Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh

Chương 384



Chương 384:

 

Tô Thính Ngôn lập tức suy sụp: “Bây chương 286: Máu hiêm giò vận chuyền, thì khi nào có thể đến đây?”

 

“Điều này, chúng tôi cũng không biết, nhưng I mà người bệnh cân phải làm giải phẫu ngay lập tức, không có máu, chúng tôi cũng không dám làm giải phẫu, hiện giờ tình trạng, vết thương trên cơ thể nhiều nhất cũng chỉ có thể chịu hai đến ba..

 

Từ nước Mỹ vận chuyên đến đây ít nhất cũng cân mười mây đến hai mươi tiếng đồng hò.

 

Tô Thính Ngôn vội cầm di động lên, gọi điện thoại muốn tìm Lâm Vũ đên giúp.

 

Bên kia đương nhiên rất nhanh có phản hồi.

 

Người đến tụ tập hết ở bên trong, bệnh viện này rât nhanh đã bị chen đây người.

 

An Mễ Hinh khóc lóc từ bên trong đi ra, nhìn thấy Tô Thính Ngôn, bà ta bắt lấy tay Tô Thính Ngôn.

 

“Làm sao bây giờ, A Nhứ sẽ không xảy ra chuyện đúng không, sẽ khôn đúng không?” h chương 286: Máu hiêm Tô Thính Ngôn lắc đầu: “Sẽ không, mẹ, con đã liên hệ bệnh viện bên kia, chỉ cần có thể tìm được người, sau đó mỏ đường hàng không, là lập tức có thê vận chuyền máu trở về.”

 

Phía sau, có người lại không đồng ý đứng dậy.

 

“Không có biện pháp khác sao, tôi nghe nói cũng có thê thay máu, vì cái gì nhất định phải chờ máu bên kia chứ? Nêu không may trung gian xảy ra vấn đề gì, máu trên đường có vận đề, đến đây lại trực tiếp truyện máu mà nói cũng có thể sẽ xảy ra chuyện đấy.”

 

Tô Thính Ngôn ngắng đầu nhìn cái người nhà họ Lâm kia.

 

Cô không quen biệt người này, nhưng mà lúc này Tô Thính Ngôn nghe được có’người còn có ý. kiến phản đối, nói thẳng: “Ông có ý gì, nêu lo lắng trên đường máu có vấn đề, Các người sẽ không cứu người? Ông là aí? Người nào của nhà họ Lâm? Ông đang ngóng trông Lâm Nhứ chết sao?

 

Ông rôt cuộc có cái âm mưu gì?”

 

“Tôi mới không phải nghĩ như vậy, chỉ có điều, tôi đang suy nghĩ liệu có biện pháp nào khác an toàn hay không mà chương 286: Máu hiêm Ai thôi.

 

Tô Thính Ngôn hừ lạnh, không muốn tiếp tục cái đề tài này cùng người kia.

 

Quả nhiên, ở bên kia, Lâm Khuynh nhìn bên này, nhưng vẫn không tham dự vào.

 

Anh cúi đầu nhìn bên trong, người qua đi thấp giọng nói: “Nghe nói Lâm Nhứ tình huông rất nghiêm trọng, nếu không có loại máu này… Anh ta rât CÓ tHO Lâm Khuynh hừ lạnh: “Thật là, vì một người phụ nữ mà mang tánh mạng chính mình bồi vào.

 

Lúc này, Lâm Hàn cũng từ phía sau đi tới.

 

“Anh, không phải là anh làm chứ?”

 

Lâm Khuynh quay đầu lại nhìn Lâm Hàn: “Thật buôn cười, anh còn hoài nghỉ là cậu làm đấy, anh cũng biết, cầu vẫn luôn lo lãng Tô Thính ¡Ngôn cùng Lâm Nhứ ở bên nhau, sẽ khiên Lâm Nhứ như hỗ thêm cánh, bây giờ mới thật là tốt, Lâm Nhứ đã trực tiệp bởi vì người này mà chết, cậu chẳng phải là làm một mẻ, khỏe suốt đời, không bao giờ cần Ìo lắng sao?”

 

“Anh…”

 

Ở phía sau, Tô Thính Ngôn trầm tư, ngồi trên một cái ghế dài, im lặng không lên tiếng nhìn bên này đang la hét âm ï.