Con Đường Bá Chủ

Chương 2268: Rời khỏi di tích



“Không sai, nàng chính là nữ nhi của ta…”

 

Lạc Nam đắc ý véo véo gò má Tiểu Noãn nói, có thể khiến một nhân vật luôn trầm ổn như Quỷ Đỏ kích động, hắn cảm thấy phi thường thỏa mãn.

 

Nhưng qua đó trong lòng càng thêm cẩn thận, Tiểu Noãn hiện tại ở trạng thái tiểu nha đầu vô hại, thu liễm hết tất cả đặc điểm của một Quỷ Hoàng nhưng vẫn bị Quỷ Đỏ liếc mắt nhìn ra, chứng tỏ Quỷ Tộc ở khoảng cách gần sẽ có thể cảm ứng được đối phương mà không dựa vào hình dáng.

 

Điều này đồng nghĩa sau này hắn phải càng thêm thận trọng, không thể để Lạc Tư Tình và Tiểu Noãn bị phát hiện.

 

Quỷ Đỏ vẫn chưa hết rung động trong lòng, mọi chuyện diễn ra trước mặt hoàn toàn vượt khỏi hiểu biết của nàng.

 

Nhưng dù sao cũng là nhân vật sở hữu Cấm Kỵ, Quỷ Đỏ rất nhanh lấy lại bình tĩnh, tràn đầy nghiêm túc nhìn Lạc Nam hỏi:

 

“Ngươi dự định thế nào?”

 

Hiển nhiên nàng đã bắt đầu chú tâm vào lời nói của hắn, bị kế hoạch của hắn thuyết phục.

 

“Rất đơn giản.” Lạc Nam thẳng thắng đáp:

 

“Ta muốn hợp tác với ngươi, để ngươi cung cấp trợ lực giúp Tiểu Noãn trở nên hùng mạnh hơn, ngày sau trở thành Quỷ Hoàng của Quỷ Tộc, chiếm lấy quyền lực của Quỷ Tộc.”

 

“Một khi Tiểu Noãn trở thành Quỷ Hoàng có quyền uy tối thượng, nàng sẽ bãi bỏ sự kỳ thị của Quỷ Tộc đối với con lai như các ngươi.”

 

“Đúng nha đúng nha, baba nói đúng.” Tiểu Noãn cái hiểu cái không cười hì hì gật đầu ngoan ngoãn.

 

Quỷ Đỏ bắt đầu trầm tư.

 

Lạc Nam như đọc được suy nghĩ của nàng, mỉm cười: “Ta biết Long Chí Tôn và Trụ Việt Tông có ân với ngươi, ngươi không muốn vì chuyện cá nhân mà mang đến phiền toái cho họ.”

 

“Nhưng như ta đã nói, ta và Vân Duyên Công Chúa có giao tình…ta sẽ không làm ra những hành vi làm tổn thất lợi ích của Trụ Việt Tông.”

 

“Chuyện giữa chúng ta và Quỷ Tộc sẽ là chuyện cá nhân, ta chỉ cần một mình ngươi giúp sức, không lôi kéo Trụ Việt Tông vào.”

 

Quỷ Đỏ đưa mắt nhìn hắn, trong lòng âm thầm khó chịu vì bị người khác nắm bắt được suy nghĩ.

 

Nhưng không thể không nói lời của Lạc Nam có tính thuyết phục rất lớn với nàng.

 

Quỷ Đỏ cũng hiểu rõ đạo lý ở Nguyên Giới vô tận, có thêm một bằng hữu đồng nghĩa vơi đi một địch nhân, mà bất kể là thủ đoạn hay tiềm lực của Lạc Nam đều quá kinh khủng, nàng cũng muốn tạo quan hệ với những người như vậy.

 

Huống hồ hắn còn có cùng lý tưởng với nàng, hơn nữa còn vạch ra kế hoạch rõ ràng và phương hướng phát triển.

 

“Thành giao!” Quỷ Đỏ trịnh trọng gật đầu, nhìn Tiểu Noãn trong lòng Lạc Nam, nàng khẳng định nói:

 

“Ngươi thành công thuyết phục được ta, kể từ ngày hôm nay…ta sẳn sàng hỗ trợ mọi vấn đề liên quan đến sự phát triển của Tiểu Noãn nếu nằm trong khả năng.”

