Đại Náo Từ 1960

Chương 32




Thứ bảy, ngày 17-12-1960, là ngày đăng ký kết hôn của Giang Bình An và Tần Hoài Như.

Hai người ra khỏi cục Dân Chính, đến công viên tâm sự thật nhiều về tương lai, sau đó lại đèo nhau bằng xe đạp về tứ hợp viện. Giang Bình An thuyết phục Tần Hoài Như:

- Chúng ta sắp dọn khỏi tứ hợp viện, ta muốn làm một bữa tiệc vừa để chúc mừng chúng ta, vừa để chia tay cảm ơn mọi người, nhân đó ta cũng muốn trả nợ nần mà trước kia đã mượn.

- Vậy cũng rất tốt, ta không cản chàng đãi tiệc nữa, dù gì cũng sống chung một viện 7-8 năm nay, giờ ra đi có một tiếng nói cũng tốt. Chàng dự định chừng nào đãi tiệc, đãi mấy bàn?

- Trưa mai là chủ nhật, có đủ mọi người ở nhà, quan trọng hơn là Giả Trương thị bị tạm giam chưa về, sẽ bớt được rắc rối. Ta muốn tất cả mọi người trong viện đều tham gia kể cả con nít. Trong viện có hơn 100 người, chúng ta đãi 12 bàn to, mỗi bàn có mười vị trí, như vậy chắc chắn ai cũng được tham dự.

- Chàng thật là hào phóng, vậy mình đãi món gì hả chàng?

- Ta cũng không rành, sáng sớm mai ta sẽ đi tìm vật tư về cho nàng lo liệu được không? Ta nghĩ là sẽ có khá nhiều gạo, cá tôm, bột bắp, khoai tây, bánh bao... À mà còn phải mua thêm kẹo nữa, như vậy mới đúng là mời mọi người ăn kẹo mừng chúng ta kết hôn. Nàng thấy như vậy được không?

- Được rồi, đã rất phong phú, nhưng nếu chàng mời hết, rồi đãi ăn ngon như vậy, em sợ đa số mọi người sẽ không đủ tiền biếu trả lễ chúng ta, lúc đó sẽ có người khó xử.

- Khà khà... Nàng quả thật là chu đáo, xuýt nữa ta quên chuyện này, vậy ta nhờ nàng thông báo với mọi người, trưa ngày mai ăn tiệc nhưng không lấy tiền biếu trả lễ, để mọi người an tâm ăn tiệc được không?

- Hảo a... Chàng thật hào phóng, ta cứ quên hoài rằng chàng rất giàu có. Ha ha...

...

Kế hoạch đã ổn thỏa, hai người lại phân nhau chuẩn bị, Tần Hoài Như thì được chở về tứ hợp viện để lo cho hai con và lo chuyện thông báo mời mọi người trưa mai ăn tiệc.

Riêng Giang Bình An thì quay ngược đầu xe, chạy qua nhà mới để xem việc nhờ lão huynh mua sắm chăn màn, nồi niêu mới tới đâu rồi.

Hắn linh cảm có thể gặp được hai vợ chồng Trang Bảo Quốc ở nhà mới nên lấy ra trước một phần lẩu bò bốn người ăn, rau xanh, rượu đế, mì vắt... treo lên xe đạp để phòng ngừa, cùng lắm thì hắn ăn một mình hoặc cất vào trở lại.

Nhà mới cách tứ hợp viện thật gần, chưa đầy 5 phút đạp xe đạp thì đã đến rồi, Giang Bình An vừa nhìn thì quả nhiên thấy cửa cổng bị khóa ở trong, chứng tỏ có người bên trong.

Giang Bình An gõ cửa, thật mau vợ của Trang Bảo Quốc mở cửa, vào đến bên trong, hắn thấy hai vợ chồng đang quét tước.

- Giang huynh đệ đã đến rồi sao, đi, đi với ta để xem ta chuẩn bị đồ vật có hài lòng hay không.

- Trang huynh làm việc tiểu đệ yên tâm cả trăm lần. Ha ha ha...

Xem xét thấy mọi việc rất ổn thỏa, Giang Bình An lại nhanh chóng gia nhập dọn vệ sinh cho hoàn tất, hiện tại ngôi nhà và sân vườn đã rực rỡ hẳn lên, đặc biệt vợ chồng Trang Bảo Quốc còn giúp mua và treo vài chữ song hỷ bằng giấy đỏ xung quanh xem rất vui mắt và ấm cúng, rất có không khí tân hôn.

