Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1032



Chương 1032

“Được, vậy chuyện này quyết định như vậy đi. Chờ hợp đồng ký kết xong, chúng tôi sẽ tài trợ nhà trường ngân sách xây dựng thư viện.” Lâm Vân nhàn nhạt nói.

“Anh đồng ý sao?” Hiệu trưởng vừa mừng vừa sợ, không nghĩ tới chuyện Lâm Vân lại đồng ý nhanh như vậy.

“Chỉ có vài ba chục tỉ, cũng không phải chuyện gì lớn.” Lâm Vân nói.

Ba điểm hiệu trưởng vừa nói, Lâm Vân thấy điểm thứ ba cũng rất được. Đại học Kim Đô cũng là một đại học tốt nhất ở đây, quả thật có thể cung cấp cho Tỉnh Xuyên nhiều nhân tài tương lai.

“Ha ha, anh thật là người hào phóng.” Hiệu trưởng giơ ngón cái lên.

Ngay sau đó, hiệu trưởng yêu cầu thư ký đem hợp đồng ta, sau đó cùng Lâm Vân ký kết hợp đồng.

Sau khi hoàn thành ký kết hợp đồng, hiệu trưởng định tiễn Lâm Vân về. Nhưng Lâm Vân liền từ chối, anh không thích kiểu khoa trương đến vậy.

Sau khi ra khỏi phòng hiệu trưởng, Lâm Vân liền đi ra phía ngoài trường học.

Bên ngoài trường học.

Lâm Vân bước ra bằng cửa sau, phát hiện ở đây có không ít người đang vây thành một đám đông ở đó.

“Hửm?”

Lâm Vân cũng có chút tò mò liền tiến lại xem, liền thấy là mấy thanh niên trẻ tuổi đang đánh nhau.

Lâm Vân thấy hai người đánh nhau liền nhận ra. Kia không phải là cậu sinh viên gầy gò từng đẩy xe vệ sinh với Lâm Vân sao?

Xung quanh có không ít người đứng xem, nhưng lại không có ai chịu ra tay để dừng lại trận đánh này.

“Dừng tay.”

Lâm Vân liền lên tiếng.

Vì chuyện cùng đẩy xe vệ sinh lúc trước, ấn tượng của Lâm Vân với cậu nhóc gầy gò này cũng không tệ. Tuy rằng anh không biết vì sao cậu ta lại bị đánh, nhưng Lâm Vân cũng không thể bàng quan đứng nhìn.

Mấy thanh niên trẻ tuổi thấy Lâm Vân lên tiếng liền quay lại nhìn anh.

Lâm Vân bước về phía trước, đỡ cậu bé gầy gò lên.

“Cậu không sao chứ” Lâm Vân vừa nâng cậu ta dậy, vừa hỏi thăm.

Lâm Vân phát hiện trên mặt cậu ta có rất nhiều vết thương, hiển nhiên bị đối phương ra tay rất mạnh.

“Là anh…” Cậu bé gầy cũng nhận ra Lâm Vân.

Kẻ đánh cậu bé là một tên tóc tai lố lăng, tai đeo khuyên tai.

“Ê thằng kia, đừng có xen vào chuyện của người khác.” Tên đeo khuyên tai cười nhạo mà nhìn vào Lâm Vân.

Mấy người phía sau hắn cũng nhìn Lâm Vân với vẻ ngông cuồng.

“Mấy người đều là sinh viên ở trường đại học Kim Đô sao? Ở ngay cổng trường đánh người, cũng quá to gan lớn mật.” Lâm Vân cười lạnh nói.

“Đúng thế, lá gan của ông đây to như vậy đấy. Tao là đại ca ở cái trường Kim Đô này, không ai không biết.” Tên đeo khuyên ngạo nghễ nói.

“Không ngờ một trường đại học trọng điểm như Kim Đô mà cũng có loại rác rưởi như này.” Lâm Vân lắc đầu nói.

“Không sợ nói cho mày biết, ông đây chính là dùng tiền, dùng quan hệ để vào đây. Chúng mày trầy trật với vào được còn ông đây chỉ cần thảnh thơi chờ xe rước vào. Không phục à?” Không phục thì cũng phải phục.” Tên đeo khuyên nói với vẻ đắc thắng.