 

Nói xong, chủ động đưa cho hắn một khối Ngọc Bội điêu khắc hình mặt quỷ có màu đỏ, chính là tín vật có thể liên hệ với nàng.

 

“Haha như vậy mới đúng.” Lạc Nam tiếp nhận Ngọc Bội, thoải mái nói:

 

“Yên tâm đi, hiện tại chúng ta vẫn còn quá yếu, ta xem trọng là ngươi sau khi đột phá Thánh Đế, thậm chí là Chí Tôn, đó mới là lúc bắt đầu đại sự.”

 

Hơn ai hết Lạc Nam hiểu tiềm năng của một nhân vật sở hữu Cấm Kỵ khủng khiếp như thế nào, hắn muốn lôi kéo Quỷ Đỏ về chiến tuyến của mình, như vậy tương lai sẽ có một trợ lực cực kỳ to lớn.

 

Quỷ Đỏ gật đầu: “Nếu đã không còn chuyện gì, ta đi đây.”

 

“Chậm đã!” Lạc Nam gọi nàng lại, lấy ra một khối Ngọc Bội đưa cho nàng:

 

“Có qua có lại.”

 

“Thứ gì?” Quỷ Đỏ nghiêm nghị, nàng cảm nhận được một cổ Quỷ Hồn Lực cực kỳ tà dị phong tồn trong Ngọc Bội.

 

“Đây chính là Bí Thuật đã thất truyền của Quỷ Tộc với tên gọi Hóa Quỷ Tam Hồn Thuật.” Lạc Nam thẳng thắng nói:

 

“Xem như là một loại đầu tư, ta muốn ngươi nhanh chóng mạnh lên.”

 

Quỷ Đỏ nhìn Lạc Tư Tình, thấy nàng mỉm cười nhìn mình mà không có chút ghen tị nào, thầm cảm khái Lạc Nam tốt số, bất quá vẫn kiên quyết lắc đầu:

 

“Lần này đã thiếu một ân tình cứu mạng của ngươi, ta không thể nhận thêm, chuyện hợp tác sẽ không nuốt lời.”

 

Nội tâm nàng là một người cực kỳ kiêu ngạo, thủ đoạn chiến đấu của nàng cũng cực kỳ phong phú, được Lạc Nam cứu mạng còn chưa có gì cảm tạ hắn, làm sao sẽ nhận thêm Bí Thuật?

 

Từ chối xong không nói thêm lời nào, thân ảnh lập tức hóa thành tàn ảnh tiến vào trong Hoàng Lăng, cực kỳ quyết đoán.

 

Lạc Nam nhếch miệng cười cười, thu hồi Hóa Quỷ Tam Hồn Thuật.

 

“Chàng đã đoán trước được nàng ta sẽ không nhận…” Lạc Tư Tình hiếu kỳ nhìn hắn:

 

“Vậy sao còn lấy ra?”

 

“Để thể hiện tâm ý của ta, làm như thế càng khiến nàng ấy cảm thấy thiếu ân tình của ta sâu hơn, ngày sau cũng dễ dàng nhờ vả hơn.” Lạc Nam nhún nhún vai:

 

“Còn nếu nàng ấy nhận thì tuyệt vời, ta muốn nàng ấy thiếu càng nhiều ân tình của ta càng tốt, đây là cuộc đầu tư chắc chắn sẽ không lỗ.”

 

“Chàng thật thủ đoạn.” Lạc Tư Tình lườm hắn.

 

Lạc Nam đắc ý cúi đầu xuống hôn nàng một ngụm hỏi: “Nàng có hứng thú với môn Bí Pháp đó không?”

 

“Trong truyền thừa của thiếp quả thật chưa có môn bí thuật đó.” Lạc Tư Tình tủm tỉm:

 

“Chờ chàng mở ra được Quỷ Đạo, thiếp sẽ đem nó truyền lại cho chàng.”

 

Tiểu Noãn nhìn hai người đối thoại mà chớp chớp mắt, trong đầu có chút gì đó xẹt qua…

 

Dường như nàng cũng biết một môn bí thuật tương tự nha, nhưng hình như không giống lắm…

 

Tạm thời nhớ không ra.

 

 

Hai nữ trở về Linh Giới Châu, Lạc Nam một thân một mình dự định tiến vào Hoàng Lăng.

