Dị Năng Giáo Sư

Chương 32: Càng am hiểu toán học hơn ngươi (2)



Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Dừng lại một chút, Hạ Chí tiếp tục bổ sung: "Chẳng qua, chúng ta nên đưa ra điều kiện trước, nếu như ta có thể làm được đề toán học ngươi đưa, mà ngươi không thể làm được đề toán học ta đưa, như vậy ngươi phải nghe ta sắp xếp, đảm nhiệm chức lớp phó thể dục."

"Không cần phải phức tạp như vậy, vừa lúc chỗ ta có một đề số học không cách nào giải quyết, nếu ngươi có thể làm được, ta sẽ nghe theo sắp xếp của ngươi, đảm nhiệm chức lớp phó thể dục." Mạc Ngữ lại có vẻ càng dứt khoát hơn, nàng vừa nói vừa lấy di động ra, nhanh chóng nhấn vài cái, sau đó nàng hướng màn hình điện thoại về phía Hạ Chí, "Hạ lão sư, ta cho ngươi một giờ, nếu ngươi có thể giải được đề này, ta sẽ tin ngươi càng am hiểu toán học hơn ta."

Nói đến đây, trên gương mặt tuyệt mỹ của Mạc Ngữ lại nhiều thêm vài tia ý lạnh, giọng nói động lòng người cũng lập tức trở nên có chút đạm mạc: "Hạ lão sư, nếu ngươi có thể giải quyết đề toán này, ta sẽ tôn trọng ngươi, nhưng nếu ngươi không làm được, như vậy ngươi sẽ phải trả giá thật nhiều vì hành động cố tình khoe khoang của mình!"

Không thể nghi ngờ, hiện tại Mạc Ngữ đã có chút mất hứng, mặc dù nàng còn đang ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, nhưng thân là giáo hoa kiêm học phách, Mạc Ngữ vẫn rất kiêu ngạo. Mà bây giờ, nàng lại bị một vị giáo viên thể dục mới tới chất vấn trình độ toán học, đương nhiên nàng không cách nào vui vẻ.

Cầm điện thoại di động đại khái chừng một phút, Mạc Ngữ mở miệng lần nữa: "Hạ lão sư, đã nhớ đề mục rồi chứ?"

"Nhớ kỹ." Hạ Chí cười nhạt một tiếng.

"Tốt lắm, ta sẽ bắt đầu tính giờ." Mạc Ngữ lấy điện thoại lại, "Hiện tại là mười hai giờ ba mươi tám phút, ngươi chỉ cần nói cho ta biết đáp án trước mười ba giờ ba mươi tám phút..."

"Không cần." Hạ Chí ngắt lời Mạc Ngữ, "Mạc Ngữ đồng học, hiện tại ta có thể cho ngươi đáp án."

"Cái gì?" Sắc mặt Mạc Ngữ lại biến đổi, nói đùa gì vậy? Lẽ nào đáp án là hắn vốn không biết làm?

"Đáp án là mười tám." Hạ Chí nói thẳng ra một con số.

Mạc Ngữ ngẩn ngơ, sau đó, nàng nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại.

"Là ta, đáp án là mười tám đúng không?" Giọng nói của Mạc Ngữ cũng không lớn, nhưng lúc này căn tin rất an tĩnh, cho nên mỗi người đều có thể nghe rõ những lời này của Mạc Ngữ. Mà rốt cuộc mọi người cũng rõ ràng, chính bản thân Mạc Ngữ cũng không biết đáp án, nhưng rất hiển nhiên, có người khác biết đáp án.

Như vậy, vấn đề hiện tại là, đáp án này có đúng không?

"Các ngươi nói xem, đáp án này có phải đoán mò không?"

"Nhất định là phải, ta mới không tin một giáo viên thể dục lại có trình độ toán học tốt như thế..."

"Đúng vậy, các ngươi nghe xem, ngay cả bản thân Mạc Ngữ cũng không biết đáp án đâu."

"Nhưng các ngươi không cảm thấy Hạ lão sư rất tự tin sao?"

"Hẳn già giả vờ, nhìn xem hắn có thể giả vờ tới khi nào!"

...

