Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 102: Khác biệt



Đối với cái này luôn giúp đỡ lấy mình trong mấy ngày qua lão thái thái, thiếu phụ nhân đương nhiên không có chút nào che giấu ý tứ, nàng đi đến bên cạnh mà kề vào tai lão thái thái nói nhỏ lấy:

"Ta...ta...đương nhiên đang lo sợ những quân lính này sẽ đối với ta...đối với ta...làm ra quấy rối hành vi kia nha!"

Lão thái thái nghe nàng nói như vậy, ánh mắt đục ngầu tức thời lâm vào ngẩn ngơ không hiểu, rồi sau đó là có chút tức giận mà trừng nàng một mắt.

Lão thái thái nghiêm giọng nói "Ngươi cái này chết tiệt nha đầu, có gan đang nói bậy nói bạ cái gì đấy?"

"Nơi đây chư vị Hắc Lân quân đại nhân chính là thành chủ đại nhân quân đội, bọn họ làm sao lại đối với ngươi làm ra chuyện đó cơ chứ?!"

Thiếu phụ này bị lão thái thái đột nhiên biểu hiện giận dữ cùng lớn tiếng mà bị giật bắn mình lấy, chỉ thấy nàng vội vàng kéo lấy lão thái thái cánh tay mà cẩn thận nói nhỏ:

"Bà bà...ngươi đừng có nói chuyện lớn tiếng như vậy nha, nếu như để cho những cái đó kinh khủng quân lính nghe được, khi đó ta lại phải chịu lấy thống khổ rồi!"

Vừa nói nhỏ, thiếu phụ cơ thể cũng theo bản nàng mà run lên một chút, chứng tỏ nội tâm của nàng thật sự rất khẩn trương.

Nghe được thiếu phụ giọng nói nghiêm túc, biết nàng thật sự sợ hãi đến mức độ này, lão thái thái cũng không còn tức giận.

Ngược lại có chút bị thiếu phụ lời nói cùng hành vi ngây thơ, làm cho giận quá mà thành cười.

Chỉ thấy lão thái thái nhẹ hít sâu một hơi, sau đó có chút hiếu kỳ mà nói "Tại sao ngươi lại nghĩ rằng...Hắc Lân quân chư vị đại nhân sẽ đối với ngươi làm ra hành vi như vậy?"

Thiếu phụ hiện tại vì quá lo lắng, cho nên còn chưa nhận ra lão thái thái ánh mắt khác lạ cùng mang theo hiếu kỳ.

Nàng cẩn thận mà liếc nhìn nơi xa Hắc Lân thiết kỵ thân ảnh kinh khủng, sau khi gặp bọn hắn không có chú ý đến nơi đây thì mới nhẹ giọng nói:

"Tại ta sinh sống trước kia tòa thành trì, nơi đó các quân lính thường xuyên đối với nữ nhân chúng tablàm ra trêu ghẹo cùng xàm sở hành vi!"

"Thậm chí còn có nhiều trường hợp ác liệt hơn...các quân lính đáng sợ kia đối với nữ tính các lĩnh dân chúng ta ra tay cường bạo đâu, thật nhiều người đều tao ngộ độc thủ của bọn hắn!"

"Chúng ta đến buổi tối đều không dám rời đi nơi trú ngụ của mình...chỉ có thể co rút cùng nhau mà tránh đi những tên kia tìm đến!"

Nàng vừa nói vừa nhớ đến những hình ảnh kinh khủng khi đó, hai cánh tay run rẩy ôm lấy lão thái thái cơ thể càng thêm chặt hơn...tựa như chỉ có như vậy mới có thể làm cho nàng an tâm một chút.

Nhìn xem thiếu phụ cái kia sợ hãi nồng đậm hai mắt...đó là loại kia từng chính mình gặp qua, cũng như trãi qua đáng sợ tình cảnh mới dần hình thành nên bóng mờ ám ảnh.

Biết rõ thiếu phụ này trước kia thật sự đã tận mắt thấy được những chuyện đáng sợ tương tự, lão thái thái khẽ thở dài mà nắm lấy bàn tay run rẩy của thiếu phụ, nhẹ giọng an ủi lấy:

"Ta không biết tại nơi đó, cuộc sống của lĩnh dân các ngươi khốn khổ cùng khuất nhục như thế nào!"

"Nhưng lão già ta có thể khẳng định với nha đầu ngươi một điều, nơi đây thành chủ đại nhân là một nhân vật lợi hại, hắn dưới tay quân đội anh dũng thiện chiến đã không cần nói đến...tác phong thường ngày cùng quân kỷ càng là tuyệt đối nghiêm minh!"

"Ta tại nơi đây sống lâu như vậy, nhưng còn chưa nhìn thấy bất cứ một nữ tính lĩnh dân nào, gặp phải Hắc Lân quân cùng tuần tra quân quấy rối cả!"

Nghe được lão thái thái nghiêm giọng nói những lời này, thiếu phụ nhân ánh mắt có chút cẩn thận mà nhìn xem nơi xa tiểu đội Hắc Lân quân, sau đó mang theo nghi ngờ nói nhỏ:

"Thật sự là như vậy?"

