Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 437: Thi đấu bắt đầu (2)



– Chư vị trưởng lão, mọi người ngồi xuống đi. Thời gian mười ngày còn dài. Để xem có bao nhiêu đệ tử khiến cho chúng ta cảm thấy ngoài ý muốn.  

Trong đại điện Vân Khiếu Thiên mở miệng nói với mọi người, hắn đã sớm phân phó hộ pháp an bài chỗ ngồi cho tất cả mọi người ở đây.  

Lúc này, trong Vũ Linh ảo cảnh, Lục Lâm Thiên đi theo quang mang chói mắt tới một vực sâu. Bốn phía có những lùm cây rậm rạp, chung quanh có chút tương tự với Vụ Đô sơn mạch.  

Sưu.  

Trước mặt Lục Lâm Thiên lúc này có một thân ảnh cao ba thước từ trong lùm cây nhảy ra.  

– Yêu thú nhất giai sao?  

Chân khí trong người Lục Lâm Thiên run lên, trong nháy mắt đánh ra một đạo chưởng ấn lao thẳng tới người đầu yêu thú nhất giai này khiến cho nó trong nháy mắt hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong không gian.  

Tất cả mọi người đều từ tầng thứ nhất tiến lên. Lục Lâm Thiên lúc này cũng có chút lý giải về Linh Vũ ảo cảnh. Trong tầng thứ nhất này hẳn cũng chỉ có một ít yêu thú nhất giai mà thôi, cũng không khó vượt qua lắm.  

Bên ngoài ngọn núi Vũ Linh ảo cảnh, lúc này nhân số trong sân rộng đang tiếp tục tăng lên. Chúng đệ tử lúc này hầu như đều chạy tới đây, cùng đợi kết quả sau mười ngày nữa.  

– Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Triệu Kình Thiên, Khuất Đao Tuyệt, bốn người ngày phân biệt đã tới nhất trọng tầng ba. Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần đã tới cửu trọng tầng hai.  

Ba canh giờ sau, một vị hộ pháp phụ trách Vũ Linh ảo cảnh đi ra sân rộng lớn tiếng tuyên bố với mọi người. Giống như những năm trước, cứ mỗi ba canh giờ sẽ có hộ pháp tuyên bố hai mươi người đang dẫn trước. Bằng không nếu bảo đám đệ tử ở bên ngoài chờ mười ngày, quả thực vô cùng nhàm chán.  

– Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Triệu Kình Thiên, Khuất Đao Tuyệt, bốn người này không hổ là top năm Long bảng, không ngờ đã nhanh chóng đi tới tầng thứ ba rồi.  

– Bây giờ mới chỉ bắt đầu mà thôi, phỏng chừng hai ngày nữa bắt đầu có người thất bại, sau khi tới tầng thứ tư cũng có người thất bại.  

Chúng đệ tử trong sân lúc này bắt đầu nhao nhao thảo luận, phân tích. Còn có không ít đệ tử bắt đầu làm nhà cái. Hai mươi người tiến vào Vũ Linh ảo cảnh đều có thể đặt cược. Tỷ lệ đặt cược tất nhiên sẽ khác nhau. Chỉ là, top mười Long bảng một người cũng không có tỷ lệ, bởi vì top mười Long bảng này hầu như có thể chắc chắc sẽ có tư cách tiến vào mật địa. Cho nên sẽ không có ai mở tỷ lệ đặt cược cho bọn họ.  

Loại chuyện như thế này đương nhiên sẽ hấp dẫn không ít người tham gia. Sau một lát, trong đoàn người đông đảo xuất hiện không ít nhà cái. Những nhà cái này cũng có đủ thể loại phương thức giao dịch, có đặt cược bằng kim tệ, còn có điểm của tân đệ tử hoặc là dùng vũ kỹ để đặt cược. Nói chung là đủ thể loại.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, mỗi ba giờ đều đặn sẽ có kết quả của hai mươi người dẫn đầu. Hai mươi người này cũng chính là những người đứng đầu trong tỷ lệ đặt cược.  

Tầng thứ ba, ngũ trọng, tại một bình nguyên lúc này có hơn mười đầu yêu thú Đại Địa Khiếu Lang tam giai trung kỳ đang lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên. Kình khí cường hãn khiến cho không gian chung quanh gợn sóng.  

– Hừ.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt hừ một tiếng, chân khí dưới chân chợt lóe, tốc độ của hắn không biết nhanh hơn đám Đại Địa Khiếu Lang này bao nhiêu, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh.  

Sưu…  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên liên tục xuất hiện bên người mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này, thế nhưng mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này ngay cả chéo áo Lục Lâm Thiên cũng không đụng tới được. Đột nhiên mười đạo hỏa diễm xuất hiện giữa không trung mang theo kình khí nóng bỏng bắn về phía trước.  

