Cường Đại Chiến Y

Chương 151: Tạo Ra Đề Tài Thái Khiêm!



Tham gia chương trình show diễn đầu tay.

Bây giờ là ca sĩ, lại còn đóng phim, hot trên cả nước, là ngôi sao nổi tiếng cực hot ở quốc nội.

Đóng phim bên anh ta báo giá một triệu, hơn nữa không phải diễn viên chính không diễn.

Thái Khiêm nhìn vô số những cô gái đầy nhiệt tình phía trước, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra ý cười xán lạn, người vọt đến mà vỗ tay hoan nghênh.

“Được rồi, đây không phải buổi fanmeeting.

Anh Khiêm bề bộn nhiều việc, các bạn mà muốn chụp ảnh chung, vào Facebook nhăn lại. Anh Khiêm sẽ tìm người may mắn để chụp ảnh chung” Người đại diện của Thái Khiêm xuất hiện.

Mà mấy vệ sĩ vây kín xung quanh Thái Khiêm.

Dưới tiếng thét chói tai của không ít người, họ che cho Thái Khiêm đi khỏi, tiến vào bên trong tòa nhà Vượt qua Thời Đại.

Giang Cung Tuấn đi về phía Hứa Linh, cười nói: “Không ngờ cô vẫn là một cô nàng mê trai, còn theo đuổi thần tượng nữa?”

“Anh thì biết gì” Hứa Linh liếc nhìn Giang Cung Tuấn một cái, ưỡn đầu lên: “Cái này không gọi là theo đuổi thần tượng, tôi chỉ đơn giản là thích ca từ của Anh Khiêm mà thôi, anh ấy hát ra tiếng lòng.”

“Cô là phó giám đốc của Vượt qua Thời Đại, cái người gọi Anh Khiêm gì đó này vào tòa nhà, chắc chắn là mong đầu quân cho công ty giải trí dưới trướng Vượt qua Thời Đại. Cô muốn chụp ảnh chung, chẳng phải là rất đơn giản sao?”

Hứa Linh trợn mắt liếc Giang Cung Tuấn một cái.

“Công việc chính là công việc. Dùng công mưu tư, đó là cấm ky của công việc. Chút đạo đức nghề nghiệp ấy, tôi vẫn có. Được rồi, không nhiều lời với anh nữa, tôi có hẹn với Sở Vi, chúc mừng tôi lên làm phó giám đốc mới của tập đoàn Vượt qua Thời Đại.” Hứa Linh lại mang kính râm đắt tiên lên. Dưới ánh nhìn chăm chú của Giang Cung Tuấn, cô ta quay người rời khỏi.

Giang Cung Tuấn nhìn Hứa Linh đi mất, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng.

Tuy là lạnh lùng, nhưng vẫn rất không tệ. Ít nhất hai câu “dùng công mưu tư là cấm ky của công việc” kia đã được Giang Cung Tuấn vô cùng tán thưởng.

“Không phải mình nên đi tìm giấy ký tên chứ?”

Giang Cung Tuấn quay người lại nhìn tòa nhà Vượt qua Thời Đại.

Anh Khiêm kia hình như tên là Thái Côn gì đó, anh cũng chưa từng nghe bao giờ. Tuy nhiên, nhìn qua thì ảnh nền di động của Đường Sở Vi chính là cái tên Thái Khiêm bộ dạng trắng nõn, trông hệt con gái này. Hơn nữa bài hát Sở Vì thường nghe, hình như cũng là của Thái Khiêm gì đó.

Xem ra Đường Sở Vi cũng là fan của Thái Khiêm.

Nếu có thể xin được chữ ký, anh mang về đưa Đường Sở Vi, cô ấy chắc chắn sẽ rất vui vẻ.

Sau khi có ý tưởng này, Giang Cung Tuấn lại đi vòng trở về tập đoàn Vượt qua Thời Đại.

Tầng cao nhất, văn phòng chủ tịch.

Giang Cung Tuấn mở camera ra.

Đây là camera của một gian phòng khách.

Bên trong phòng, Thái Khiêm ngồi trên sô pha, trên mặt mang theo bất mãn, nói: “Đám fan kia đúng là tởm chết tôi. Ả béo ban nấy như muốn nằm úp sấp lên người tôi vậy, đúng là tởm”“

Nói xong, anh ta còn làm một cái biểu cảm chán ghét, rất giống như sắp nôn mửa đến nơi.

