ĐIỆN CHỦ Ở RỂ

Chương 418: Giết Ma Đạo Trưởng, Hoa Hòa Thượng và Thái Sư trong nháy mắt



“Trước mắt thế giới ngầm của tỉnh do ba người Thái Sư, Thượng Thư và Thừa Tướng nắm trong tay, vốn dĩ ba người này dưới quyền Tưởng Đỉnh Thiên, sau khi Tưởng Đỉnh Thiên và tập đoàn Chu Thức sụp đổ thì bọn họ đã phân chia địa bàn ở tỉnh”.

“Trong đó Thừa Tướng nhiều của cải nhất, tiền nhiều vô số, được mệnh danh là tỷ phú ngang với một nước!”

“Mưu sĩ dưới quyền Thượng Thư rất nhiều, có quan hệ vô cùng mật thiết với chính quyền tỉnh, nắm trong tay không ít doanh nghiệp chính đạo”.

“Người có thực lực mạnh nhất có lẽ là Thái Sư, lôi kéo dưới quyền một đám côn đồ có thực lực vô cùng lớn mạnh, nghe nói ngay cả loại người tàn nhẫn như Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng, cũng cam tâm tình nguyện bán mạng cho ông ta”.

Quách Tiếu Thiên kể lại tóm tắt.

Ông ta tường thuật khái quát lại một lượt về tình hình thế giới ngầm của tỉnh hiện nay một cách đơn giản rõ ràng.

“Tốt lắm”, nghe lời giải thích của Quách Tiếu Thiên xong, người thanh niên khẽ gật đầu: “Ông sắp xếp giúp tôi một bữa cơm tối, nhớ phải để thuộc hạ của tôi ăn uống no nê”.

“Không thành vấn đề”, Quách Tiếu Thiên gật đầu lia lịa.

“Đợi chúng tôi ăn uống no say rồi, thì bắt đầu hành động! Trước tiên là bắt đầu ra tay từ chỗ Thái Sư!”

Câu tiếp theo của thanh niên trẻ tuổi suýt nữa đã khiến Quách Tiếu Thiên ngã nhào xuống đất.

Thái Sư là ai cơ chứ!

Đàn em dưới trướng nhiều như mây.

Cái khác thì không nói, chỉ dựa vào hai người Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng thì đã đủ để càn quét thế giới ngầm của tỉnh.

Ngay cả khi Tưởng Đỉnh Thiên ở đây, cũng không dám khinh thường càn quét câu lạc bộ Boxing của Thái Sư.

Mà người thanh niên này lại không xem Thái Sư ra gì.

Có điều, nghĩ đến phong cách làm việc kỳ quặc và tàn nhẫn của người thanh niên này, Quách Tiếu Thiên không dám hỏi nhiều.

Ông ta chỉ ngoan ngoãn đi chuẩn bị bữa tối.

Chớp mắt, những thuộc hạ của thanh niên trẻ tuổi đều ăn uống no say.

“Gia chủ Quách, tôi mới đến không biết đường”, người thanh niên trẻ tuổi nói với Quách Tiếu Thiên: “Ông dẫn chúng tôi đi tìm Thái Sư đi!”

“Hả?”, vừa nghĩ đến việc người thanh niên này đi đập phá địa bàn của Thái Sư, Quách Tiếu Thiên không dám từ chối, chỉ cố nặn ra nụ cười còn khó coi hơn khóc và gật đầu nói: “Được”.

Nghĩ đến chuyến đi này của mình rất có khả năng không trở về được, Quách Tiếu Thiên lén nháy mắt với Quách Cường, ra hiệu cho hắn mượn cớ rời đi, tránh bị thanh niên trẻ tuổi này để mắt đến, khiến nhà họ Quách đoạn tử tuyệt tôn.

Có điều ý đồ của Quách Tiếu Thiên không hề qua mặt được thanh niên trẻ tuổi.

Thanh niên đó dặn dò Quách Cường: “Bố con cùng ra trận, cậu cũng đi cùng đi”.

Quách Cường lập tức hoảng sợ, nhưng lại không dám từ chối.

“Ôi trời!”, trong lòng Quách Tiếu Thiên vô cùng bất lực.

Dưới sự chỉ dẫn của bố con nhà họ Quách, đám người của thanh niên trẻ tuổi đã tìm được câu lạc bộ Boxing.

“Đây chính là câu lạc bộ Boxing à?”, người thanh niên ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bảng hiệu khảm viền vàng treo dọc theo cửa, liền nói với hai người đeo mặt nạ trắng đen: “Ra tay!”

Hai người đeo mặt nạ trắng đen một trái một phải cùng lúc nhảy lên thật cao.

Họ gỡ tấm bảng hiệu này xuống.

Sau đó thẳng tay chém thành hai mảnh.

“Tiêu rồi, tiêu rồi!”

“Lần này hoàn toàn đắc tội với Thái Sư rồi!”

Trong lòng Quách Tiếu Thiên hoàn toàn sụp đổ.

Quả nhiên, bảng hiệu bị đá nát đã làm kinh động đến Thái Sư.

Thái Sư dẫn theo Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng xông ra ngoài.

Phía sau còn có vô số tên côn đồ đi theo.

“Ông là Thái Sư à?”, nhìn thấy Thái Sư bước ra, người thanh niên hỏi với vẻ mặt bình tĩnh.

“Tôi chính là Thái Sư”, Thái Sư nhìn thấy người thanh niên trước mắt biết rõ thân phận của mình, còn đá vỡ bảng hiệu của câu lạc bộ Boxing, lập tức hoài nghi: “Xin hỏi cậu là ai?”