Ngay lập tức mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này bị Lục Lâm Thiên đánh chết, trong nháy mắt hóa thành một đám năng lượng biến mất trong thiên địa.  

Sưu.  

Mà lúc này, trước người Lục Lâm Thiên xuất hiện hai cánh cửa đá, một cánh rời khỏi, một cái đi tới lục trọng.  

– Tiếp tục.  

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc, cũng không vội vàng mà chậm rãi đi tới lục trọng.  

Tại thất trọng tầng ba, bên trong một vực sâu thân ảnh Lục Lâm Thiên trong nháy mắt nhảy tới một tảng đá lớn. Lúc này cách hắn vài trăm thước là một đầu Độc Giác Yêu Ngưu khổng lồ đang chậm rãi phi tới.  

– Tam giai trung kỳ sao.  

Lục Lâm Thiên nhanh chóng phán đoán, đầu Độc Giác Yêu Ngưu này trong sơn mạch Vụ Đô là Tứ giai sơ kỳ.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, nhanh chóng thi triển Phù Quang Lược Ảnh, vòng xoáy dưới chân xuất hiện, thân thể như thiệm điện bỗng nhiên từ trên tảng đá nhảy lùi lại, khiến cho đầu Độc Giác Yêu Ngưu kia cảnh giác quay đầu lại nhìn.  

Lục Lâm Thiên lúc này đã đi tới phía sau nó, một cỗ kình phong nhanh chóng ập tới.  

Ô….  

Đầu Độc Giác Yêu Ngưu này gầm lên một tiếng, quang mang quanh thân chợt lóe, trên cái sừng kia không ngờ lại bắn ra một đạo thủy tiễn mang theo lực công kích cuồng bạo bắn về phía Lục Lâm Thiên.  

– Tiêu tán đi thôi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, thân thể nhanh chóng tạo ra một quỹ tích không thể tưởng tượng nổi đem một đạo chưởng ấn trong tay đánh vào lưng Độc Giác Yêu Ngưu.  

Phanh!  

Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, đầu Độc Giác Yêu Ngưu này nhanh chóng bị đánh văng về phía sau, va vào tảng đá khiến cho mặt đất chấn động, lập tức hóa thành một đám năng lượng tiêu tán trong hư không.  

– Tiếp tục.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, tiếp tục đi về phía trước.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong đại điện lúc này sắc mặt Vũ Ngọc Tiền có chút sốt ruột. Đã ba ngày rồi Lục Lâm Thiên vẫn còn đang ở nhị trọng của tầng bốn. Mà đại bộ phận đệ tử đã tới tứ trọng. Hiện tại hai mươi đệ tử dẫn đầu trên cơ bản đều đã tới lục trọng, có mấy người còn tới bát trọng.  

– Xem ra, không lâu nữa sẽ có ngươi bị trục xuất rồi.  

Lúc này, Tạ trưởng lão trong chúng trưởng lão lên tiếng. Sau khi tiến vào tầng thứ tư, dựa theo thông lệ những năm trước sẽ nhanh chóng có người thất bại bị trục xuất. Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại cùng một chỗ, coi như là đệ tử bình thường có thể đi tới ngũ trọng tầng bốn, nếu như vận khí không tốt thì lúc này có lẽ đến trọng thứ nhất của tầng bốn không chừng cũng sẽ thất bại.  

Sưu.  

Thanh âm của Tạ trưởng lão còn chưa dứt, tức thì có một cánh cửa đá mở ra. Một người thanh niên có chút ủ rũ đi tới. Tu vi Vũ Phách tam trọng, cũng nhanh chóng dừng bước ở nhất trọng tầng bốn.  

Vị đệ tử này sau khi đi ra thạch thất rồi đứng về phía sau lưng Ngô trưởng lão, chính là đệ tử của vị trưởng lão này. Không ngờ người thứ nhất thất bại chính là đệ tử của mình. Lúc này khuôn mặt của Ngô trưởng lão kia cũng không nhịn được mà đỏ lên.  

Sưu.  

Lại có thêm một vị đệ tử nữa thất bại rời khỏi Linh Vũ ảo cảnh, chính là đệ tử của Tôn trưởng lão, lúc này sắc mặt Ngô trưởng lão mới khá hơn một chút.  

Trên sân rộng, những đệ tử thất bại cũng nhanh chóng bị hộ pháp tuyên bố ra bên ngoài, khiến cho những đệ tử đặt vào bọn họ phiền muộn không ngớt.  

– Tông chủ, nha hoàn Thúy Ngọc của Độc Cô Băng Lan vì sao cũng có tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh?