Cuồng Thám

Chương 1453: Chương 1453





CÓ MỤC ĐÍCH GÌ

Ngay sau khi Triệu Ngọc dùng cục gạch đánh bại hai tên phần tử khủng bố kia thì bên Lục Khải Toàn lại lâm vào nguy hiểm lần nữa.

Cho dù vừa nãy, Triệu Ngọc đã giúp ông ta bắn ngã mấy tên khủng bố đột nhiên tấn công nhưng trong đám khủng bố vừa nãy, một là còn có người sống sót, thứ hai là từ chỗ xảy ra vụ nổ lại có thêm vài tên khủng bố cầm dao bầu xông tới!

Sau khi nhìn thấy đồng bọn bị giết, bọn họ đồng loạt xông về phía Lục Khải Toàn, muốn giết chết ông ta.

Tuy đùi của Lục Khải Toàn đã trúng đạn, ông ta lại lớn tuổi, nhưng dù sao ông ta cũng từng được huấn luyện chuyên nghiệp.

Lúc hai tên khủng bố cầm dao bổ xuống, ông ta không những nghiêng người né tránh thành công mà còn thừa cơ bắt lấy hai tay của một trong hai tên khủng bố đó, đâm dao bầu trong tay hắn ta về phía một người khác.

Ngay sau đó, khuỷu tay của ông ta vòng qua đỉnh đầu, đầu gối nâng lên, gọn gàng lưu loát đánh hai người họ ngã xuống đất.

Á!!!

Mấy tên khủng bố đằng sau điên cuồng rống lên rồi đồng loạt xông tới, trong nháy mắt đã bao vây Lục Khải Toàn, vung dao bầu chém loạn.

Lục Khải Toàn lâm vào nguy hiểm nhưng không hoảng loạn, bắt đầu đấu võ với những tên khủng bố đó. Tuy trong lúc hỗn loạn khó tránh khỏi bị trúng mấy dao nhưng uy phong của Lục Khải Toàn vẫn không giảm, đánh trái đá phải trong đám người, đánh ngã vài tên tên khủng bố nữa.

Đang đánh thì trên đùi vốn bị thương của Lục Khải Toàn đột nhiên bị trúng một cú đá, ông ta đau đớn hét một tiếng rồi quỳ một gối xuống đất, cả người lảo đảo.

Nhưng mà trong lúc lảo đảo, ông ta đã quơ lấy một khúc chân bò trên mặt đất, xoay người chặn con dao bầu đang bổ xuống.

Ngay sau đó, ông ta quay một vòng ngay tại chỗ, tay trái nắm lấy mắt cá chân của người nào đó, kéo người nọ ngã lăn ra đất.

Sau đó, chân sau của ông ta duỗi ra, né tránh đòn tấn công của một người khác rồi lập tức dùng chân bò đập xuống thật mạnh, lập tức khiến đầu của người nọ nở hoa!

Bịch!

Đầu của người nọ đập xuống đất, cuối cùng không thể động đậy được nữa...

Aaa!

Lại có thêm một tên khủng bố nữa xoay người muốn đánh lén Lục Khải Toàn nhưng Lục Khải Toàn đã sớm có chuẩn bị, nắm chặt nửa khúc chân bò kia, xoay người đâm vào cổ tên khủng bố như đang dùng dao găm vậy!

Cái chân bò kia bị nổ thành mấy khúc, các đốt xương bị gãy ngang nên vô cùng sắc bén. Ông ta đâm như thế khiến đoạn xương phập một tiếng, cắm vào cổ của tên khủng bố!

Lục Khải Toàn hung mãnh rút đoạn xương ra ngoài, cổ của người nọ nhất thời phun máu như suối!

Trong mắt tên khủng bố đó lộ ra vẻ tuyệt vọng sợ hãi, nhưng hắn ta không nói được gì cả, chỉ chốc lát sau đã bất động trong vũng máu...

Nhưng mà, bởi vì Lục Khải Toàn lộ sơ hở lúc rút chân bò ra nên bị một tên khủng bố khác nắm lấy cơ hội, đâm vào lưng ông ta một nhát!