“Hình như tôi và cậu chưa từng gặp mặt, không biết tại sao cậu lại đá nát bảng hiệu của tôi?”

“Tại sao ư?”, người thanh niên bật cười, nói: “Bởi vì tôi đến rồi, các ông không cần phải tồn tại nữa”.

“Tôi muốn nắm giữ địa bàn của tỉnh này!”

“Ha ha ha!”, nghe thanh niên đó nói vậy, Thái Sư không khỏi ngửa mặt lên trời cười lớn: “Thanh niên có nhiệt huyết, có lý tưởng là chuyện tốt, nhưng làm liều thì sẽ gây nên hậu quả vô cùng nghiêm trọng!”

“Tôi không đùa với ông”, thanh niên đó vẫn bình tĩnh: “Con người tôi thích những cách thức đơn giản”.

“Thế này đi, nghe nói hai người mạnh nhất trong tay ông là Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng, chi bằng bảo bọn họ ra đây, so tài cao thấp với thuộc hạ của tôi!”

“Thái Sư, để tôi giải quyết cậu ta”, lúc này Ma Đạo Trưởng đứng ra.

“Cách tốt nhất để loại người này im miệng chính là tiêu diệt cậu ta!”

“Hi vọng ông có thể nói được làm được”, thanh niên mỉm cười.

Đồng thời lùi về sau ba bước.

Hai người đeo mặt nạ trắng đen bước lên trước.

Tay hai người đó đều cầm dao.

Ma Đạo Trưởng bực bội hừ một tiếng, quơ cây dao trong tay, phóng thẳng về phía hai người đeo mặt nạ trắng đen.

Sau một trận giao chiến sấm chớp rền vang.

Mũi dao trong tay hai người đeo mặt nạ trắng đen chảy ra dòng máu tươi.

Còn Ma Đạo Trưởng đã ngã xuống đất.

Trước khi chết, ông ta còn mang theo vẻ mặt khó tin.

“Cao thủ?”, Hoa Hoa Thượng ở bên cạnh nhìn thấy vậy, sắc mặt bỗng thay đổi.

Sau đó ông ta lập tức xông lên.

Tung cây gậy vừa dài vừa nặng với dáng vẻ hùng hùng hổ hổ.

Ông ta vung gậy đến đâu thì xé gió đến đó.

Điều khiến Thái Sư kinh ngạc là Hoa Hòa Thượng cũng chưa kịp chống đỡ được chiêu nào của hai người đeo mặt nạ thì đã mất mạng.

“Sao… sao có thể chứ?”

“Hai người đeo mặt nạ trắng đen vậy mà đã giết chết Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng trong nháy mắt sao?”

Bố con nhà họ Quách đứng bên cạnh thanh niên trẻ tuổi cũng hết sức chấn động.

Phải biết rằng, Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng là hai kẻ mạnh nhất dưới trướng Thái Sư.

Có thể nói ngay cả tứ đại Kim Cang dưới quyền Tưởng Đỉnh Thiên cũng không dám tùy tiện khiêu chiến bọn họ.

Vậy mà lại bị hai người đeo mặt nạ trắng đen giết như vậy ư?

Thực lực của thanh niên này quả là khủng khiếp!

“Tiếp theo đây nên đến lượt ông rồi, Thái Sư!”, thanh niên trẻ tuổi vỗ tay.

Thấy hai người đeo mặt nạ bước từng bước đi về phía mình, không còn Ma Đạo Trưởng và Hoa Hòa Thượng, Thái Sư tự biết ngày chết đã tới, thế là ông ta bày ra bộ dạng bình tĩnh: “Cậu thanh niên, tôi không thể không thừa nhận, cậu quả thật rất có thực lực”.

“Trước khi chết, tôi muốn khuyên các cậu một câu, cho dù các cậu đến từ đâu, thế lực lớn cỡ nào, địa bàn của tỉnh này, có một người trấn giữ mà các cậu tuyệt đối không dây vào được!”

“Bây giờ rút lui vẫn còn kịp!”

“Ở biên giới Hoa Hạ, trừ sư phụ tôi, còn có kẻ nào là tôi không đụng tới được chứ?”, thanh niên đó nhếch miệng cười, mặt lộ ra vẻ khinh thường: “Ông vẫn nên suy nghĩ cho kỹ, trước khi chết có gì cần nhắn nhủ không?”

Hai người đeo mặt nạ trắng đen đi đến trước mặt Thái Sư.

Chỉ vung tay trong chớp mắt.

Trên cổ Thái Sư lập tức đã có thêm một vệt máu.

Mà trước khi chết, Thái Sư đã suy đoán được thân phận của đối phương, sợ hãi nói: “Thì ra các cậu là…”

Có điều, Thái Sư vẫn chưa nói xong câu nói thì đã tắt thở.

Nhìn thấy Thái Sư ngã xuống đất, thanh niên đó thờ ơ nói: “Mục tiêu tiếp theo, Thượng Thư!”

Với nhà họ Quách mà nói, Ma Đạo Trưởng, Hoa Hòa Thượng và Thái Sư là sự tồn tại tuyệt đối không thể dây vào được.

Thấy những người mà nhà họ Quách trước giờ chỉ có thể ngẩng đầu ngước nhìn đang lần lượt ngã xuống dưới chân, thoáng chốc bố con nhà họ Quách vui mừng khôn xiết.

Họ cảm thấy hi vọng khôi phục lại sự hưng thịnh của nhà họ Quách sắp đến rồi.