Đã tới giờ cơm trưa, Giang Bình An dọn ra lẩu bò, rau, mì, rượu đế cùng vợ chồng Tranh Bảo Quốc ăn mừng nhà mới, nhưng chị dâu chỉ ăn dưới bếp, không ngồi cùng bàn nhậu, vậy là chỉ có hai huynh đệ chén chú chén anh lai rai rượu đế.

Bụng no, rượu cũng say ngà ngà, Giang Bình An cảm tạ chân thành:

- Tiểu đệ xin cảm ơn vợ chồng huynh giúp ta chuẩn bị cho căn nhà tốt đẹp như thế này!

- Giang đệ đừng khách sáo, ta mới là người phải cảm ơn tiểu đệ đã chiếu cố chuyện làm ăn của ta, dạo này ai cũng khó khăn dữ lắm, nhất là lương thực. Rất nhiều người quen của ta phải bán bớt nhà cửa, đồ cổ gia truyền... để tìm mua lương thực.

Giang Bình An nghe vậy thì cảm thấy đây có thể là cơ hội để thu gom đồ cổ cho mau lẹ đỡ mất thời gian hơn, vì vậy hắn thử đề nghị:

- Ta có biết một người chuyên thu gom đồ cổ, và lại có lương thực, Trang lão huynh có muốn phát tài không?

- Có chứ sao không, Giang đệ cứ giới thiệu giúp huynh, nếu làm được thì huynh sẽ có hậu tạ.

Giang Bình An xua tay.

- Không... không, ta chỉ biết người đó nhưng không tiếp xúc, Trang huynh phải tự tiếp xúc, không phải tiểu đệ ngại khó mà bởi vì người kia giao dịch rất lớn, càng ít người tham gia càng an toàn.

Trang Bảo Quốc nghe vậy liền trầm ngâm suy nghĩ, ai cũng biết phú quý hiểm trung cầu, nhưng phú quý thì ít người đạt được, còn nguy hiểm thì lại rất nhiều.

Sau một hồi lâu, Trang Bảo Quốc nói ra một cách kiên định:

- Cổ nhân có câu, động cực tất tĩnh, tĩnh cực tất động... Trang mỗ đã yên tĩnh quá lâu rồi, nay chắc có lẽ đã đến lúc phải động để tìm cơ hội phát tài. Giang hiền đệ cứ giới thiệu cho ta người đó đi, nếu khả thi thì ta nguyện mạo hiểm thử một phen.

- Ha ha ha... Cuối cùng thì lão huynh cũng tâm động rồi sao. Nhưng thật đáng tiếc, tiểu đệ chỉ có thể chỉ cho Trang huynh tìm người đó ở đâu, còn giới thiệu thì không được, ta có quen biết gì người ta đâu.

- Vậy cũng được, miễn tìm gặp được là tốt rồi. Nếu sự thành, huynh đây chắc chắn hậu tạ.

- Không được, ta vì tạ ơn huynh mới chỉ huynh một con đường phát tài, sau đó huynh lại tạ ơn ta... Ha ha ha... ân ân tương báo biết bao giờ mới chấm dứt được. Chi bằng tại đây ta cạn thêm ly rượu này để chấm dứt tương báo đi.

- Hảo hảo... Đệ nói rất hay, ân ân tương báo... Ha ha ha... nhưng ta nghĩ rằng ân ân tương báo mới là quân tử chi giao đúng không?

- Khà khà khà... Trang huynh lại chọc ghẹo tiểu đệ rồi, ta mà quân tử gì chứ. Suốt ngày trèo đèo lội suối, vì vài con thỏ, mấy con gà... Mà phải luôn miệng năn nỉ, rồi trả giá muốn gãy lưỡi vì mấy đồng bạc lẻ, thì làm sao xứng đáng với hai chữ quân tử. Thôi mặc kệ, cứ cạn ly thôi.

- Đúng, cạn ly thôi...

...

Cuộc rượu nào rồi cũng tàn, vợ chồng Trang Bảo Quốc rời đi, trả lại căn nhà thanh tĩnh cho Giang Bình An chuẩn bị đón vợ về chung sống.

Giang Bình An cũng đã báo cho Trang Bảo Quốc vào sáng sớm lúc 3-4 giờ đi tới quỷ thị của Hoắc lão đại, sẽ gặp một nam thanh niên mặt trắng, tuổi còn non choẹt, vác bao bố đi mua hàng, hắn còn dặn kỹ khi nhìn thấy thì nên tiếp xúc hỏi thăm liền đừng theo sau quan sát, càng quan sát lâu càng mang họa không cần thiết. Cách thức chỉ người này tuy sơ sài nhưng lại rất hữu hiệu, vì ở thị trường đồ cổ toàn là mấy người trung niên hoặc lão niên mua bán giao dịch.