 

ẦM ẦM ẦM ẦM…

 

Nào ngờ lúc này Hoàng Lăng rung động kịch liệt, sau đó như một khối vuông khổng lồ dần dần thu nhỏ, cuối cùng tách biệt hoàn toàn khỏi di tích, rơi vào trong lòng bàn tay của Thi Thần Tông Chủ.

 

Lạc Nam gật đầu, hắn đã sớm cảm nhận được bản thân Hoàng Lăng chính là một kiện Chí Bảo cực mạnh, bằng không nó đã sớm bị những địch nhân thần bí năm xưa phá nát rồi, đâu còn tồn tại đến tận ngày hôm nay.

 

“Huynh đệ, chúng ta chia tay ở đây nha.” Tiểu Đậu Bỉ và Hắc Trư đứng sau lưng Quỷ Đỏ phất tay từ biệt.

 

Hơi chút suy nghĩ, Lạc Nam lại ném cho Tiểu Đậu Bỉ chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong có chứa một bồn Cường Thi Trì, đủ để con hàng này bồi dưỡng hai cương thi vừa lấy được.

 

“Hào phóng lắm.” Tiểu Đậu Bỉ hai mắt sáng lên, vỗ vỗ ngực nói:

 

“Từ giờ chỉ cần ngươi đừng làm gì đắc tội Trụ Việt Tông, ngươi chính là huynh đệ sinh tử của Hoàng Kim Xẻng ta.”

 

“Khà khà, ta thì không có gì quý giá, tặng cho ngươi thứ này.” Hắc Trư hướng Lạc Nam vung tay.

 

Lạc Nam vô thức chụp lấy, nhất thời sắc mặt tối sầm.

 

Chính là vài kiện quần lót nữ, cũng chẳng biết là của ai bị Hắc Trư lấy trộm được.

 

Nhất thời hắc dở khóc dở cười, biết Hắc Trư yêu mấy thứ này như mạng, bèn ném trả lại cho nó, quát lớn:

 

“Ta là người đã có thê tử, không thể tùy tiện nhận đồ vật như thế.”

 

“Thì ra là vậy.” Hắc Trư bừng tỉnh đại ngộ.

 

“Đi thôi!” Quỷ Đỏ nhìn hết chịu nổi mấy con hàng này, trực tiếp lấy ra một tấm Phù Chú bóp nát.

 

Vô số Phù Văn sinh ra truyền tống bao trùm lấy ba người.

 

Trước khi hoàn toàn biến mất, Quỷ Đỏ truyền âm vào tai Lạc Nam:

 

“Nghe nói ngươi đang ở Đông Vực, hy vọng ngươi sẽ giúp đỡ Vân Duyên Công Chúa nếu nàng gặp chuyện.”

 

Lạc Nam trong lòng ấm áp, có thể gặp lại mấy người bọn họ…chuyến đi này thật sự không uổng a.

 

Hắn đâu cần Tiểu Đậu Bỉ hay Hắc Trư báo đáp, mấy con hàng này đều là huynh đệ từng vào sinh ra tử, tuy rằng hiện tại rất nhiều thứ đã mất đi…nhưng hắn sẽ không keo kiệt.

 

“Cảm xúc ngươi đối với họ thật đặc biệt, thật phức tạp.”

 

Bên tai vang lên thanh âm, chính là Thi Thần Tông Chủ đang dùng ánh mắt khó hiểu xem lấy Lạc Nam.

 

“Đã từng xảy ra rất nhiều chuyện.” Lạc Nam thở dài một hơi, thay đổi chủ đề:

 

“Tông chủ tiền bối, ngươi dự định thế nào khi đến Thi Địa?”

 

“Có thể nói hoàn cảnh ở nơi đó cho ta hay không?” Thi Thần Tông Chủ trầm giọng hỏi.

 

Lạc Nam không có lý do từ chối, liền đem tất cả tin tức mình có được từ Thi Địa nói cho nàng.

 

Ánh mắt của Thi Thần Tông Chủ lập tức lóe lên cuồn cuộn uy nghi, tự tin nói:

 

“Vậy thì trước mắt ta sẽ không nhận lại mẫu nữ Niếp Niếp tránh để các nàng lo lắng, ta muốn tập trung khôi phục…sau đó thống trị Thi Địa rồi mới tiếp cận mẫu nữ Niếp Niếp.”

