Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 104: Tương lai mỹ hảo!



Chú ý đến số lượng lương thực được hệ thống phán định đang liên tục tăng lên con số kia, Nham Kiều nội tâm đương nhiên vô cùng hài lòng!

Lúc này nếu muốn...hắn liền có thể cùng một lúc triệu hoán đi ra số lượng hơn vài ngàn đơn vị Hắc Lân quân chủng.

Mà lấy diệt ma quân chủng Hắc Lân quân cái kia chiến lực cường đại dọa người, chỉ về mặt vũ lực cùng quân đội hùng mạnh lực uy hiếp, hiện tại Hắc Lân thành cũng đã không tính là một thành nhỏ rồi.

Có được như vậy nội tình, về sau trong những lúc thương thảo cùng tìm kiếm lợi ích đối với xung quanh các thế lực khác, sức mạnh của Nham Kiều dựa vào cũng sẽ đi theo tăng lên.

Như vậy sẽ càng thu được nhiều lợi ích cho mình hơn, hoặc đơn thuần là tránh đi đủ loại phiền phức!

"..."

Tiểu Tuyết lúc này đương nhiên cũng đang đứng ở bên cạnh

Nàng hạnh phúc mà ôm lấy Nham Kiều một đầu cánh tay...gắt gao vùi vào khe rãnh non mềm quy mô của mình bên trong.

Nàng lúc nào cũng dính tại bên cạnh Nham Kiều như thế này!

So với yêu tinh một dạng tiểu nữ hầu Song Nhi, Tiểu Tuyết còn phải bá đạo mà ham muốn chiếm hữu lấy Nham Kiều đâu.

Nhưng Thanh Lân cùng Đường Dĩnh các nàng, đều không có một chút nào ý tứ phản cảm cả...chỉ cảm thấy chuyện này là hiển nhiên.

Nếu như không có Tiểu Tuyết thân là chính cung nương nương chủ động mở lòng, thiện ý mà chấp nhận những nữ nhân khác tiến đến bên cạnh Nham Kiều.

Thanh Lân cùng các tỷ muội khác...làm sao có cơ hội được như nguyện bên hắn chứ?

Cảm nhận được tâm tình của Nham Kiều đang phấn chấn vì thu hoạch lần này, Tiểu Tuyết ánh mắt mang theo yêu thương mà im lặng nhìn hắn một lát, sau đó mới mềm mại nhẹ giọng nói:

"Ngày mai Vương Lâm các nàng sẽ bắt đầu mang theo được tuyển chọn lĩnh dân, tiến hành xây dựng một chút công sự phòng ngự ở Thanh Thủy Hà bên bờ!"

"Chàng có định tiến đến quan sát quá trình sao?"

Trong thời gian này, Hắc Lân thiết kỵ cùng tuần tra quân không chỉ liên tục thanh lý tại bờ sông số nhiều du đáng ma thú, bên cạnh đó cũng đã bước đầu tạo nên một con đường an toàn từ cổng thành đi thẳng đến nơi đó.

Như vậy...xây dựng bến tàu đương nhiên sẽ chính thức tiến hành!

"..."

Nham Kiều một cánh tay đang ôm lấy mỹ lệ kiều thê, cảm nhận lấy vòng eo non mềm như thủy xà kia của nàng, nghe vậy thì thu hồi ánh mắt mà cười nói:

"Chuyện này Vương Lâm các nàng đã có thể một mình đảm đương một phía, chúng ta tiến đến cũng không có quá lớn tác dụng!"

Nói đến đây, Nham Kiều buồn cười nhìn xem kiều thê gần như hoàn mỹ dung nhan của mình này, ánh mắt hiện lên ôn nhu cùng yêu thương mà nói:

"Còn nữa...các nàng không phải đều đã nhất trí, muốn hạn chế không để cho ta ra bên ngoài pháo đài hay sao?"

Nghe vậy, Tiểu Tuyết đôi mắt mỹ lệ khẽ híp lại mà lườm lấy Nham Kiều một chút, khuôn mặt yêu kiều hiện lên ý cười mà nhu nhu nói:

"Kia chàng cũng biết rõ nha...gai đoạn này đã khác xưa rất nhiều, bọn thiếp chỉ là sợ chàng gặp phải chuyện bất trắc mà thôi!"

"Nếu chàng có chuyện gì nguy hiểm...bọn thiếp cùng còn lại các Nữ Vệ tỷ muội cũng không sống tiếp được rồi!"

Có Nham Kiều tại...nơi này xa hoa pháo đài mới chân chính là nhà của các nàng, thế giới này mới là thế giới mà các nàng muốn được sống.

Nếu như mất hắn...các nàng cũng không còn lý do cũng như động lực gì để mà lưu luyến trên cỏi đời này cả!

Nham Kiều chính là tất cả của các nàng có được, ngay từ lúc ban đầu mãi cho đến hiện tại...hay là đến tận tương lai đều sẽ như vậy!

Nham Kiều trong nội tâm dâng lên cảm giác ấm áp, nhịn không được trở tay đem kiều thê mềm mại cơ thể cho ôm lấy vào lồng ngực của mình, sau đó lại cúi đầu nhẹ hôn lấy phía trên môi mềm của nàng một ngụm mà nói:

"Chỉ cần các nàng luôn bồi bạn tại bên cạnh ta...như vậy để cho ta bao lâu không đi ra bên ngoài đều được!"

Cũng giống như Tiểu Tuyết các nàng ý nghĩ, đối với Nham Kiều...các nàng ấy chính là tồn tại quan trọng nhất trên thế giới này của hắn.

