Dụ Hôn

Chương 71: Đàn ông có ích lợi gì



Giang Trà hỏi: “Em chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ gặp được một người đàn ông mình thích và sống cùng anh ta cả đời sao?”

Người 5bình thường đều sẽ có suy nghĩ này mà! Cố Tương ngồi nghe Giang Trì nói, cô đột nhiên nở nụ cười.

Lúc cô cười lên sẽ làm lộ6 ra tám cái răng đều tăm tắp, nụ cười rất tươi.

Giang Trì thấy cô cười vui vẻ như vậy thì cảm thấy khó hiểu, “Có gì đáng cườ7i?”

Cố Tương nói: “Đàn ông có ích lợi gì? Tôi có thể tự nuôi mình và tự chăm sóc bản thân. Nếu ở cùng người khác, tôi còn p4hải chịu đựng tính khí xấu của anh ta.”

Nghe cô nói Tính xẩu, Giang Trà hơi nghẹn họng, cảm giác như mình nằm không cũng trú8ng đạn.

Anh biết bản thân có đôi khi đúng là hơi độc đoán, gặp chuyện không vừa mắt liên thích nói, thích phản bác. Anh là kiểu người không thể nào nhẫn nhịn được.
Giang Trì nói: “Ngoài những thứ đó thì cũng có thể làm những cái khác mà.”

“Có thể làm gì?” Cố Tương nghĩ rồi nói: “Lên giường à?”

Giang Trì: “...”

Anh không ngờ Cố Tương lại nói thẳng chuyện thể này ra như vậy! Cô còn có chút thận trọng nào của con gái không vậy!

Cố Tương phớt lờ anh, cô tiếp tục: “Nếu tôi thật sự muốn tìm một người đàn ông để lên giường, thì tìm trai bao không phải là tốt hơn à!”

Đương nhiên Cố Tương chỉ nói như vậy thôi.

Cô nói năng thì hùng hồn lắm, chứ không có khả năng làm thật.

Vả lại, cô vốn chẳng có hứng thú gì với đàn ông cả.

Thậm chí còn không thích tiếp xúc với người khác phái.

trước mặt Giang Trì, cô cũng chỉ nói thế mà thôi.

Nhưng Giang Trí lại đột nhiên dừng xe ở ven đường.

Cố Tương nhìn anh, cô hỏi: “Sao vậy?”

Giang Trì nhìn cô, “Em vừa mới nói tìm cái gì cơ?”
“...” Cố Tương chớp chớp mắt, “Tìm trai bao, sao thế? Chẳng lẽ ngay cả trai bao là gì mà anh cũng không biết? Không đến mức đấy chứ?” Đều là người trưởng thành rồi, chắc anh cũng đã từng nghe nói đến rồi chứ?

Cô nói xong, thấy mặt Giang Trì càng đen hơn.

Giang Trì nhìn cô và nói đầy ẩn ý: “Cố Tương, em được lắm!”

Cũng dám ra ngoài tìm trai bao cơ đấy! Anh thực sự đã đánh giá thấp cổ rồi!

Tuy cô nói sau này mình sẽ rời đi, Giang Trì cũng biết điều đó. Nhưng, vợ của mình lại có loại suy nghĩ nguy hiểm này, anh cảm thấy mình phải giáo dục cô thật tốt mới được.

Cố Tương chỉ nói chơi vậy thôi chứ cũng không có ý định làm thật. Không ngờ Giang Trí lại có phản ứng mạnh như vậy.

Cô vốn sẵn tỉnh bướng bỉnh, thấy Giang Trì để ý như vậy thì cố ý nói: “Đàn ông các anh có thể ra ngoài tìm hoa thơm quả ngọt, tại sao phụ nữ chúng tôi không thể! Anh quản rộng quá rồi đấy!”
Cô vừa mới nói xong, Giang Trà đã tháo dây an toàn.

Cố Tương thấy anh hành động như thế thì theo bản năng dịch sang bên cạnh một chút... Giang Trà vươn tay nhất có trên ghế ngồi, “Cố Tương, em nghe cho kỹ, mặc kệ sau này có xảy ra chuyện gì thì bây giờ em cũng đang là vợ của tôi. Nếu em thật sự dám làm ra loại chuyện như vậy, tôi sẽ không bỏ qua cho em đâu.”

Anh tuyệt đối không thể chịu đựng được việc trên đỉnh đầu mình xanh rì!

Cố Tương liếc xéo anh, “Tôi lại muốn xem xem, anh sẽ không bỏ qua cho tôi như thế nào đấy!”

Cô không sợ hãi chút nào.

Nhìn dáng vẻ phách lối của cô, Giang Trì phát hiện có thật sự là một cô gái cần được trừng phạt.

Anh dùng ngón cái nhẹ nhàng xoa lên đôi môi hồng của Cố Tương, rồi trầm giọng nói: “Em thật sự muốn thử ?”

Anh như thế này làm Cố Tương nhớ tới lần đầu tiên cô khiêu khích trước mặt anh, cuối cùng bị anh hôn một cái.
Cô vẫn rất kháng cự kiểu bị anh

chiếm lợi như vậy.

Chịu thôi, ai bảo cổ là phụ nữ, căng

lên với anh, cô thực sự quá thiệt

thòi.

Nên cô chỉ có thể thỏa hiệp, “Được

rồi được rồi, trước khi ly hôn tôi sẽ

không làm thế, được chưa?”

Giang Trí hài lòng, “Biết nghe lời là

tốt.”