Lão thái thái hơi buồn cười gõ đầu của nàng, cười mắng "Lão già ta còn đi lừa gạt ngươi cái này khờ nha đầu làm gì...về chuyện này, ngươi chỉ cần đi hỏi mọi người xung quanh thì không phải sẽ rõ hay sao?"

Thiếu phụ chăm chú nhìn xem tại xung quanh không xa, có những nhóm phụ nhân khác đang tìm lấy nấm rừng

Bên trong cũng có một chút tuổi trẻ thiếu nữ lĩnh dân...các nàng thân thể cùng dung mạo đều mỹ miều cùng xinh đẹp.

Nàng nháy mắt khó có thể tin mà nhẹ hô "Nhưng...nhưng...tại nơi đây thật sự có rất nhiều xinh đẹp thiếu phụ nhân nha, những nam nhân quân lính này thế mà lại chưa từng làm ra hành vi như vậy?"

Theo nàng nghĩ...chuyện này nên là không thể nào rồi!

Không lẽ nơi này thành chủ đại nhân còn có thể hoàn mỹ khống chế toàn bộ quân đội dưới quyền của mình, thành công để cho bọn hắn tuân thủ hết thảy mệnh lệnh đưa ra hay sao?!

Lão thái thái khuôn mặt biến thành vô cùng nghiêm túc, chăm chú mà nhìn lấy thiếu phụ ánh mắt mang theo nồng đậm nghi ngờ cùng khó hiểu kia, thanh âm lộ ra chắc chắn mà nói:

"Tại nơi này, thành chủ đại nhân vô cùng quan tâm chúng ta!"

"Ngài ấy đặt ra các quy tắc bên trong...có rất nhiều đầu quy tắc chính là vì bảo vệ các ngươi những cái này mỹ lệ thanh xuân nữ tính rồi!"

Hời dừng lại ở giữa, lão thái thái bất đắc dĩ lườm lấy thiếu phụ một mắt mà buồn cười nói tiếp:

"Ngươi bình thường nên đi ra khỏi nhà, lại cùng mọi người ở xung quanh trò chuyện nhiều một chút đời sống sinh hoạt tại nơi đây, sau đó ngươi liền biết rõ tại đây thành chủ đại nhân có bao nhiêu đối với chúng ta chiếu cố!"

"Ta sống tại đây thời gian không ngắn, nhưng còn chưa từng nhìn thấy bất cứ một ai gặp qua ủy khuất cùng áp bức cả, chỉ cần ngoan ngoãn tuân theo quy tắc...ngươi liền sống được yên bình tại nơi đây!"

Càng nghe lão thái thái nói đến chắc chắn như vậy, thiếu phụ ánh mắt càng thêm kinh nghi bất định.

Nàng tiếp tục nhìn xem đang miệt mài tuần tra tại xung quanh khu vực này, các thân ảnh uy nghiêm Hắc Lân thiết kỵ.

Thiếu phụ lúc này cũng thấy được tại xung quanh mình các lĩnh dân, đều đối với những quân lính cường đại này cúi đầu lộ ra tôn kính cùng biết ơn.

Hoàn toàn không có bất cứ sợ hãi cùng e ngại nào, tựa như bên trong tưởng tượng của nàng.

"..."

Tại xung quanh chuyên tâm hái rau dại các phụ nhân khác, đương nhiên cũng nghe được loáng thoáng hai người đối thoại, nhưng mọi người cũng chỉ liếc nhau mà cười cười không có xen đi vào.

Bất kỳ một phụ nhân nào khi tiến vào cùng sống tại nơi đây đều không tin được chuyện này, nhưng dần dần các nàng cũng hiểu rõ nơi đây vì sao lại yên bình cùng ấm áp đến như vậy!

...

Thế giới này bởi vì có vô số ma thú ngày đêm tàn phá bừa bãi, mà làm cho nhân loại cuộc sống lâm khốn khổ đến cùng cực.

Nhưng bên cạnh đó...thiên nhiên của thế giới này cũng một phần nào đó đang âm thầm bù đắp lại cho nhân loại.

Thông qua việc các loại cây lương thực cùng cây nguyên liệu, bình thường đều rất dễ dàng mà sinh trưởng...cùng với đó là cho ra sản lượng vô cùng phong phú!

Bên ngoài hoang vu tuy nguy hiểm trùng trùng, nhưng số lượng lượng tài nguyên cùng khoảng sản lại luôn vô cùng dồi dào!

Tựa như xung quanh Hắc Lân thành khu vực này thổ địa...

Tươi mới nấm rừng, các loại rau dại cùng với hoa quả rừng ngọt ngào...tại quanh năm luôn ở vào trạng thái phát triển rất nhanh.

Hôm nay sau khi bị các lĩnh dân thu hoạch đi một phần lớn...nhưng chỉ cách không lâu thời gian sau, bọn chúng tất nhiên sẽ lại một lần nữa lớn lên.

Chỉ cần nhân loại có thể đảm bảo cho bản thân mình, không bị ma thú cắn giết khi tại ngoại giới hành tẩu.

Như vậy tất cả mọi người cũng không cần lo lắng sẽ bị chết đói, tựa như khắp mọi nơi đang diễn ra rồi.

Nhưng một điều kiện quan trọng nhất này, lại luôn khó khăn cùng cực để đạt đến.

Ma thú bên ngoài...thật sự nhiều lắm!