 

“Ta muốn dùng Thi Địa làm bàn đạp để gầy dựng lại tất cả, phát triển cho đến khi đủ sức báo thù.”

 

“Không hổ là nhân vật từng chạm đến ranh giới Cấm Kỵ a.” Lạc Nam cảm thán nói.

 

Tuy rằng gần như trắng tay mất hết tất cả, thậm chí từng nãn lòng muốn tìm đến cái chết.

 

Nhưng khi đã lấy lại lý tưởng sống, Thi Thần Tông Chủ liền cho thấy tâm thế và bản lĩnh của một nữ cường nhân hàng thật giá thật.

 

“Chúng ta đi thôi.”

 

Thiên Cơ Lâu lóe lên, đem hai người thu vào.

 

Nhìn di tích của Thi Thần Tông hoang phế sụp đổ lần cuối cùng, Thi Thần Tông Chủ khẽ nhắm mắt lại, tạm thời cắt đứt lưu luyến trong lòng.

 

Lạc Nam hiểu ý, Thiên Cơ Lâu đã phá không xuất động, rời khỏi vô tận tinh không.

 

 

Chỉ mất ba ngày thời gian, Thiên Cơ Lâu ở trạng thái thu nhỏ đã lơ lửng bên ngoài ranh giới Thi Địa.

 

“Đa tạ ngươi.” Thi Thần Tông Chủ nhìn chăm chú Lạc Nam, giọng điệu khàn khàn trầm đục:

 

“Ta biết ngươi kiêng kỵ địch nhân của ta nên muốn giữ khoảng cách, nhưng ân tình của ngươi ta sẽ không quên, tương lai nếu cần cứ đến Thi Địa tìm ta!”

 

Lạc Nam mặc dù cảm động nhưng cũng không dám lấy ra Cường Thi Trì tặng nàng.

 

Hắn lo ngại Cường Thi Trì sẽ giúp nàng khôi phục quá nhanh sau đó tìm đến đòi lại con hà mã.

 

Thôi thì cứ để nàng mượn hoàn cảnh Thi Địa mà hồi phục, có thể sẽ tốn thời gian hơn nhưng sẽ nguôi ngoai được hận ý trong lòng.

 

“Tạm biệt.” Lạc Nam tiễn Thi Thần Tông Chủ bước vào Thi Địa.

 

Nàng có Chí Bảo là Hoàng Lăng hộ thân, e rằng cũng khó gặp nguy hiểm.

 

Hắn cũng không tìm kiếm và quấy rầy mẫu nữ Niếp Niếp…các nàng đều đang nỗ lực tu luyện, tương lai rồi sẽ có cơ hội.

 

Không do dự động lấy ý niệm, Thiên Cơ Lâu đã xuyên qua vô tận không gian.

 

 

“Thiếu chủ, chúng ta sẽ đến Đông Vực sao?”

 

Bên trong Thiên Cơ Lâu, Hận hỏi thăm Lạc Nam.

 

“Sẽ đến Đông Vực, nhưng tạm thời vẫn đóng cửa vì ta còn bận rộn.” Lạc Nam trả lời:

 

“Nhân cơ hội đó, ngươi tranh thủ ra ngoài tu luyện để gia tăng tu vi đi thôi!”

 

Hắn đưa cho Hận một lượng tài nguyên nhất định, cũng không muốn Hận vì tập trung quản lý Thiên Cơ Lâu giúp mình mà tu vi trì trệ không tiến triển.

 

“Đa tạ thiếu chủ, Hận tuyệt không để ngươi thất vọng.” Hận trung thành chắp tay, kính cẩn nhận tài nguyên mà hắn đưa đến, lúc này mới cáo lui.

 

Nhìn bóng lưng Hận biến mất, Lạc Nam lại vô thức nhớ đến Càn Quân Thánh Đế.

 

Con hàng này biết việc Lạc Tư Tình là Quỷ Tộc và Thần Tộc, cũng biết Lạc Tư Tình đang ở bên cạnh hắn…nhưng không biết vì sao vẫn chưa tuyên truyền việc này.

 

Lạc Nam suy đoán là chấp niệm của Càn Quân Thánh Đế đối với Lạc Tư Tình vẫn còn, vẫn còn ôm hy vọng cướp được nàng trở về nên mới chưa công bố bí mật.

