Đa Thiên Địa

Chương 66: Thiên Tài Tứ Tộc



Lam Anh Thư đang từ từ tháo lớp lụa mỏng che mặt ra để lộ dung mạo...

Cả Kiều Uyên Dung, Nhiếp Hồng Kỳ, Lan Yên, Hồ Bạch Nhã, Lam Ngọc, Đào Nghi và Lam Kiều Nhi liền che miệng lại, ngay cả Huyền Mộng Lan bên cạnh cũng phải động dung một lần nữa...

Đẹp... Quá đẹp... Đẹp đến mức gần như không xuất hiện trên thế gian này...

Khí chất cao quý, ưu nhã và đoan trang của Lam Anh Thư khiến các nàng chỉ cảm thấy mình như một nha đầu thôn quê gặp một nữ hoàng chân chính.

"Đừng có nhìn muội bằng ánh mắt như vậy chứ!" Lam Anh Thư che miệng cười khẽ, cao quý và cuốn hút đến cực điểm.

"Tên kia thật may mắn nha, tìm được cả mỹ nữ đứng đầu trong các đại mỹ nhân luôn!" Các nàng thầm nghĩ.

"Thư tỷ, tỷ thật đẹp nha!" Lam Kiều Nhi chạy đến nắm tay Lam Anh Thư nói.

"Các tỷ muội cũng đẹp lắm đó!" Lam Anh Thư đáp lại, sắc mặt hơi hưởng thụ vì được mỹ nữ khác cầm tay.

Nghe nàng nói vậy, các nàng che miệng cười khẽ, Huyền Mộng Lan lại lên tiếng:

"À... Nói mới nhớ, năm nay muội bao nhiêu tuổi?"

"Theo muội biết thì chắc muội cũng tầm 17 sắp 18 tuổi rồi!" Lam Anh Thư đáp.

"Cái gì!!!" Toàn bộ ngã ngửa xuống, Nhiếp Hồng Kỳ chỉ tay vào Lam Anh Thư rung giọng nói:

"17 tuổi tu vi Hoá Hư Sơ Kỳ! Hơn toàn bộ thiên tài trên Toàn Tinh Bảng rồi!"

"Có gì sao?" Lam Anh Thư ngây thơ nói, nàng có biết Toàn Tinh Bảng do có đa phần trí nhớ của hắn, nhưng do nàng tu luyện nhanh nên nghĩ bọn họ chỉ tầm tuổi nàng thôi.

"Muội đánh với tiểu Bảo chưa?" Lan Yên lên tiếng dò hỏi.

"Muội đánh ngang tay với hắn được 3 canh giờ, sau 3 canh giờ muội hết linh lực nên thua!" Lam Anh Thư xoa xoa mũi nói.

"Đánh ngang tay?!!" Các nàng kinh dị nghĩ, thằng Cung Chủ kia đã khó chơi rồi, giờ thêm một Phó Cung Chủ khó chơi không kém. Ai địch lại.

...

Cả hai bên lao vào, Lam Bảo chỉ dùng Thanh Mệnh Hộ Pháp chứ không gọi các nàng ra, hắn cảm giác được Lam Anh Thư đã Hoá Hư Sơ Kỳ thì cười mỉm, chỉ cần đợi 1 chút thời gian để nàng củng cố căn cơ nữa là được.

"Lam Cực Kiếm Điển - Vô Âm Trảm!" Cao Tứ rút Hoàng Vương Kiếm ra chém một đường kiếm không có âm thanh.

Keng...

Nhị Trưởng Lão lấy quyền trượng ra đỡ, sắc mặt nghiêm nghị đến cực điểm...

"Đa Linh Căn Luyện - Nhất Trùng Thiên Hạ!" Kim Nhất hướng Đại Trưởng Lão ra đòn, bàn tay hắn nắm lại, kim linh lực tạo thành vô số cây kim bắn xung quanh lao ra đằng trước.

Đại Trưởng Lão mở to mắt, liên tục đỡ đòn tránh né, miệng thì lẩm bẩm:

"Băng Đỉnh Nhọn!"

Một cái núi nhỏ làm từ băng xuất hiện trên tay, bên trên đỉnh có một cái mũi nhọn, Đại Trưởng Lão phóng thẳng về phía Kim Nhất.

"Hoạt Kim Trảm!"

Xẹt...

Hoàng Vương Kiếm được Kim Nhất rút ra, chém một đường chẻ đôi núi băng khổng lồ...

Kim Nhất nhanh nhẹn lao đến một đạp vào ngực Đại Trưởng Lão...

Bụp!

"Hự!" Đại Trưởng Lão thổ huyết bay thẳng xuống đất.

...

"Lam Cực Kiếm Điển - Vô Ảnh Trảm!" Huỳnh Long rút Hoàng Vương Kiếm ra hướng Lục Trưởng Lão chém.

Xoẹt...

"Hự!"

Lục Trưởng Lão - Hoá Hư Sơ Kỳ ngay lặp tức biến thành một con báo bị chém làm đôi.

"Kinh khủng quá, rõ ràng là Hoá Hư muốn giết Hoá Hư cũng khó!" Một Thất Bậc Linh Thú đánh giá ngưng trọng nói.

...

"Đa Linh Căn Luyện - Đại Địa Thổ!" Nhị Khang hướng Tứ và Ngũ Trưởng Lão đập mạnh bàn tay xuống đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm...

Vô số ngọn núi nhỏ mọc lên bao trùm Nhị Khang và Tứ, Ngũ Trưởng Lão...

"Ngươi là muốn chết!" Tứ Trưởng Lão và Ngũ Trưởng Lão cười gằn nói, Tứ Trưởng Lão hoá thành bản thể là một con sói trắng hung dữ, Ngũ Trưởng Lão hoá thành một gấu lớn lao đến Nhị Khang.

"Lang Cuồng Trảo!"

"Hùng Sát Phạt!"

Nhị Khang ánh mắt lấp loé, rút Hoàng Vương Kiếm ra...

"Lam Cực Kiếm Điển - Lam Phá Thiên!"

Hắn giơ kiếm lên rồi tụ thổ linh lực chém mạnh xuống đất...

Ầm!

Lang Cuồng Quyền và Hùng Sát Phạt bị chấn tan, từ mặt đất hướng đường vừa chém liền mọc lên vô số gai nhọn làm từ thổ linh lực đâm lên.

"Hự!" Ngũ Trưởng Lão do là Thất Bậc Sơ Kỳ nên không nhanh nhạy được, bị vô số gai đâm xuyên qua tới chết.

"Phụt...!" Tứ Trưởng Lão sắc mặt trắng bệch phun máu lùi lại.

...

"Bàng Tinh Quyền!"

"Ngũ Linh Hư Quyền!"

Ầm!

Hai nắm tay ma sát vào nhau, áo choàng của Lam Bảo tung bay phấp phới, mũ trùm hơi mở lộ ra một nửa mặt nạ...

"Là ngươi... Ẩn Diện Bạch Quỷ!" Phù Hoàng ánh mắt co rụt lùi lại nói.

"Ồ, bây giờ mới biết à?" Lam Bảo cười nhạt nói.

"Ta với ngươi không thù không oán, cớ sao lại muốn giết ta?!" Phù Hoàng sắc mặt tối sầm lùi lại nói.

"Ngươi dám động vào thanh mai trúc mã của ta, nếu không ta giết ngươi làm cái gì?" Lam Bảo gằn giọng nói, thi triển đòn công kích.

"Thượng Hư Cửu Chiến Quyết - Đệ Bát Kỹ - Cửu Thần Long Trảo Thủ!"

Chín tôn hư ảnh rồng xuất hiện trên bầu trời khiến cho vô số linh thú và yêu thú giật mình có chút sợ hãi.

GẦM...

Chín hư ảnh rồng lao điên cuồng gầm thét lao về phía Phù Hoàng...

ẦM...

"Phụttt...!"

Phù Hoàng trọng thương phun máu lùi lại hạ xuống đất, thấy thế Lam Bảo liền lao đến rút Sát Kim Kiếm ra...

"Ai chà chà, từ đâu con người dám xuất hiện giễu võ giương oai ở đây hả?" Một thanh niên bỗng nhiên bay đến trước mặt Lam Bảo đe doạ nói, tu vi Lục Bậc Hậu Kỳ toả ra.

"Cút!" Lam Bảo đáp.

"Ngươi... Phù thúc, tên này cứ để chúng ta diệt!" Thanh niên này chính là thiên tài trên Thú Linh Bảng của Trung Sa Đại Lục, hạng 18 - Lang Huyền thuộc Lang tộc, hắn hướng Phù Hoàng chắp tay nói.

Lam Bảo ánh mắt bắt đầu mất kiên nhẫn, truyền âm cho bốn người Kim Nhất:

"Các ngươi lui đi, khi nào cần ta sẽ gọi!"

"Rõ!" Cả bốn cúi đầu đáp rồi tan biến vào hư không, sau đó được Lam Bảo đưa vào không gian bảo vật chứa người sống để bảo vệ bốn người.

Rất nhanh, Lam Bảo để ý, ánh mắt lấp lóe:

"Chúng ta? Ngươi không đi một mình sao?!"

Mấy tên trưởng lão của Âm Dương Phù Giáo hiện tại cực kỳ thê thảm, người chết người hấp hối...

Lam Bảo nhanh nhẹn thi triển Vô Cực Tốc Biến chặt đầu từng tên rồi hút linh hồn.

"Ngươi dám... Các ngươi lên hết đi, tên này đến đây dám làm nhục chúng ta!" Lang Huyền hét lớn.

Ngay sau đó, vài thân ảnh tiến đến, bao gồm:

Giao Cực - Hạng 8 Thú Linh Bảng

Hầu Tam - Hạng 15 Thú Linh Bảng

Hầu Tinh - Hạng 7 Thú Linh Bảng

Bàng Tuấn - Hạng 5 Thú Linh Bảng

Xà Liêm - Hạng 9 Thú Linh Bảng

"Giao Long Tộc, Lang Tộc, Hầu Tộc, Đại Bàng Tộc, Xà Tộc. Cũng đông vui đấy chứ!" Lam Bảo tươi cười rồi giọng điệu lạnh lẽo:

"Chuyện của bọn mày à, xen vào làm cái l*n gì. Cút!"

Lời của Lam Bảo như tát vào mặt bọn hắn khiến cả đám sắc mặt âm trầm.

"Được lắm, chúng ta chơi hội đồng!" Hầu Tam rút ra một cái gậy Địa Bảo bẻ khớp tay nói.

"Ngon thì đến đây!" Lam Bảo ve vẩy ngón tay.

Hồ Nghiên đang mặc áo choàng màu đen đứng ở một gốc cây, ánh mắt mê ly nhìn Lam Bảo đang lười biếng khiêu khích cả đám du côn động vật.

...

"Hừ được lắm, đỡ một gậy của ta!" Hầu Tam tính cách nỏng nảy, nắm tay thật chặt vào cây gậy Địa Bảo mà hướng đầu Lam Bảo đập đến.

Ting...

Hầu Tam ánh mắt trợn trừng nhìn hắn dùng hai ngón tay đỡ một gậy toàn lực của hắn.

Lam Bảo ánh mắt không cảm xúc, tâm trạng của hắn hiện tại có thể gọi là cực kỳ tệ hại vì Lang Huyền chặn hắn giết Phù Hoàng mà còn dám bám dai ở lại, dù có là người bình thường cũng cay cả mắt.

"Ngươi còn non lắm!"

Lam Bảo gằn giọng nói, một quyền tốc độ âm thanh đập thẳng vào đầu Hầu Tam...

RẦM!

Hầu Tam đập thẳng cả người xuống đất, lún vào mà không động đậy được.

Lam Bảo hung hăng nhấm một chân lên đầu Hầu Tam, đuổi bọn này không có đi! Phải đánh nó mới đi.

"Ngươi dám...!" Hầu Tinh thấy Hầu Tam bị giẫm đạp thì nghiến răng ken két, lao lên đánh Lam Bảo.

Một cánh tay bỗng nhiên kéo hắn lại, Bàng Tuấn nói:

"Từ từ đã, người này rất mạnh!"

"Các ngươi không dám lên à? Hèn nhát, vậy thôi nhé tạm biệt!" Lam Bảo tiến đến bên cạnh Phù Hoàng đang trọng thương ôm bụng nằm dưới đất, Sát Kim Kiếm nâng lên.

Keng...

Móng vuốt chặn lại, Lang Huyền hai tay hoá thành vuốt sói, một tay chặn kiếm một tay tấn công hắn...

"Đỡ đi!" Lang Huyền gằn giọng cười nguy hiểm.

"Long Ảnh Trảo!"

Gầm...

Binh!

Lang Huyền bị đánh bật ra ngoài, Lam Bảo được thế chém lại...

"Nguyên Tử Thức!"

Xoẹt...

Phốc...

Toàn bộ cơ thể của Phù Hoàng tan thanh vạn mảnh khiến cả đám quan chiến hít thở không thông...

"Xong rồi, giờ đến những thằng cản đường ta!" Lam Bảo nở một nụ cười khát máu, Vô Cực Tốc Biến triển khai.

"Toang, chuẩn bị ứng chiến!" Giao Cực rút kích ra nghiêm túc nói, Hầu Tinh, Bàng Tuấn, Xà Liêm và Lang Huyền vào thế công, cả đám lùi sát lại gần nhau.

Lam Bảo bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lang Huyền, thấy thế hắn cười lạnh:

"Thấy rồi nhé!"

Roẹt...

Móng vuốt của hắn xuyên qua hư ảnh, Lang Huyền giật mình, Lam Bảo lại xuất hiện 1 bên:

"Nguyên Tử Thức!"

Xoẹt!

"Aaaaa... Móng vuốt của ta!" Móng vuốt của Lang Huyền ngay tức khác biến thành trăm mảnh rơi xuống đất.

Bốp

Lam Bảo lại đạp một phát khiến Lang Huyền bay thẳng vào trong 1 đống đổ nát...

"Ực...!" Cả đám nuốt nước bọt kinh sợ nhìn lấy Lam Bảo.

Phần phật...

Một luồng gió mạnh bỗng nhiên quét qua những mảnh vụn của những ngôi nhà và toà kiến trúc, áo choàng của Lam Bảo tung bay...

Tay hắn liền động.

Chiến thiên tài Tứ Tộc...

Bắt đầu...

...