Á!!!

Lục Khải Toàn kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất.

Lúc này, mấy tên khủng bố đã giết đỏ cả mắt rồi, thấy có người thành công nên tất cả những người còn lại cũng đồng loạt xông lên, muốn dùng lưỡi dao phân thây Lục Khải Toàn ra, nhưng bọn họ thật không ngờ lại có một người nhảy ra sau lưng Lục Khải Toàn!

Người này tay cầm AK47, giống như hung thần địa ngục vậy, vừa xuất hiện đã dùng súng trường quét ngang mọi người như gậy gộc.

Kết quả là có một tên khủng bố không kịp tránh né, bị súng trường đập trúng, lập tức ngã lăn một vòng.

Người này đúng là Triệu Ngọc, sau khi hắn xử lý hai tên phần tử khủng bố kia, quay lại mới nhìn thấy Lục Khải Toàn đang gặp nguy hiểm, lập tức sốt ruột chạy tới giúp đỡ.

Bốp!

Triệu Ngọc bay người lên tung một cú đá, lại đá một tên nữa xuống đất.

Sau đó, hắn vọt vào đám người như một con mãnh hổ lao xuống núi, vung AK47 đầy mạnh mẽ, trong nháy mắt lại đánh ngã mấy tên nữa.

Thế nên những tên khủng bố còn có thể đứng đã không còn nhiều, có vẻ như chỉ còn ba tên thôi.

Ong ong ong...

Lúc này, tiếng còi chói tai của xe cảnh sát vang lên bên ngoài, cho thấy cứu binh đã đến đây trợ giúp.

Mặt ba người này lộ vẻ hoảng sợ, không còn ý định ham chiến nữa, lập tức xoay người chạy trốn.

“Chạy cái chân bà nội mày chứ!” Triệu Ngọc hét lớn một tiếng, đảo ngược KA47 lại, bắt đầu bắn súng về phía ba tên còn lại!

Theo tiếng bắn phá đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng, ba người kia bị ngọn lửa nuốt hết trong chớp mắt, tất cả bọn họ đều bị trúng đạn và ngã xuống đất, không còn nhúc nhích, không rõ sống chết...

Ai ngờ, ngay lúc Triệu Ngọc nổ súng thì một tên khủng bố bị hắn đánh ngã xuống đất ban nãy bất ngờ nhặt được khẩu súng mà Lục Khải Toàn đánh rơi.

Người này thấy thế liền mừng rỡ, vội vàng quơ lấy súng lục nhắm ngay Triệu Ngọc.

Đoàng!

Tiếng súng vang lên nhưng người ngã xuống đất không phải Triệu Ngọc mà là tên khủng bố vừa định nổ súng này! Chỉ thấy trên đầu hắn ta có một cái lỗ máu, ngã xuống chết ngay tại chỗ!

Một giây sau, Triệu Ngọc nhìn thấy Arnal của Talstein cầm súng lục, chạy về phía này với vẻ mặt hoảng sợ.

Hóa ra phát súng vừa rồi là do bà ta bắn.

“¥#@%¥#...” Arnal nắm chặt súng lục bằng hai tay, dùng tiếng địa phương hét to với đám khủng bố trên mặt đất, chắc ý đại khái là “không được nhúc nhích”.

“Á!” Lúc này, một tên khủng bố bên cạnh chân Triệu Ngọc hự một tiếng, muốn đứng lên, nhưng Triệu Ngọc lại đảo ngược AK47 lần nữa, dùng cán súng nện lên đầu hắn ta thật mạnh, khiến hắn ta ngất đi.

Nhìn thấy tình cảnh này, nhưng tên khủng bố khác cũng không dám nhúc nhích gì nữa!

“Lục! Ông thế nào rồi?” Lúc này, Arnal mới biết Lục Khải Toàn bị thương, trải qua trận chiến đấu kịch liệt vừa rồi, cả người Lục Khải Toàn toàn là máu, trông có vẻ rất thảm thiết.

