Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 973



Chương 973

“Cậu chủ Nhật Long bớt giận.” Chu Tuấn cười híp mắt đi tới.

“Chu Tuấn, anh đến cười nhạo tôi?” Phạm Nhật Long cau mày.

Chu Tuấn vội vàng trả lời: “Cậu chủ DIệp, tôi nào dám chứ. Tôi và tên Lâm Vân kia, cũng là kẻ thù không đội trời chung, sao tôi có thể cười nhạo cậu chủ Nhật Long chứ?”

“Vậy anh đến làm gì?” Phạm Nhật Long nói lạnh lùng.

“Tôi đến để bày mưu giúp cậu chủ Nhật Long, tôi có một cách, có thể làm bẽ mặt Lâm Vân.” Chu Tuấn nở nụ cười xấu xa.

“Cách gì? Nói!” Phạm Nhật Long lạnh lùng hỏi.

Lúc này Chu Tuấn ghé sát tai Phạm Nhật Long, nói cách của anh ta cho Phạm Nhật Long nghe.

Cách của Chu Tuấn rất đơn giản, đó chính là giả vờ mời rượu Lâm Vân, sau đó bỏ thuốc kích dụng vào trong ly rượu của Lâm Vân, đợi khi thuốc có tác dụng, Lâm Vân chắc chắn sẽ mất mặt trong tiệc rượu!

“Cậu chủ Nhật Long, gói thuốc này là tôi tìm người bạn Ấn Độ để lấy, vô cùng bốc lửa, lợi hại đến mức không chịu nổi, chỉ cần để Lâm Vân uống vào, thuốc có tác dụng, thì cho dù anh ta có là thần chịu đựng thì cũng không chịu nổi, chắc chắn sẽ thất lễ!”

Chu Tuấn vừa nói, vừa lấy ra một gói thuốc.

Chu Tuấn làm như này, thực ra cũng là tự giúp bản thân anh ta. Trả thù Lâm Vân, đợi đến khi Lâm Vân mất hết danh dự, anh ta sẽ có thể đoạt lại Triệu Linh!

“Cách này không tệ.” Phạm Nhật Long hài lòng gật đầu.

“Được, đưa thuốc cho tôi!”

Phạm Nhật Long lập tức nhận lấy gói thuốc, sau đó đổ thuốc vào trong một chiếc ly, sau đó đổ rượu vang vào, sau đó lại đổ rượu vang vào trong một chiếc ly rỗng khác.

“Cậu chủ Nhật Long, tôi cảm thấy một gói không dủ, hay là thêm gói nữa đi! Dùng lượng gấp đôi, chu dù Lâm Vân có thực sự lợi hại, cũng không chịu đựng được liều dùng lớn như này, ha ha!” Chu Tuấn cười nham hiểm nói.

Ngay sau đó, Chu Tuấn lại móc ra một gói thuốc.

“Được!”

Phạm Nhật Long cũng lộ ra nụ cười, sau đó nhận lấy gói thuốc, đổ gói này vào.

Tiếp theo, Phạm Nhật Long cầm ly rượu, trực tiếp đi tới phía Lâm Vân.

Ở chỗ Lâm Vân.

“Lâm Vân, hình như Phạm Nhật Long đang đi tới!” Triệu Linh nói.

Lâm Vân ngẩng đầu nhìn, quả nhiên nhìn thấy Phạm Nhật Long đang bước tới.

“Anh ta đến làm gì?” Lâm Vân nhíu mày.

“Lâm Vân, đề phòng cẩn thận.” Ông ngoại nhắc nhở.

Lâm Vân gật đầu, lúc này Phạm Nhật Long đã đi tới trước mặt.

“Phạm Nhật Long, anh lại muốn làm gì?” Khuôn mặt Lâm Vân nở nụ cười nhìn Phạm Nhật Long.

“Lâm Vân, chuyện bắt tay lần trước, là tôi ra tay quá tàn nhẫn. Tôi cảm thấy là lỗi của tôi, cho nên… tôi đến để mời rượu anh.”

Phạm Nhật Long vừa nói, vừa đưa chiếc ly bên tay trái cho Lâm Vân.

“Chồn đi chúc tết gà, anh vẫn chưa bằng lòng sao? Trong rượu này, không lẽ… có độc?” Lâm Vân nhìn chằm chằm vào ly rượu trên tay trái của Phạm Nhật Long.