Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 14



Bình Minh vừa ló rạng, nhưng tiếng nắng sớm, chiếu sáng vào thân hình của Phan Vũ, cùng với tư thế mệt mỏi của Mạn Đà La Xà.

Cả hai đã có cuộc vật lộn xuyên đêm, một thú vùng ra, một người lại dùng Lam Ngân Thảo trói lại, tựa hồ như một bộ phim tình cảm “ lạnh ”.

“ Sa… ” Mạn Đà La Xà chỉ bất lực, thè lưỡi nhen răng, dùng ánh mắt thù hận nhìn Phan Vũ.

“ Mày cũng đừng hận tao, ai bảo mi tấn công trước, mạnh được yếu thua, sau này có đầu thai thì hãy nhớ điều đó! ” Phan Vũ vẻ mặt mệt mỏi, dang lòng bàn tay phải ra, ngưng tụ hồn lực, rồi mở miệng đạo.

“ Đại Ngọc – La Toàn Hoàn ~ ”

“ Sa… ”

Sưu ~

Thân hình hắn di chuyển nhanh chóng, rồi xuất hiện trên đỉnh đầu của Mạn Đà La Xà, ánh mắt của nó nhắm lại nó biết đây, là kết cục nó.

Ầm ~

Phan Vũ dùng lực cánh tay áp xuống, quả cầu La Toàn Hoàn tiếp xúc với đầu của Mạn Đà La Xà liền nhanh chóng bị áp xuống mặt đất.

Oanh ~

Đại Ngọc tiếp xúc với đầu của Mạn Đà La Xà liền làm nó vỡ ra, chính ngay lúc này sự cầu sinh mãnh liệt của nó đã giúp nó chịu đau, mà dùng sức lực cuối cùng mà, để thoát ra khỏi sự trói buộc của Lam Ngân Thảo.

“ Hả? ” Điều này làm cho Phan Vũ kinh ngạc, hắn liền bị Mạn Đà La Xà dùng thân rắn quấn lấy.

Kéo vào bên trong Đại Ngọc, nhưng mà phản xạ của Phan Vũ cũng nhanh, hắn liền biến hóa Lam Ngân Thảo thành Hỏa Tử Minh Lang, rồi dùng Vũ Hồn bảo vệ lấy thân mình khỏi chịu tổn thương.

Bùm ~

Tiếng nổ vang lên, làm lay chuyển mặt đất đồng thời cũng đánh thức Tố Vân Đào.

Ầm ầm ~

Khói bụi liền bốc lên, lúc này Tố Vân Đào từ từ mở mắt ra, hắn chưa kịp cảm nhận về đệ tam hồn kỹ liền nhanh chóng đứng dậy, chạy thật nhanh về hướng của vụ nổ.

“ Tiểu Vũ, đệ có sao không? Tiểu Vũ… ” hắn vừa chạy vừa la lớn.

Sưu ~

Lúc này, thân ảnh của Phan Vũ bị đánh bay ra ngoài do sóng dư ba của vụ nổ.

Bịch ~

Hắn đập thật mạnh vào thân cây, khóe miệng chạy máu, toàn thân quần áo đều bị rách, ở dưới đó là nhưng vết thương do bị ảnh hưởng bởi đại ngọc máu bắt đầu chảy ra.

“ Khụ… Khụ, tự tay mình lần nữa bóp *** rồi. Mà thật không ngờ, nó lại có ý trí sống mãnh liệt như vậy! Phốc ” Tự cảm thán lấy, sau đấy hắn liền ho ra ngụm máu.

“ Tiểu Vũ… Tiểu Vũ! ” Tiếng của Tố Vân Đào không ngừng gọi tên của hắn, dần dần âm thanh đó lại gần hơn.

“ Đệ ở đây! ” nghe được âm thanh đó, Phan Vũ liền cố gắng đáp lại.