 

Mặc dù như thế, Càn Quân Thánh Đế đối với Lạc Nam chẳng khác nào quả bom nổ chậm.

 

Sau khi chuyện ở Đông Hoa Cung hoàn thành, hắn sẽ nghĩ biện pháp giải quyết Càn Quân Thánh Đế, tuyệt không thể lưu lại hậu hoạn.

 

Còn hiện tại nhân lúc Thiên Cơ Lâu trở về Đông Vực, Lạc Nam liền lấy ra Nhẫn Trữ Vật của đám người Thiên Lang Môn.

 

Cũng chẳng quan tâm tài sản của ai với ai, Lạc Nam đem tất cả đổ ra thành một đống kiểm kê cho thuận tiện.

 

Đầu tiên là Nguyên Thạch, đám người này giàu đến chãy mỡ, đi thám hiểm nhưng mang theo bên người hơn một nghìn mỏ Nguyên Thạch, tất cả đều là Nguyên Thạch Cực Phẩm, ngay cả một khối Nguyên Thạch Thượng Phẩm trở xuống cũng không có, tương đối khá.

 

Sau đó là Yêu Đan, có tổng cộng hơn 500 viên Yêu Đan của Yêu Thú cao cấp, kém nhất cũng là Yêu Đan của Yêu Thánh Vương...cái này cũng không khó hiểu, người của Thiên Lang Môn đều nuôi dưỡng sói, cho bọn chúng ăn Yêu Đan để mạnh hơn là chuyện bình thường.

 

Không có Công Pháp hay Vũ Kỹ gì, người của Thiên Lang Môn chỉ mang theo thứ cần thiết.

 

Trong đó tiêu biểu nhất là kiện Chí Bảo có hình dạng như chiếc Nanh sói màu bạc, bên trong phong ấn Linh Hồn của một con Thiên Lang khi còn sống tu vi Chí Tôn, con Thiên Lang này cũng chính là Khí Linh của kiện Chí Bảo này.

 

Lạc Nam chẳng hứng thú, trực tiếp giao chiếc Nanh cho Xích Tà Kích…muốn nàng hấp thụ sạch sẽ nó và đột phá Chí Bảo.

 

Đối với phân phó của nam nhân, Xích Tà hiển nhiên mừng rỡ sung sướng, hận không thể lập tức lấy thân báo đáp.

 

Lạc Hồng Kiếm và Xích Tà Kích đều đã thành Chí Bảo, chỉ còn lại Lạc Thần Cung chưa có cơ hội.

 

Kế đến là một quả trứng thần bí, không cần phải nói thì Lạc Nam cũng đoán ra đây là trứng của sói, chỉ là chẳng biết giống loài gì, có cao cấp hay không mà thôi.

 

Hắn thử lấy ra Gương Dị Chủng chiếu vào, đáng tiếc quả trứng không phải Thiên Địa Dị Chủng, chẳng thể xem xét thông tin.

 

Khiến Lạc Nam mừng rỡ chính là hắn phát hiện ra tận năm khối Ngọc Bội chứa đựng Chí Tôn Nhất Kích, quả nhiên Thiên Lang Thiếu Chủ là con ông cháu cha, thủ đoạn giữ mạng chắc chắn phải có.

 

Bất quá bên trong Sinh Tử Ngũ Đấu Luân Bàn chỉ cho phép dùng tự thân thực lực, cấm thi triển ngoại lực gian lận, vì vậy đến khi chết hắn cũng không có cơ hội dùng đến năm khối ngọc bội này, xem như tiện nghi cho Lạc Nam rồi.

 

Ngoài ra chẳng còn gì khác quý giá nữa, Lạc Nam liền tùy tiện ném sang một bên.

 

ẲNG ẲNG…GÂU GÂU…

 

Có tiếng chó sủa vang lên trong óng tay áo, thì ra con chó bắt cóc được từ Thời Không Tộc đã sớm tỉnh lại.

 

Lạc Nam cười gằn, thuận tiện đem nó thả ra bên ngoài.

 

Ngay lập tức, Gương Dị Chủng đã chiếu rọi vào.

 

Từng dòng thông tin hiện ra…

 

 

Chúc cả nhà ngủ ngon <3