Giang Cung Tuấn ngôi trên ghế công việc, nhìn Thái Khiêm ở trong phòng khách, thản nhiên mà nói: “Thì ra cũng chỉ là một ngôi sao ngoài mặt thì đối tốt với fan, thật ra âm thầm chán ghét họ.”

Thái Khiêm lấy khăn ra lau tay. Sau khi lau xong, anh ta tiện tay vứt nó xuống đất. Hành động này của anh ta bị Giang Cung Tuấn nhìn thấy, anh híp mắt lại nhìn một màn này.

Rõ ràng bên cạnh còn có thùng rác, lại quăng thẳng xuống đất. Tính tình thế này mà là nhân vật của công chúng?

Vốn anh muốn giúp Đường Sở Vi xin một chữ ký, bây giờ xem ra chữ kí này cũng không cần nữa rồi. Anh lấy điện thoại ra, gọi điện cho Bạch Tâm: “Bạch Tâm, đến văn phòng một chuyến.”

Rất nhanh, Bạch Tâm đã xuất hiện.

“Anh Giang, có chuyện gì sao ạ?”

Giang Cung Tuấn chỉ vào vách tường phía trước, hình ảnh Thái Khiêm trong camera, hỏi: “Người này là thế nào đây?”

Bạch Tâm lắc đầu, cô ấy cũng không biết: “Anh Giang, để em điện thoại hỏi một chút.” Cô ấy bèn làm ngay. Rất nhanh, Bạch Tâm đã biết thân phận của người này.

“Anh Giang, đó là Thái Khiêm, một ngôi sao mới đang hot. Giải trí Vượt qua Thời Đại dưới trướng tập đoàn Vượt qua Thời Đại được thành lập, rất nhiều ngôi sao muốn đến ăn máng khác ở đây. Thái Khiêm này là hôm nay đến ký hợp đồng.”

“Ra là vậy.’ Giang Cung Tuấn suy nghĩ, nói: “Không có gì, cô đi xuống đi.”

Nếu đã là nghệ sĩ của công ty con của mình, là người giúp mình kiếm tiền, Giang Cung Tuấn cũng không để ý đến nhiều quá.

“Anh Giang, hẳn bây giờ anh không biết Vượt qua Thời Đại có những chuyên môn nào, hôm nay để em giảng giải một chút để anh nghe tường tận: “Ừ, nói tôi nghe một chút.’ Giang Cung Tuấn thấy vậy cũng có hứng.

Bạch Tâm nói: “Vượt qua Thời Đại là một tập đoàn siêu cấp trên phương diện các ngành sản xuất. Chúng bao gồm ăn, mặc, ở, đi lại, giải trí…

Bạch Tâm kiên nhãn giải thích từng chút một.

Giang Cung Tuấn nghe mà ngủ gà ngủ gật.

Anh đánh ngáp một cái, khế đưa tay lên: “Được rồi, cô muốn làm gì thì làm”

Chuyện của tập đoàn Vượt qua Thời Đại, Giang Cung Tuấn cũng không muốn bị dính vào.

Anh xem đồng hồ, không biết từ lúc nào đã sắp giữa trưa.

Giang Cung Tuấn thấy gần trưa rồi, cũng đứng dậy rời khỏi. Anh đi thang máy chuyên dụng xuống lầu.

Cùng lúc đó, bên trong một thang máy khác của công ty, Thái Khiêm cũng ký hợp đồng cong đi xuống lầu.

Việc ký hợp đồng này vô cùng thuận lợi. Tuy nhiên, trên mặt Thái Khiêm lại hiện ra vẻ bất mãn.

“Chị Hồng, chị làm cái gì vậy? Bây giờ em chính là ngôi sao đang đà nổi tiếng nhất, phí ký hợp đồng của tôi nói thế nào cũng phải hơn ba trăm triệu chứ. Bây giờ chỉ có ba triệu đã ký rồi, đây cũng hạ thấp giá trị con người tôi quá?”

Chị Hồng là người đại diện của anh ta.