Sưu ~

Thân ảnh Tố Vân Đào nhanh chóng chạy về phía của Phan Vũ, khi thấy hắn bị thương và đang ngồi ở gốc cây nghỉ ngơ Tố Vân Đào liền chạy lại vẻ mặt lo lắng hỏi.

“ Đệ không sao chứ, sao lại thành ra như này? ” Tố Vân Đào, lấy ra thuốc trị thương lo lắng đưa cho Phan Vũ uống lấy.

“ Khục... đệ không sao! Chỉ bị thương ngoài da thôi! ” Cầm lấy thuốc trị thương, hắn không do dự mà nuốt xuống.

Cấp tốc vết thương ngừng chảy máu, hắn cũng xếp bằng lại rồi điều tức. Tố Vân Đào lúc này chỉ biết hộ pháp giúp Phan Vũ mà thôi, ánh mắt hắn liếc về chiếc hố sâu.

Đúng lúc này, khói bụi nơi chiếu đấu của Phan Vũ cũng đã tan hết đi, chỉ để lộ ra vài đoạn thân Mạn Đà La Xà năm rải rác ở trong hố sâu do Đại Ngọc tạo thành.

Cùng lúc đấy trên thân mạn đà la xà, xuất hiện một màu vàng tròn ánh sáng lóe lên, đó chính là trăm năm hồn hoàn.

Vẻ mặt kinh ngạc của Tố Vân Đào lần nữa chấn kinh, hắn không ngờ Tiểu Vũ chỉ mới cấp 10 hồn sĩ mà có thể giết chết Hồn Thú niên hạn trăm năm, hắn thản nói:

“ Quả là bất khả tự nghị mà! ”

Đi lại gần hố đó, bên dưới rải rác và ngọn Lam Ngân Thảo kèm lấy thân của mạn đà la xà.

Chợt một đoán quang đoàn nhanh chóng hướng về Hồn Hoàn của mạn đà la xà, rồi bao trùm lấy hồn hoàn, lại đến đám khúc đoạn còn sót lại chưa bị “ Đại Ngọc ” xoắn nát và nghiền nát.

“ Cái gì? ” Tố Vân Đào liền qua đầu lại, thì thấy Phan Vũ thi triển ấn kí gọi quang đoàn đó trở lại.

“ Phù… ”

Sau khi hấp thụ hồn hoàn của Mạn Đà La Xà lẫn cả thi thể, Phan Vũ tựa hồ như được sống lại, mọi mệt nhọc, hồn lực tiêu tán, lẫn vết thương do “ Đại Ngọc ” mang đến đã tiêu tán.

Hắn chưa bao giờ thấy mình khỏe như vậy, ánh mắt của hắn từ từ mở ra, đập vào mắt là vẻ mặt nghi hoặc của Tố Vân Đào.

“ Vậy ra đây là cách đệ hấp thu Hồn hoàn của hồn thú sao? ”

“ Không chỉ là cắn nuốt thôi, còn hấp thu sẽ vào bên trong Vũ Hồn của đệ! ”

“ Là vậy sao! Vũ Hồn của đệ đúng là quái dị? ” Tố Vân Đào cảm thán không thôi, không biết Phan Vũ thừa hưởng vũ hồn này từ ai.

“ Không nói chuyện của đệ, huynh nhận được đệ tam hồn kỹ là gì? ” Phan Vũ không muốn bàn sâu về Vũ Hồn của hắn, liền hỏi Tố Vân Đào.

“ Khà khà… Nói về đệ tam hồn kỹ sao! ” Tố Vân Đào cười lớn, rồi thần bí đạo.

Hắn không nói tiếp, mà đi tới một thân cây lớn, chỉ thấy hắn thét to “ Đệ Tam Hồn Kỹ: Liệt Hỏa Chưởng! ”

Đệ tam hồn hoàn sáng lên, chỉ thấy hai bàn tay của vũ hồn lẫn của Tố Vân Đào sáng lên, rồi thủ thế đứng tấn đưa bàn tay ra vỗ vào thân cây.