Còn lại một mình, Giang Bình An cũng không tính về tứ hợp viện, hắn vào hậu phòng tìm chỗ lắp đặt phòng tắm rửa đa năng. Nhưng hậu phòng rất trống trải, thế là hắn thuê và lắp đặt luôn một lúc hai phòng tắm rửa đa năng, để phòng ngừa sau này có nhiều người ở thì sẽ không kẹt nhà tắm.

Tiền thuê mỗi tháng 200HP, nhưng tiền mua 1.000m³ nước cho hai bên hết 2.000HP. Giang Bình An chọn cách mua nước để cho gọn vì nước này sẽ bị thu hồi khỏi trái đất, xài càng nhiều thì càng mất nhiều, lúc đó lấy tiền mua nước bù lại thì cũng vậy.

Đêm tối một mình, không ai trò chuyện, không tivi, không điện thoại di động, không wifi, không truyện online để đọc... Giang Bình An buồn tình lôi cửa hàng ảo ra nghiên cứu.

Đầu tiên hắn xem lại ví tiền.

Tổng chi: 118.271 HP

Tồn: 18.209.315 HP

Đây là số liệu sau khi đã chi trả cho 2 trái chu quả và hai phòng tắm đa năng.

Nếu Giang Bình An muốn mua trung cấp Cường Thân đan để cải tạo tiếp tục thân thể thì cần phải là khách hàng cấp 3, mà muốn lên cấp 3 thì phải mua sắm hơn 10 triệu HP.

Giang Bình An ngẫm nghĩ về tình hình thực tại và con đường phát triển nông nghiệp năng lượng trong tương lai của hắn để xem cần phải tiêu xài 10 triệu HP này như thế nào cho thông minh và hiệu quả.

Về nông nghiệp năng lượng hắn cần phải có đất, nhân công, và lực lượng bảo vệ. Còn tình hình hiện tại thì Giang Bình An không thiếu tiền tài vật chất, chỉ thiếu nhân thủ cấp dưới, thiếu sự cơ động trong di chuyển đường dài một cách nhanh chóng, an toàn, bí mật...

Khá nhiều vấn đề, Giang Bình An chọn vấn đề dễ dàng để giải quyết trước, đó là phương tiện di chuyển, hắn lật ra bảng vật phẩm giao dịch, tìm trong mục phương tiện giao thông cá nhân phù hợp với túi tiền và cấp bậc của hắn.

Vật phẩm giao dịch: xe ô tô điện vượt địa hình Ngựa Bay model 88xoz
Thu mua: 500.000 HP
Bán ra: 1 triệu HP

Ghi chú:
* Chỉ dành cho khách hàng cấp 2 trở lên.

*Sử dụng thanh năng lượng sơ cấp làm năng lượng.

* Có thể chạy trên đường như xe hơi, tốc độ tối đa 1.000km/h trong điều kiện con đường chất lượng tốt.

*Chạy trên mặt nước như ca nô tốc độ tối đa 700km/h trong điều kiện mặt nước bình lặng.

* Lặn trong nước như tàu ngầm ở độ sâu tối đa 200m, tốc độ tối đa 300km/h.

* Bay lên không với độ cao tối đa là 200m, tốc độ tối đa 2.000km/h

* Sử dụng trí tuệ nhân tạo điều khiển tự động hoàn toàn, cần nhập vào bản đồ chi tiết khu vực hoạt động.

* 100% tàng hình đối với mọi loại ra đa, dò tìm điện tử...

* 100% ngụy trang bằng lớp kính phản quang chiết xạ bẻ cong tia sáng toàn thân xe, không thể nhìn thấy được vào ban ngày và ban đêm bằng mắt thường, ống nhòm, vệ tinh nhân tạo...

* Sử dụng hệ thống lợi dụng địa từ trường để triệt tiêu trọng lực khi bay nên chỉ bay tốt ở những vùng có địa từ trường mạnh và khá ổn định.

* 1 thanh năng lượng sơ cấp tiêu chuẩn 0,1kg sẽ cho xe di chuyển trung bình 1.000km. Xe có thể chứa đựng tối đa 1.000 thanh năng lượng sơ cấp.

* Chống đạn, chống nước, chống lửa, chống bức xạ hạt nhân.

Giang Bình An nhìn giới thiệu về mẫu xe ô tô điện bay này với một chuỗi dài ghi chú, càng đọc thì tim hắn càng nhảy thình thịch, hắn rên rỉ sung sướng:

- Nó đây rồi... chiến mã của ta đây rồi...





Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại