Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 1044: Nam Cung Oản hèn nhát (2)



Ngôn Thiểu Triết lập tức mở to hai mắt nhìn, "Thiên Ngô Đấu La Nam Cung Oản, vậy mà là hắn? Khó trách ta nhìn quen mắt như thế. Năm đó ta từ học viện tốt nghiệp ra bên ngoài du lịch, liền đã từng cùng hắn quen biết. Thiên Ngô vũ hồn của gia hỏa này rất khó dây dưa. Lần đó ta vốn định diệt trừ hắn, nhưng kịch độc của hắn quá lợi hại, cuối cùng vẫn là bị hắn chạy thoát. Không nghĩ tới hôm nay lại rơi trên tay người."

Tống lão mỉm cười lắc đầu, nói: "Không thể nói là rơi trên tay ta, là ta liên thủ với Vũ Hạo, mới có thể đem hắn bắt tới. Thực ra mà nói, ta bây giờ thật đúng là có điểm cảm giác thích cùng Vũ Hạo chiến đấu, có tiểu gia hỏa này, ta cảm thấy thực lực chỉnh thể của bản thân còn có tăng lên."

Ngôn Thiểu Triết không nghĩ tới Tống lão đối với Hoắc Vũ Hạo đánh giá vậy mà lại cao như thế, cười nói: "Tống lão, người cũng đừng làm hư tiểu sư đệ của ta."

Tống lão ha ha cười nói: "Ta không phải người nghĩ một đằng nói một nẻo. Tinh thần lực của Vũ Hạo đã không kém hơn bất luận một vị Phong Hào Đấu La hệ tinh thần nào. Trừ tu vi của bản thân còn yếu một chút ra, phương diện phụ trợ, khống chế đơn thuần, năng lực của hắn tuyệt không thua kém một cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La. Chúng ta trong chiến đấu, nếu có hắn, tăng phúc sẽ phi thường lớn."

Hoắc Vũ Hạo có chút xấu hổ mà nói: "Tống lão, người quá khen ngợi ta."

Tống lão mỉm cười, Ngôn Thiểu Triết cười nói: "Tiểu sư đệ, ngươi đừng khiêm nhường. Nhanh nói cho chúng ta các ngươi là như thế nào tao ngộ Thiên Ngô Đấu La, quá trình chiến đấu cũng nói một chút."

Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía Tống lão, sau khi Tống lão gật đầu cho phép, hắn đem quá trình vừa rồi tao ngộ hai vị tà hồn sư kỹ càng giảng thuật một lần.

Nghe hắn nói lại còn đánh giết một tên tà hồn sư Phong Hào Đấu La khác, lần này, Ngôn Thiểu Triết đã cười không nổi.

Mọi người Đường Môn bởi vì nguyên nhân thực lực, còn chưa tới tầng thứ cùng Phong Hào Đấu La chiến đấu, nhưng Ngôn Thiểu Triết lại rất rõ ràng, nhất là đối với Phong Hào Đấu La tà hồn sư.

Tà hồn sư có bao nhiêu khó chơi Ngôn Thiểu Triết quá rõ ràng, hắn tự hỏi, cho dù là bản thân liên thủ với Tống lão. Có thể trong thời gian ngắn giải quyết hai tên tà hồn sư hay không đều là ẩn số. Từ Hoắc Vũ Hạo miêu tả mà xem, hai tên tà hồn sư đều không phát huy ra thực lực vốn có của bản thân có liền đã bị đánh tan.

Hồn kỹ vũ hồn Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo có thể nói là xuất quỷ nhập thần, khó trách Tống lão sẽ tán thưởng như thế. Không hổ là nhân vật thủ lĩnh một đời mới a! Khó trách lúc trước lão sư nói qua, chỉ cần Vũ Hạo trưởng thành, tương lai học viện liền có trụ cột, thanh danh học viện đệ nhất đại lục tất nhiên sẽ một mực tiếp tục kéo dài.

"Vũ Hạo." Sắc mặt của Ngôn Thiểu Triết đột nhiên trở nên nghiêm túc lên, nghiêm túc nhìn Hoắc Vũ Hạo.

"A? Ngôn viện trưởng." Hoắc Vũ Hạo có chút không rõ vì sao Ngôn Thiểu Triết lại đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Ngôn Thiểu Triết trầm giọng nói: "Lần hành động này kết thúc về sau, trở về cũng không cần tuỳ tiện ra ngoài. Lưu ở Đường Môn hoặc là Hải Thần Đảo cố gắng tu luyện đi. Tốt nhất chờ tu vi của ngươi đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La về sau, lại ra ngoài."

Hoắc Vũ Hạo không nghĩ tới Ngôn Thiểu Triết sẽ nói như vậy. Trên mặt lập tức toát ra cười khổ. Đường Môn có Hiên lão sư không để bản thân ra ngoài, bây giờ lại thêm Ngôn viện trưởng.

Tống lão lại rất tán thành nhẹ gật đầu, nói: "Thiếu Triết nói đúng, lần này sau khi trở về, ta sẽ hướng Huyền lão nói rõ. Về sau ngươi không nên tùy tiện rời khỏi phạm vi thành Sử Lai Khắc."

"Tống lão, Ngôn viện trưởng, vì sao a?" Tiêu Tiêu nghi ngờ hỏi.

Ngôn Thiểu Triết mỉm cười, than thở nói: "Bởi vì học viện tổn thất không nổi. Vũ Hạo đối với tương lai của học viện mà nói quá trọng yếu. Mặc dù bây giờ sự phát triển của hồn đạo khí đã dần dần chiếm cứ chủ lưu, nhưng chân chính phương diện cao tầng nhất, thực lực cá nhân vẫn như cũ là quan trọng nhất. Học viện cần một vị siêu cấp cường giả trong tương lai. Mà Vũ Hạo đã có hình thức ban đầu như vậy. Hắn tựa như lão sư năm đó, thậm chí càng siêu việt lão sư. Cho nên, chúng ta không thể để cho hắn ra ngoài mạo hiểm."

Tống lão nhẹ gật đầu, hoàn toàn tán đồng quan điểm của Ngôn Thiểu Triết.

Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: "Phong Hào Đấu La. Vậy còn phải thật lâu đi. Thế nhưng. . ."

Tống lão trầm giọng nói: "Không có nhưng nhị gì cả. Vô luận chuyện gì đều không trọng yếu bằng ngươi thuận lợi trưởng thành, ngươi muốn ở bên ngoài làm cái gì, học viện đều có thể giúp ngươi mà đi, nhưng chính bản thân ngươi nhất định phải lưu bên trong thành Sử Lai Khắc, không thể lại rời xa. Bối Bối, sau khi trở về, ngươi phụ trách chú ý hắn, nếu hắn vụng trộm chạy, ta lấy ngươi hỏi tội."

"Vâng!" Trên mặt Bối Bối cũng toát ra mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ, xem ra, đoạn thời gian sau không cần vì lo lắng an nguy của tiểu sư đệ mà sốt ruột.

Hoắc Vũ Hạo tằng hắng một cái, nói: "Tống lão, Ngôn viện trưởng, chúng ta vẫn là trước thẩm vấn Nam Cung Oản một chút đi. Nhìn có thể hỏi ra Tiểu Nhã lão sư hạ lạc hay không."

Tống lão nhẹ gật đầu, nói: "Thẩm vấn hắn chỉ sợ rất khó, những tà hồn sư này nhân cách đều vặn vẹo, bọn hắn căn bản đều không sợ chết. Hơn nữa chúng ta cũng không thể nghiêm hình bức cung. Ngươi có biện pháp gì?"

Hoắc Vũ Hạo nói: "Ta có thể dùng tinh thần lực làm nhiễu suy nghĩ của hắn, từ đó hỏi hắn, để hắn nói ra sự thật. Nhưng tiền đề là tinh thần lực của ta phải xa xa mạnh hơn hắn mới được. Nhưng hắn là Phong Hào Đấu La, cho dù là hồn lực bị phong, nhưng tinh thần lực vẫn như cũ cường đại, chỉ sợ rất khó."