Ầm ~

Toàn bộ thân cây bị đánh cho bật gốc, bay ra ngoài chỗ bị đánh trúng liền bị hiệu ứng đi kèo thiêu dụi.

“ Phù! ” Tố Vân Đào liền thu hồi vũ hồn lại, hắn nhìn về phía của Phan Vũ đắc ý.

Vỗ tay ~

Phan Vũ cũng đứng dậy nói: “ Chúc mừng huynh, đã có cái Hồn Hoàn màu tím đầu tiên Ha Ha… ”

“ Hừm! chỉ có chúc đểu là nhanh thôi, rời khỏi đây nhanh chúng ta tiếp hồn hoàn thích hợp cho đệ! ” Tố Vân Đào phủi bụi dính trên y phục, rồi ra hiệu đi tiếp.

“ Yehh… đệ sắp trở thành Hồn Sư chân chính rồi ” Phan Vũ vui mừng nhảy lên, rồi chạy đuổi theo Tố Vân Đào.

Tố Vân Đào cũng mỉm cười, hắn cũng không ngờ, người không phải là tiên thiên mãn hồn lực lại có thể đạt hồn hoàn trước cả người giác tỉnh Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.

“ Hống ~ ”

Cả hai chưa kịp đi ra thì có tiếng gầm sau lưng, rồi là tiếp bước chân chạy nhanh thẳng hướng về phía của cả hai người.

“ Tránh ra! ” Tố Vân Đào thấy không ổn, liền triệu hồi vũ hồn nhảy lên cây cao.

Phan Vũ khi nghe thấy tiếng gầm, hắn đã triệu hồi ra vũ hồn và biến hóa thành Hỏa Tử Nguyệt Lang nhảy lên cây.

Oanh ~

Một thân ảnh nâu đen, đâm thẳng qua chỗ hai người vừa đi, rồi nó chạy tiếp một đoạn đâm vào thân cây trước mặt.

Tiếng va chạm vang lên, thân cây kia liền không chịu được sức mạnh của thân ảnh nâu đen đó mà đổ sụp xuống.

“ Hống ~ ” nó dương như muốn thị uy với cả hai, đứng dậy hướng về cả hai mà gầm thét.

“ Không ổn! Đó là Ám Kim Hùng, sao nó lại có thể xuất hiện ở đây? ” Tố Vân Đào kinh ngạc lần thứ n, nhưng lần này là kèm theo sự nghiêm trọng.

“ Ám Kim Hùng có liên hệ gì với Ám Kim khủng Trào Hùng sao? ” Phan Vũ vừa tránh né sự công kích của Ám Kim Hùng, vừa hướng về Tố Vân Đào hỏi.

Tố Vân Đào nhảy từ thân cây này sang thân cây khác, để né tránh sự va chạm của Ám Kim Hùng nói: “ Đệ biết Ám Kim Khủng Trào Hùng sao? ”

“ Đệ có nghe qua người khác kể về nó! ” Phan Vũ lấy cớ nói, hắn cũng không thể nói là xem qua anime và đọc truyện chứ.

“ Vậy sao… Ám Kim Hùng này thường trú ngụ trong các khu rừng rậm, đặc biệt là Tinh Đấu Sâm Lâm tập trung số lượng nhiều nhất. Ngoại hình không khác Ám Kim Khủng Trảo Hùng, chỉ khác biệt ở đôi trảo là bình thường không to lớn bằng! ” Tố Vân Đào giải thích lai lịch của nó.

“ Hống ~ ”

P/S: Tác xin lỗi về sự nhầm lẫn về năm của Hỏa Nguyệt Lang là 500 năm, nó phải là 1000 năm thì mới thích hợp làm đệ tam hồn hoàn, tác sẽ sửa lại những chương bị nhầm đó. Mong mọi người thông cảm cho tác

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?