Mạc Ngữ đang gọi điện thoại, mọi người thì nghị luận ầm ĩ, trên cơ bản không ai tin tưởng Hạ Chí thực sự biết đáp án, bởi vì chuyện này hoàn toàn lật đổ thường thức của mọi người.

Đúng lúc này, Mạc Ngữ để điện thoại di dộng xuống, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn Hạ Chí, mà bốn phía cũng an tĩnh lại, mỗi người đều nhìn Mạc Ngữ, ngay cả ba đội viên đội bóng rổ cũng không ngoại lệ. Lúc này, mỗi người đều muốn biết, đáp án kia là đúng hay sai?

"Sao ngươi có thể làm được?" Mạc Ngữ đột nhiên mở miệng, mà những lời này lập tức khiến bốn phía xôn xao.

"ĐM, đáp án đúng rồi?"

"Hình như là đúng rồi."

"Cái này không khoa học, quá giả đi?"

"Đây không phải đang diễn kịch chứ?"

"Cút, không nên nói bậy nói bạ, nữ thần của ta sẽ không diễn kịch!"

...

Một đám người ở đó kêu la, còn có một số người ngẩn người. Tuy nói ở đây có rất nhiều củi mục, nhưng kẻ ngu si chân chính lại cũng không có mấy, ý của Mạc Ngữ là gì ai cũng có thể hiểu, đó chính là đáp án Hạ Chí đưa ra ban nãy là đáp án chính xác. Nhưng vấn đề là, điều này sao có thể? Giáo viên thể dục mới tới này lại có thể có trình độ toán học tốt hơn cả học phách Mạc Ngữ? Này còn có thiên lý hay không?

"Lần này xong, sau này chúng ta không cách nào mắng chửi người bằng câu môn toán của ngươi do giáo viên thể dục dạy sao nữa." Một nữ sinh lẩm bẩm.

Mà lời này khiến không ít người cảm thấy đồng cảm, sau này còn có thể thống khoái mà mắng môn toán của ngươi do giáo viên thể dục dạy sao?

"Mạc Ngữ đồng học, ta sẽ nói cho ngươi biết quá trình giải toán, nhưng không phải hiện tại." Giọng nói của Hạ Chí truyền vào trong tai mọi người, "Bây giờ, ngươi nên tin tưởng phán đoán của ta, đó chính là, thật ra ngươi rất am hiểu thể dục."

"Ta sẽ làm lớp phó thể dục của lớp sáu khối mười hai, nhưng ta vẫn không cảm thấy ta am hiểu thể dục." Mạc Ngữ rất nhanh đã tỉnh táo lại, "Hạ lão sư, ta muốn tự nghĩ biện pháp giải đáp đề toán này."

"Mạc Ngữ đồng học, ta mới vừa nói rồi, ta có thể chứng minh ngươi am hiểu chơi bóng rổ hơn ba tên củi mục kia, mà bây giờ ta sẽ chứng minh chuyện này." Hạ Chí lại lắc đầu, "Cho nên, hiện tại ngươi không thể rời đi, ta cần là một lớp phó thể dục chân chính, mà không phải trạch nữ (1) toán học mang danh nghĩa lớp phó thể dục."

(1) Trạch nữ/Otaku: ý chỉ những cô gái thích và thường ru rú trong nhà. Trạch nữ số học: người thích ru rú trong nhà lại giỏi/thích toán học.

Trạch nữ toán học?

Mọi người ngẩn ngơ, khoan hãy nói, đối với Mạc Ngữ, miêu tả này có thể tính là chính xác.

"Ngươi muốn chứng minh như thế nào?" Mạc Ngữ hơi nhíu mày, chuyện mới vừa phát sinh khiến nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng hiện tại nàng vẫn không quá tin tưởng Hạ Chí. Nàng luôn cảm thấy trong này có chút vấn đề.

Hạ Chí cũng không trả lời Mạc Ngữ ngay, mà hắn quay đầu nhìn về phía ba đội viên đội bóng rổ kia, cao giọng nói: "Tốt rồi, bây giờ đã tới lúc ba tên củi mục các ngươi thể hiện ra giá trị duy nhất của mình, ta cần ba người các ngươi đấu một trận bóng rổ với Mạc Ngữ đồng học."