“Không sao đâu, không sao đâu!” Lục Khải Toàn cắn răng nói: “Sếp Arnal, đây là một vụ tấn công có kế hoạch trước! Bà có nhận ra không? Bọn họ muốn lấy mạng của chúng ta!”

“Tôi... Tôi thấy rồi...” Giờ khắc này, cả người Arnal đã u mê, tuy bà ta là quan quân nhưng chưa từng bị khủng bố tấn công thế này. Trong lúc bối rối, bà ta dựa vào chiếc ô tô mà mình ngồi vừa nãy, hoang mang lo sợ nói: “Tôi không hiểu... Sao có thể như vậy?”

Qua vẻ bất đắc dĩ của Arnal, lúc này mọi người mới thấy rõ ràng tình hình bi thảm tại hiện trường.

Khói đặc do bom nổ vẫn không ngừng quay cuồng, ô tô bị nổ tung vẫn đang bốc cháy dữ dội, tại hiện trường có rất nhiều thi thể, thậm chí đã phân không rõ ràng, đâu là người, đâu là trâu...

Quay đầu lại nhìn đoàn xe, trên chiếc xe cảnh sát nào cũng che kín vết đạn bắt mắt, cửa kính thủy tinh đã vỡ nát hết cả, lốp xe xịt hết, hơn nữa còn có xe bị máu tươi phun tung toé trên cửa...

Đúng lúc này, quân đội nghe tin cuối cùng cũng chạy tới hiện trường, sau khi cùng Arnal xác minh thân phận qua giấy chứng nhận, cuối cùng mới xác minh lai lịch của từng người.

Nhưng mà Arnal còn chưa kịp nói rõ tình hình hay ra mệnh lệnh gì với bọn họ thì di động trên người bà ta bỗng nhiên reo lên.

Arnal sốt ruột rút ra nhìn, sắc mặt không khỏi tái mét.

“Không xong rồi!” Arnal giơ một tấm ảnh trên màn hình điện thoại di động cho Lục Khải Toàn và Triệu Ngọc xem, kích động nói: “Tình báo của chúng tôi sai lầm!”

“Người lãnh đạo của tổ chức Kỳ Xí là Roa đã qua đời vào tháng trước, tên Ekander Sail này...” Arnal chỉ vào bức ảnh của người bị tình nghi nói: “Thân phận của hắn ta bây giờ không còn là thư ký gì nữa, bây giờ hắn ta chính là đại ca của tổ chức Kỳ Xí!”

“Hả?” Lục Khải Toàn cả kinh: “Các người bắt được đầu lĩnh của bọn chúng, cho nên...” Ông ta đưa tay chỉ vào cảnh tượng thảm thiết tại hiện trường: “Bọn chúng đang áp dụng hành động trả đũa? Á!!!”

Bởi vì quá kích động nên Lục Khải Toàn cử động đến miệng vết thương, nhất thời đau đến mức nhe răng nhếch miệng.

“Không! Không đúng...” Nhưng mà, Triệu Ngọc lại đột nhiên hiểu ra được điều gì, cũng nhìn cảnh tượng thảm thiết mà lắc đầu nói: “Lúc này, đại ca còn đang ở trong Cục Cảnh sát! Nếu bọn chúng mang theo AK, mang theo bom thì vì sao không đi Cục Cảnh sát cướp người? Mà lại muốn đến tấn công chúng ta?”

“Đờ mờ!” Triệu Ngọc vỗ đùi thật mạnh, lớn tiếng nói: “Tấn công chúng ta chỉ là kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng thôi! Cục Cảnh sát… gặp nguy hiểm rồi!”

Kết quả, giống như ứng nghiệm vậy, Triệu Ngọc vừa dứt lời thì di động của Arnal lại vang lên.

“Cái gì?” Sau khi nhận điện thoại, Arnal hoảng sợ, suýt nữa thì tê liệt ngã xuống, mắt lộ vẻ tuyệt vọng nói: “Thần thám Triệu nói đúng, Cục Cảnh sát bị tấn công thật rồi!”