Có các nàng ở bên cạnh...bắt hắn cả một đời ở trong pháo đài đều được.

"Chàng ở nơi đâu thì bọn thiếp cũng sẽ luôn tại nơi đó mà quấn lấy bên chàng, từ xưa cho đến giờ vẫn luôn là như vậy...mà mãi mãi về sau cũng sẽ không bao giờ thay đổi!"

Tiểu Tuyết nội tâm cũng phủ đầy ngọt ngào mà nở nụ cười hạnh phúc, thân thể mê người vô cùng mềm yếu mà ngoan ngoãn rúc tại Nham Kiều trong vòng tay ấm áp cùng hữu lực.

Nham Kiều vì quá yêu cùng mê luyến mà luôn tìm lấy cơ hội dính lấy các nàng.

Đó cũng là chuyện mà các nàng luôn âm thầm cao hứng, cùng đắc ý nhất trong cuộc đời này!

Các nàng quyến rũ cùng mê người không đền mạng một mặt, làm ra chính là cho Nham Kiều hằng đêm chiêm ngưỡng...và vĩnh viễn cũng chỉ có Nham Kiều mới cảm nhận cùng hưởng dụng được mà thôi!

Nham Kiều hai tay chú tâm ôm lấy kiều thê thơm ngát cơ thể thật chặt, ánh mắt lạnh lùng cũng nhìn về phương xa bát ngát cảnh tượng.

Hắn thấy được...đó chính là hình ảnh thành trấn của mình đã dần lộ ra nhộn nhịp cùng biểu hiện phồn hoa, khuôn mặt chăm chú mà nhẹ giọng nói:

"Căn cơ của chúng ta cũng đã dần hình thành...chỉ cần một mực phát triển ổn định như thế này, về sau ta cùng các nàng liền có thể an tâm mà sống một cuộc đời bình yên bên nhau rồi!"

Mục tiêu phấn đấu của hắn, chính là có được cho riêng mình một mảnh tịnh thổ tại bên trong một thế giới luôn luôn hứng chịu loạn lạc này.

Mãi mãi cũng sẽ không bao giờ thay đổi!

Hắn không có hùng tâm muốn đi cứu vớt nhân loại, hay là đi thay đổi thế giới này quy tắc ác liệt.

Hắn đơn thuần chỉ muốn bản thân mình cùng nữ nhân mà mình yêu, được yên lặng hưởng thụ lấy thời gian hạnh phúc cùng ngọt ngào bên nhau.

Mà Hắc Lân thành này chính là Nham Kiều tương lai tịnh thổ...cho nên hắn tuyệt đối không để cho bất kỳ ai hay một thế lực nào chạm tay đến nơi này!

Tiểu Tuyết nội tâm đương nhiên cũng biết rất rõ, nam nhân của mình hằng ngày cố gắng suy nghĩ nhiều kế hoạch như vậy...tất cả cũng chỉ là để có được cuộc sống yên ổn bên cạnh các nàng mà thôi.

Đối với tương lai được Nham Kiều định ra từ trước kia...Tiểu Tuyết là từ sâu trong nội tâm chờ mong cùng ước mơ đạt đến!

Bản thân nàng khi xưa đã trãi qua những bi kịch thảm khốc, cùng chịu đựng khoảng thời gian bôn ba đói khổ đã đầy đủ nhiều.

Nàng chỉ muốn cả cuộc đời còn lại của mình được ở bên cạnh Nham Kiều, được hắn yêu thương cũng như được chuyên chú mà chăm sóc từng chút cho hắn.

Nàng thân nhân cùng tất cả quá khứ đều đã tan biến theo khấu tặc chiến mã.

Cuộc đời của nàng còn lại duy nhất ấm áp cùng yêu thương...đó chính là Nham Kiều của nàng.

Tiểu Tuyết cũng biết rất rõ...

Thanh Lân, Đường Dĩnh cùng chư vị tỷ muội bên trong Nữ Vệ đội khác cũng đều là như vậy, đều cùng có một suy nghĩ với nhau.

Các nàng ấy xuất thân cùng quá khứ...thậm chí so với Tiểu Tuyết còn khốn khổ cùng đau thương hơn nhiều lần.

Cho nên Tiểu Tuyết vô cùng tinh tường, từ tận sâu bên trong nội tâm của Nữ Vệ đội chư nữ, các nàng cũng chỉ mong muốn có thời gian yên bình để ở bên Nham Kiều, được nhu mì hầu hạ hắn mà trôi qua quảng đời ngọt ngào còn lại.

Phủ thành chủ chính là một đại gia đình đúng nghĩa...với Nham Kiều chính là trượng phu của các nàng, cũng là cuộc sống của các nàng!

Hai người ánh mắt chìm đắm nhìn nhau, đều thấy được trong mắt đối phương cái kia chờ mong đến tương lai tốt đẹp thần sắc.

Tiểu Tuyết môi đỏ mềm mại nhẹ hôn lấy Nham Kiều một ngụm trên mắt, thanh âm nghiêm nghị nói:

"Xin chàng yên tâm, bọn thiếp sẽ bên cạnh chàng dù là bất cứ nguy cơ nào...cho dù không đi đến được cái kia tương lai mỹ hảo, bọn thiếp cũng sẽ bồi bạn cùng chàng đi xuống cửu tuyền!"

"Sống là người của chàng...cho đến chết nhất định cũng là ma của chàng, dù cho sinh tử tồn vong...mãi mãi cũng không thể chia cách chúng ta!"