Độc Nhất Sủng Thê

Chương 74: 74




Những lời chê bai lọt vào tai của Mạc Tuệ,tất nhiên là một người kiêu ngạo hống hách như cô ta thì làm sao để chuyện bản thân bị sỉ vả lại trơ mắt xem như không có gì, Mạc Tuệ phẫn nộ, chỉ tay vào thẳng mặt của Mạc Hy: "Cô nói ai mưu mô và thủ đoạn hả?"
"Cô giả vờ bị điếc hay là điếc thật vậy? Tôi nói rõ và phát âm chuẩn như tiếc lại không nghe, thật là khó hiểu mà." Mạc Hy tỏ ra bất lực trước Mạc Tuệ.

Thái độ của cô chính là khích chí Mạc Tuệ.

Mặc nhiên không hề sợ hãi.
Mạc Tuệ mặt đỏ bừng bừng vì giận dữ, vô vào Mạc Hy, sấn sổ túm lấy cổ tay của Mạc Hy, còn kèm theo là giọng nói chói tai: "Tiện nhân vô liêm sỉ, bị đuổi khỏi Mạc gia rồi còn ở đây mà mạnh miệng,cô nghĩ sẽ có ai đứng ra bảo vệ cô nữa hả? Cô đừng ảo tưởng nữa."
Không hề chịu thua, Mạc Hy vùng tay, ánh mắt kiên định cùng ngữ khí phẫn uất: "Tôi thấy hình như cô chưa đánh răng có phải không? Miệng có mùi thối rồi đấy, đến cả cách nói chuyện cũng không hề lọt tai được chữ nào."
"Á…"

Quả nhiên Mạc Hy đã bị mắc bẫy của Mạc Tuệ rồi, rõ ràng lực của cô không quá lớn, vậy mà đã khiến Mạc Tuệ ngã ra sàn, cộng thêm ở dưới còn có máu.
Đúng vậy, là máu…
Mạc Hy đứng bất động nhìn, tâm trí hỗn loạn.

Như được sắp xếp sẵn vậy, Trình Thư không biết từ đâu chạy đến, đi cùng cô ta là hai tên vệ sĩ có vẻ rất nghiêm khắc.
"Đau quá...đau quá…"
Ban đầu Mạc Hy cứ tưởng cô ta chỉ giả vờ cho đến khi cô nhìn thấy vết máu kia thì hoàn toàn kinh ngạc rồi.
"Chị Tuệ, chị Tuệ chị có sao không?" Trình Thư đỡ lấy Mạc Tuệ, miệng cứ liên tục gọi tên cô ta, cứ như là chị em thân thiết.
Mạc Tuệ toàn thân run rẩy, gương mặt không chút sắc thái: "Là cô ta...cô ta đẩy chị, bụng của chị hiện giờ đau lắm!"
Trình Thư tức giận, lại thấy vết máu kia, hớt hải: "Mạc Hy cô dám làm tổn hại đến chị Tuệ sao?"
Lại ra lệnh cho hai tên vệ sĩ: "Còn không mau bắt cô ta lại, nếu không cô ta sẽ chạy trốn đó."
Bị túm lấy, Mà Hy cáu lên: "Buông tôi ra, các người không có quyền bắt tôi."
"Cô bớt nhiều lời đi, Cô  cũng gan lắm, cô có biết chị ấy đang mang thai con của Lục tổng hay không? Nếu như đứa bé có mệnh hệ gì tôi e là chị khó thoát tội."
Nghe thấy những lời đó, Mạc Hy kinh động: "Cô nói Mạc Tuệ có con với Lục Hàn?"
Chuyện này là thật sao? Vì sao cô nghe thấy lại có một cảm giác đau lòng thế này.

Cứ như có ai đó đang bóp chặt lấy trái tim của mình, cô không dám tin Lục Hàn và Mạc Tuệ lại đi đến bước này, ngoài mặt tỏ ra lạnh nhạt với cô ta, vậy mà sau lưng lại cùng cô ta…Càng nghĩ càng thấy buồn nôn, cô ghê tởm con người của Lục Hàn.

"Đưa cô ta đi đi." Trình Thư chọn không giải thích, thuận miệng dặn dò vệ sĩ đưa Mạc Hy đi.

Rất nhanh gương mặt của cô ta thể hiện sự đắc thắng, nói nhỏ vào tai của Mạc Tuệ: "Chị Tuệ kế hoạch của chúng ta đã thành công mỹ mãn rồi."
Chưa dừng lại ở đó đâu, Mạc Tuệ nhếch khóe môi, thanh âm của sự độc địa thốt ra: "Vẫn chưa đâu, đây chỉ là một phần đầu của trò chơi tôi dành cho cô ta, vẫn còn nhiều phần khác đang chờ cô ta lắm!"
Trình Thư ngạc nhiên nhìn Mạc Tuệ, thật không ngờ cô ta còn có tâm địa độc ác hơn cả phù thủy.

Xem ra Mạc Hy chọn nhầm đối thủ.

Cô ta thật xui xẻo.
Thoạt sau, Lục Hàn cũng Trình Sầm Ân đang ở phòng nghỉ ngơi dành cho anh, bên cạnh là hai thợ trang điểm đang làm tóc cho mình.

Phải nói là Lục Hàn cũng rất xem trọng đến hình tượng đẹp trai của mình đấy, vì vậy anh có nhiều cô gái để mắt tới, chỉ tiếc trong mắt họ có anh, trong mắt anh thì không có họ mà thôi.
Ngay lúc đó, có một nhân viên của khách sạn hấp tấp chạy vào mà quên không gõ cửa, hét toáng lên: "Lục tổng...Lục tổng., không hay rồi."

Lục Hàn nhíu mày rất nhanh, lên tiếng: "Có chuyện gì?"
Nhân viên đó đang vội vã còn gặp phải biểu cảm tràn đầy sự lạnh lùng của Lục Hàn, sợ càng thêm sợ, phải mất mấy giây mới đắn đo nói: "Mạc tiểu thư bị nhân viên của công ty làm cho bị thương thì phải, tôi có nghe nói là Mạc Tuệ  đã được đưa đến bệnh viện."
Trình Sầm Ân cướp lời của Lục Hàn, hỏi: "Ý của cô nói cô gái làm bị thương Mạc Tuệ là một người có mái tóc màu hạt dẻ có đúng không?"
"Hình như là như vậy." Nhân viên trầm ngâm, nhưng lại trả lời rất nhanh.
Trình Sầm Ân đoán không sai mà, hắn cười lộ rõ sự châm biếm: "Vậy thì đúng rồi, chính là Mạc Hy."
Tầm mấy giây sau, nét mặt biến đổi thành nghiêm túc: "Mọi việc không đơn giản như vậy đâu, tôi nghĩ cô nên cho người đi kiểm tra thật kỹ càng về chuyện này."
Mặt khác,Lục Hàn  bây giờ mới chịu lên tiếng: "Tình hình của Mạc Tuệ thế nào rồi, bị thương có nặng lắm không?"
---còn--.