Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 283: Tôi sế giúp anh!



Anh ta không quan tâm đến võ cổ giả gì hết.

Điều anh ta quan tâm chính là cánh tay của mình.

Vừa bước vào cấp bốn, con đường tu luyện trong tương lai có vẻ sẽ suôn sẻ. Không ngờ lại rơi xuống vực thảm nhanh đến vậy.

Mất đi một cánh tay đồng nghĩa với việc bị tàn phế hoàn toàn, không còn tương lai.

Anh ta không cam tâm!

Anh ta đang vô cùng căm phãn!

Anh ta nghiến răng nghiến lợi!

"Võ cổ giả gì chứ... Nhà họ Tần cái gì!"

"Tôi sẽ giết anh! Tôi sẽ liều mạng với anh!"

Đôi mắt của Lam Long đỏ ngầu, tràn ngập sự tức giận.

..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Anh ta nhìn chăm chú vào chàng trai trẻ đang tỏ vẻ mỉa mai trước mặt, nụ cười của đối phương kia càng khiến lòng tự trọng của anh ta bị tổn thương.

Ngay sau đó, ôm quyết tâm đồng quy vu tận, Lam Long gắng hết sức vung cánh tay còn lại duy nhất của mình lao về phía Tân công tử.

"Ha ha... một con thiêu thân lao vào lửa, đúng là tự tìm đường chết!"

Nhìn thấy hành vi bất thường này của Lam Long, mọi người xung quanh đều bị sốc.

Nhưng đồng thời lộ ra vẻ mặt hả hê.

Dường như muốn xem anh ta chết như thế nào.

Tần công tử hơi nhướng mày, không ngờ rằng đối phương đang kéo lê một cánh tay bị gãy lại dám lao tới khiêu chiến với mình?

Quả nhiên những kẻ ngu dốt thường không biết sợ là gì. 'Thậm chí còn không biết chết là như thế nào!

"Tốt thôi!"

“Nếu anh đã muốn chết."

"Kiến con à! Tôi sế giúp anh!"

Tân công tử một lần điều khiển thanh kiếm trong tay.

Trong khoảnh khắc, thanh kiếm tỏa sáng rực rỡ, nhìn thoáng qua có thể thấy rõ đó là một thần khí.

"Được Kinh Hồng Kiếm của tôi ban cho cái chết là vinh hạnh của anh đấy!"

Đối với Tân công tử mà nói, việc này chẳng khác nào dùng dao mổ bò để giết Ngay cả trong các gia tộc võ cổ, Kinh Hồng Kiếm cũng là một thanh bảo kiếm hàng đầu. Dùng nó để giết một con kiến, xem như con kiến đó may mắn. Trong khoảnh khắc, Kinh Hồng Kiếm phóng ra ánh sáng lạnh lẽo. Hướng về phía Lam Long.

Tuy nhiên, vì đã quyết tâm nên Lam Long không hề né tránh mà xông lên trực diện.