Hàn quang trong mắt Ngôn Thiểu Triết lóe lên, nói: "Chuyện này đơn giản, chúng ta để hắn trở nên đủ suy yếu là được. Cường độ tinh thần cùng trạng thái thân thể của cơ thể người là tương quan, khi một người đã suy yếu tới trình độ nhất định về sau, tinh thần cũng sẽ cùng suy yếu như vậy, thậm chí là yếu ớt. Khi đó ngươi hẳn có thể thừa lúc mà vào, đến thẩm vấn hắn."

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, nói: "Nếu như là nói như vậy, ta thử một chút."

"Những người khác đều đi nghỉ ngơi đi, Thiểu Triết, Vũ Hạo, các ngươi đi theo ta." Tống lão một tay nắm lấy Nam Cung Oản, hướng một gian tĩnh thất không người ở trong tiểu viện đi đến.

Bối Bối nói: "Tống lão, ta cũng đi đi." Hắn quả thật quá nóng lòng muốn biết Đường Nhã hạ lạc.

Tống lão nhẹ gật đầu, nói: "Tốt, ngươi cũng tới đi."

Bốn người mang theo Nam Cung Oản tiến đến tĩnh thất. Tống lão đem Nam Cung Oản giao cho Ngôn Thiểu Triết, nói: "Thiểu Triết, ngươi tới đi."

Ngôn Thiểu Triết nhẹ gật đầu, nói: "Ta trước kiểm tra tình huống của hắn một chút, tránh để trên người hắn có cấm chế gì."

Bạch sắc quang đoàn nhu hòa trong tay Ngôn Thiểu Triết sáng lên, hắn dùng song chưởng nhanh chóng đánh lên người Nam Cung Oản.

Nương theo hắn đánh ra, thân thể Nam Cung Oản bắt đầu run rẩy, vừa mới bắt đầu, run rẩy còn tương đối ít, nhưng nương theo Ngôn Thiểu Triết tiếp tục đánh, thân thể Nam Cung Oản bắt đầu run rẩy càng trở nên kịch liệt.

Đối với Phong Hào Đấu La mà nói, lực lượng trọng yếu nhất chính là hồn hạch, Tống lão chính là dùng hồn lực cường đại của bản thân phong ấn hồn hạch của Nam Cung Oản, để hồn hạch của hắn lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi vận chuyển, khiến hắn vô pháp cung cấp hồn lực cho cơ thể.

Ngôn Thiểu Triết kiểm tra liên tục một khắc đồng hồ thời gian mới dừng lại, hướng Tống lão nhẹ gật đầu, nói: "Đều không có vấn đề. Tới thực lực cấp bậc của hắn, cho dù là Thánh Linh Giáo muốn hạ cấm chế trên người hắn cũng rất khó!"

Tống lão nhẹ gật đầu, nói: "Vậy thì bắt đầu đi, ngươi dự định làm sao?"

Trong mắt Ngôn Thiểu Triết hàn quang lóe lên, "Ta trước phế hồn hạch của hắn, để một thân hồn lực của hắn tán loạn, như vậy hắn liền không thể hại người. Hơn nữa, không có hồn lực ủng hộ, tinh thần lực của hắn tuy mạnh, nhưng thân thể sẽ phi thường hư nhược, tinh thần của hắn liền sẽ chịu ảnh hưởng."

Tống lão nhẹ gật đầu, nói: "Tốt, liền như vậy đi. Ngươi tới làm, ta giúp ngươi hộ pháp. Vũ Hạo, ngươi chuẩn bị. Sau khi Nam Cung Oản bị chúng ta phế bỏ hồn lực, không biết sẽ có phản ứng gì, phải phòng ngừa hắn xuất hiện tình huống tinh thần rối loạn."

