lam liền thêm mắm thêm muối " Bất kì cậu muốn cái gì, tớ đều đáp ứng ."

Chỉ vậy thôi, Khương Đường đơn thuần trong sáng đến vậy là cùng. Chỉ một lời hứa suông liền đáp ứng thay Mộc Lam lên nhận chức thư kí để cô bạn có thể thoải mái thả mình vào bữa tiệc Hoàng Gia bên dưới tòa nhà kia.

Như có chút gì đó không an tâm, Mộc Lam liền quay lại dặn Khương Đường một số điều " Khương Đường , dù có chuyện gì xảy ra. Cậu phải nhớ sử dụng những mánh khóe mà tớ đã chỉ cho cậu mấy ngày trước. Tuyệt đối đừng để ai bắt nạt mình, biết không ."



Khương Đường hì hì nở nụ cười gật mạnh đầu cái rụp. Chẳng phải cái chiêu ăn vạ hồi sáng cô sử dụng với Tô Diệp cũng là do Mộc Lam dạy đó sao. Rất thành công a, cô mới không sợ tên nào bắt nạt hết.

Trước khi thật sự rời đi, Mộc Lam còn không yên tâm quay đầu nhìn Khương Đường một cái nữa, Aish, khuôn mặt đó, nụ cười đó. Đúng là quá mức trong sáng.

Trên tầng cao nhất của tòa nhà, Thiên Sinh hiện đang bắt chéo chân ngồi xoay mình ra ngoài phía cửa kính, trên tay là ly rượu vang cùng tập hồ sơ của cô thư ký mới. Mộc Lam, mười chín tuổi ư ??

Ngón tay nhẹ nhàng gõ từng nhịp trên thành ghế, chỉ thấy hắn thoáng nhếch đôi môi mỏng một cách đầy tiếu ý. Nhưng không được bao lâu, bên ngoài liền phát ra tiếng gọi của ai đó " Cậu chủ, chúng ta không xuống hầm ư? Bữa tiệc hiện tại cũng đã bắt đầu rồi a ."

Xoay bật chiếc ghế lại đối diện với cánh cửa phòng mình. Thiên Sinh lười nhác phun ra một câu " Tôi sẽ xuống ."

Nhưng là cùng với thư ký mới a!!

Mộc Lam thật sự là không có an tâm một chút nào về Khương Đường , cô ấy sẽ không sao đi. Cầu mong là vậy a, cô đã sắp xếp rất rất ổn thỏa rồi. Trước khi đưa hồ sơ cho Khương Đường cô đã kịp thay ảnh cùng một chút ít thông tin cá nhân để hợp với tình huống mà ngày mai có thể cô sẽ phải đối mặt, nhưng mà tại sao trong lòng cứ có cảm giác lo lắng cùng bất an..

Hay chính xác hơn là sợ hãi, cơ mà sợ cái gì đây ?! Thật không tài nào hiểu nổi .