Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

Chương 205



Chương 205


Mà cô thì nó chỉ dừng lại ở mức không chán ghét, nó cũng không hy vọng vì những chuyện này mà từ không chán ghét Chu tiểu thư biến thành chán ghét.”


Bạch Hiểu Nguyệt đứng dậy, buồn cười nhìn từ trên cao xuống Chu Nhã Tĩnh, trước đây có sóng to gió lớn nào mà Đặng Cầm chưa từng trải qua, một cô gái kỹ năng còn non kiếm sao có thể qua mắt được Đặng Cầm này, e chỉ là múa rìu qua mắt thợ, Chu Nhã Tĩnh cũng quá là ngây thơ rồi.


“Cô thật sự cho rằng, với tính cách của Vân Thiên Lâm, gia tộc có thể bức nó kết hôn, nó sẽ liền ủy khuất chính mình đi kết hôn? Cô thật sự cho rằng, nó sẽ vì một cô gái không chán ghét mà từ bỏ đi tình yêu của mình?”


Đặng Cầm liên tục hỏi lại mấy câu, cũng chọc trúng đến tâm của Bạch Hiểu Nguyệt. Đây là có ý gì, chẳng lẽ nói, lúc trước


Không đợi Bạch Hiểu Nguyệt nói chuyện, Đặng Cầm vỗ nhẹ tay hai cái, ngoài cửa liền có người đi vào, người này mang theo một cái hộp quà lúc nãy. Đối với cái này, Bạch Hiểu Nguyệt không hiểu lắm, nhưng mà cô cũng không dám nói gì.


Cái hộp kia…Chính là cái hộp đựng con búp bê đó. Lúc ấy, Đặng Cầm nói muốn lấy con búp bê đó, Bạch Hiểu Nguyệt cũng không cần nên cứ đưa nó cho mẹ thôi, bây giờ thì mẹ muốn làm gì. Có khi nào…cái này là do Chu Nhã Tĩnh gửi tới?


Bạch Hiểu Nguyệt nhìn về phía Chu Nhã Tĩnh, ánh mắt trở nên phức tạp hơn, nếu nói việc này là do Chu Nhã Tĩnh làm thì cô ta cũng tâm kế quá rồi, Chu Nhã Tĩnh không hề đơn giản như cô nghĩ. Cô ta thật là vì Vân Thiên Lâm sao?


Đặng Cầm tiếp nhận cái hộp màu hồng, ném một bên giường, trong nháy mắt cái hộp rơi nắp vỡ vụn lăn ra, vừa lúc cái đầu con búp bê rơi ra tới tầm tay của Chu Nhã Tĩnh, Chu Nhã Tĩnh bị hình dáng của con búp bê quỷ dị làm cho sợ tới mức kinh hãi, thiếu chút nữa là kêu ra tiếng.


Cái này là cái gì, đây là đầu của một con búp bê, nhìn trông rất quen mắt.


Theo bản năng, Chu Nhã Tĩnh ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt của Bạch Hiểu Nguyệt kia, tức khắc hiểu được con búp bê này dựa theo khuôn mẫu của Bạch Hiểu Nguyệt làm ra. Mà trên người nó còn mặc áo cưới trắng, chẳng lẽ nói… Chu Nhã Tĩnh nhìn Đặng Cầm, hiện tại mới biết được ý tứ của Đặng Cầm là gì.


“Bác gái, người…Người là có ý gì?” Chu Nhã Tĩnh không rõ nguyên nhân, vì sao Đặng Cầm cầm đồ vật này tới đây quẳng cho cô.


“Ta là có ý gì? A! Ta chính là muốn hỏi Chu tiếu thư là có ý gì, thích một người là không có gì sai nhưng bởi vì nhân danh một chữ thích mà trở nên ác độc, thật là không chấp nhận được. Cô không cần phải nói cho ta biết là thứ này không phải do cô làm ra, lần trước Bạch Hiểu Nguyệt gặp mặt cô bị cô âm hiểm sắp đặt người cho chụp hình lén lên trên bìa của tạp chí, còn ở công ty bị đám phóng viên vây quanh hại cho Bạch Hiểu Nguyệt bị thương ở chân. Cái mãn diễn trò khi nãy, ta cũng xem qua quá nhiều rồi, căn bản ở trước mặt ta chẳng là trò gì cả. Hiểu Nguyệt là đơn thuần, dễ tin người cho nên mới bị cô lừa gạt, nhưng đối với ta thì còn lâu mới gạt được.


Hiện tại Chu Nhã Tĩnh mới hoàn toàn minh bạch rõ ý tứ của Đặng Cầm, cho nên nói, Đặng Cầm hôm nay cố tình mang theo Bạch Hiểu Nguyệt chính là muốn tìm cô tính sổ, vì con dâu của mình mà xuất đầu lộ diện?


Như thế nào thì cục diện biến thành như vậy?


Rõ ràng Đặng Cầm rất thích cô, đối với cô rất có hảo cảm, cô nhớ rất rõ, lúc trước thời điểm Đặng Cầm nhìn thấy cô, Đặng Cầm còn mong rằng cô kết hôn với Vân Thiên Lâm. Nhưng vì sao hiện tại lại biến thành cái dạng này, cô không tin, đây không phải là sự thật, đây là không phải.


Cái kết quả này so với trong đầu cô tưởng tượng ra, hoàn toàn là không giống nhau.


Nhất định là Bạch Hiểu Nguyệt, là cô ta động tay động chân vào cố ý hãm hại cô, nhất định là cô ta.


Chu Nhã Tĩnh nắm lấy cái đầu của con búp bê miết lấy nó trong lòng bàn tay, khi ngẩng đầu lên hung tợn nhìn Bạch Hiểu Nguyệt, ánh mắt cừu hận kia chỉ hận là không thể ăn tươi nuốt sống Bạch Hiểu Nguyệt.


Đặng Cầm đứng ở bên cạnh cũng khẩn trương trở lên, nhanh chóng đem Bạch Hiểu Nguyệt giấu phía sau lưng mình.