"Vâng." Hoắc Vũ Hạo đi đến một bên, khoanh chân ngồi xuống trên một cái ghế, tạm thời nghỉ ngơi, khôi phục tiêu hao trước đó của bản thân.

Ngôn Thiểu Triết đứng trước giường Nam Cung Oản, hai tay vòng trước người, một cỗ bạch sắc hồn lực nhu hòa khuấy động ra, bạch sắc dần dần tản mát ra kim sắc nhàn nhạt, dao động hồn lực cũng bắt đầu nhảy múa như hỏa diễm. Cỗ hồn lực này dần dần hội tụ thành một vòng xoáy, liền lơ lửng phía trên thân thể Nam Cung Oản.

Muốn phế bỏ hồn hạch của Phong Hào Đấu La cũng không phải chuyện dễ dàng, tựa như lúc trước tình huống thí nghiệm của Hoắc Vũ Hạo, hồn hạch một khi xảy ra vấn đề liền có khả năng phát sinh đại bạo tạc, hồn hạch của Phong Hào Đấu La nếu là bạo tạc, thế nhưng là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Nếu như Phong Hào Đấu La tử vong, tựa như Giả Diện Đấu La trước đó, ngược lại không có vấn đề. Bởi vì Phong Hào Đấu La tử vong, sau khi mất đi sinh mệnh lực, hồn hạch liền sẽ trực tiếp áp súc, biến mất trong không gian của bản thân. Cho dù là bạo tạc, cũng là bạo tạc ở một không gian khác, sẽ không ảnh hưởng thế giới hiện tại.

Nhưng dưới hồn sư tình huống không chết muốn phế bỏ hồn hạch của hắn, lại phải phiền phức nhiều. Hồn hạch dựa vào sinh mệnh lực của hồn sư tồn tại, muốn phế bỏ hồn hạch, liền phải đem hồn lực trong hồn hạch dẫn xuất, thời điểm lực lượng hồn hạch yếu nhất, đem nó đánh tan mới được.

Bạch sắc quang diễm trên giường xoay tròn càng lúc càng nhanh, trước bụng dưới của Ngôn Thiểu Triết cũng đồng dạng có một vòng xoáy màu trắng như ẩn như hiện, là vị trí hồn hạch của bản thân hắn.

Ngôn Thiểu Triết chính là cường giả cấp bậc Siêu Cấp Đấu La, làm đại đệ tử đích truyền của Mục lão, đồng thời lại là viện trưởng hệ vũ hồn học viện Sử Lai Khắc, thực lực của hắn cực kỳ cường đại. Vũ hồn của hắn là Quang Minh Phượng Hoàng, bản thân nó chính là đỉnh cấp vũ hồn, lại tu luyện tới tầng thứ Siêu Cấp Đấu La, vài năm gần đây, hồn lực của hắn tiến thêm một bước, bây giờ đã là chín mươi sáu cấp Phong Hào Đấu La. So với Tống lão cũng chỉ kém một cấp, mặc dù một cấp chênh lệch không nhỏ. Nhưng nếu như toàn lực chiến đấu mà nói, Ngôn Thiểu Triết thực lực càng thêm cân đối, vũ hồn càng mạnh hơn, chưa hẳn liền so với Tống lão yếu hơn bao nhiêu.

Lúc này, hồn hạch của hắn phóng xuất ra khí tức, Hoắc Vũ Hạo đang nghỉ ngơi lập tức có cảm ứng, không cần mở mắt ra, hắn yên lặng cảm thụ được dao động hồn lực trên người Ngôn Thiểu Triết, trong lòng không khỏi âm thầm tán thưởng.

Xung quanh hồn hạch của Ngôn Thiểu Triết, hồn lực đồng dạng vận chuyển theo hình vòng xoáy, nhưng cùng tinh thần hồn hạch của của Hoắc Vũ Hạo so sánh, tốc độ vận chuyển hồn lực ngược lại phải chậm hơn rất nhiều. Nhưng chậm, là bởi vì hồn lực xung quanh hồn hạch hoàn toàn là thể lỏng.