Chị Hồng cười nói: “Anh Khiêm, Vượt qua Thời Đại cũng là công ty lớn, đây không phải chỗ mấy công ty giải trí khác có thể sánh bằng đâu. Tuy là phí ký hợp đồng hơi thấp một chút, nhưng Vượt qua Thời Đại có nhiều tài nguyên mà, sau này chắc chắn sẽ không ngừng giành về cho em, đưa em trở thành ngôi sao hàng đầu thế giới. Đến lúc đó, em tham gia quay nhiều bộ phim, nhiều gameshow truyền hình, chẳng phải sẽ kiếm được tiền đếm đến mỏi tay sao?”

“Vấn là chị Hồng nhìn xa trông rộng.”

“Anh Khiêm, chúng ta hôm nay có hai nhiệm vụ: Một là đến ký hợp đồng, hai là tạo đề tài ở Vượt qua Thời Đại, khiến người ta đồng cảm”“

Thái Khiêm gật đầu, nói: “Vâng, chị Hồng làm việc, em yên tâm.”

Chị Hồng nói với mấy vệ sĩ: “Lúc ra khỏi thang máy, các người đứng chờ một chút, xem có ai đi ra khỏi thang máy một mình không. Nếu có, các người giữ lại cho tôi, tôi sẽ gọi báo cho truyền thông, tạo ra một chút tin tức.”

“Dạ, chị Hồng” Mấy vệ sĩ gật đầu.

Chẳng mấy chốc, thang máy đã đến tầng trệt.

Đoàn người Thái Khiêm cũng không nóng lòng đi khỏi, mà là thả chậm tốc độ: Rất nhanh, Giang Cung Tuấn đã đi đến lầu một. Anh nhìn thấy đám người Thái Khiêm phía trước, cũng không định ký tên, toan đi vòng qua.

Vừa đến chỗ cách bọn họ mấy mét, các vệ sĩ của Thái Khiêm nháy mắt hành động. Hai người vây quanh Thái Khiêm ra tay với Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn đi đến, không ngờ hai vệ sĩ này bỗng nhiên ra tay với mình. Anh chính là người thân kinh bách chiến ở Nam Cương, hai tên vệ sĩ, há có thể đụng vào người anh. Anh siết nắm tay, phóng mạnh ra.

Hai tên vệ sĩ nháy mắt bị ngã quy trên đất.

“Anh, anh làm gì vậy?” Hai vệ sĩ còn lại nhìn chằm chằm Giang Cung Tuấn đầy đề phòng.

Giang Cung Tuấn cũng buồn bực. Tôi thì có làm gì? Đang êm đẹp, sao tự nhiên lại ra tay với tôi?

“Bảo vệ, bảo vệ. Có tập kích, tập kích….’ Chị Hồng la lớn lên ngay.

Một tiếng la này khiến bảo vệ của Vượt qua Thời Đại chú ý, lập tức có hơn ba mươi bảo vệ mang theo côn điện đi đến. Mấy bảo vệ này vừa thấy là ngôi sao lớn, mà có hai vệ sĩ đã năm trên mặt đất, phát ra tiếng rên đau khổ, họ nhất thời đề phòng, vây xung quanh Giang Cung Tuấn.

Bảo vệ lên tiếng: “Đừng gây rối”

Ở công ty của mình, Giang Cung Tuấn cũng không tùy tiện ra tay, anh đưa hai tay lên, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Không động, mấy đại ca bảo vệ này, đây là thế nào?”

Vẻ mặt Thái Khiêm đầy sợ hãi như sắp chết.

Anh ta đưa tay võ ngực, lòng còn sợ hãi nói: “Nguy hiểm thật!” Anh ta liếc nhìn Giang Cung Tuấn một cái, lại liếc sang vệ sĩ của mình bị đánh ngã trên đất, chuẩn bị ngồi dậy.

“Thằng nhóc, mày muốn làm gì? Đánh lén tao? Mày có biết tao là ai không? Mày có biết đánh lén tao là tội gì không? Tao nói cho mày biết, mày xong rồi, nửa đời sau của mày đều phải ở trong vòng lao lý!”

Mà chị Hồng nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi điện cho phóng viên.

Đây chính là bên mà bọn họ đã thương lượng sẵn, sẽ thêu dệt mấy lẽ sai trái, tranh thủ sự đồng tình của mọi người.