Cô Vợ Mù: Ly Hôn, Anh Không Đồng Ý

Chương 494



Chương 494

 

Bạch Hoài An nuốt đồ ăn trong miệng xuống, nhìn dáng vẻ yêu thương của mẹ Hoắc, cô nở nụ cười: “Mấy ngày qua đã có chút phản ứng của thời kì thai nghén, những mà mấy ngày nay hết rồi, ăn cơm cũng không còn cảm giác buồn nôn nữa, con cảm thấy con ăn cái gì cũng được. Mẹ, con cảm ơn mẹ”

 

Bữa sáng vừa nhìn thấy là đã biết rất công phu tỉ mỉ rồi, chất dinh dưỡng vô cùng phong phú, còn đặc biệt chú ý khẩu vị của cô, làm vô cùng sảng khoái.

 

“Nào, cảm ơn cái gì chứ, con có thể ăn được là tốt rồi” Mẹ Hoắc sờ sờ đầu tóc của cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, nghĩ tới dáng vẻ của con trai tuấn tú, sau này cháu trai cháu gái cũng chắc chắn vô cùng xinh xắn.

 

Trong đầu hiện lên suy nghĩ này, trong lòng mẹ Hoắc liền có một tia nhiệt huyết sôi sùng sục.

 

Hàng lông mày của Bạch Hoài An bị đôi mắt thâm tình mà sáng rực của bà làm nhảy dựng lên, vội vàng đổi sang chuyện khác: “Mẹ, Tùng Quân đâu rồi? Đã đến công ty rồi sao?”

 

“Ừa” Mẹ Hoắc đáp lại một tiếng, nghĩ tới bộ dạng khó chịu sáng nay của Hoắc Tùng Quân, che miệng cười khúc khích: “Mắt của nó thâm đen, có lẽ là tối hôm qua kích động đến mức cả đêm không ngủ được, sáng nay từ trên lầu đi xuống, vẫn luôn cười ngờ nghệch, mẹ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng này của nó đó chứ”

 

Bố Hoäc đang ngồi trên sô pha đọc sách, nghe vậy liền nở nụ cười: “Thăng nhóc này sáng nay đi tới công ty sớm như vậy, bố đoán là nó đi khoe khoang cái giấy chứng nhận kết hôn rồi”

 

Không thể không nói, chỉ có bố mới hiểu con trai, dù là bố Hoắc thoat nhìn có vẻ không hề suy nghĩ tính toán qì, với cả quan hê với Hoắc Tùng Quân cũng không có thân thiết như vậy, đối với đứa con trai này của mình đúng là rất hiểu rõ.

 

Bạch Hoài An nhớ lại lúc nhận được giấy chứng nhận, Hoắc Tùng Quốc cố ý chạy đến trước mặt Trần Thanh Minh khoe khoang, không khỏi cười ra tiếng.

 

Lời của bố Hoắc nói không sai, anh chắc chắn là tới công ty để khoe khoang mà.

 

“Hoài An, ăn sáng xong, con có sắp xếp gì không?” Mẹ Hoắc quay lại trọng tâm câu chuyện.

 

Bạch Hoài An do dự một chút, nhìn ra ngoài cửa sổ, thời tiết hôm nay không tồi, ánh nắng mặt trời không quá nóng, còn có chút gió hiu hiu, rất thích hợp để đi ra ngoài.

 

“Con đi đến phòng làm việc xem tiến độ lắp đặt thiết bị ạ” Cô đã rất lâu rồi không tới đó, mặc dù bên đó thợ phụ trách cung cấp thông tin cho cô, nhưng mà cô vẫn muốn tận mắt nhìn thấy thì tốt hơn.

 

Mẹ Hoäc gật gật đầu: “Vậy mẹ đi với con”

 

Bạch Hoài An vui vẻ đồng ý.

 

Lúc gần đến giờ đi, bên phía mẹ Hoắc đột nhiên có việc, chỉ còn lại một mình Bạch Hoài An đi tới.

 

Mẹ Hoắc kéo tay của cô, ánh mắt áy náy: “Hay là ngày mai chúng ta lại cùng nhau đi, mẹ không yên tâm để con đi một mình”

 

Hoài An bây giờ đang mang thai, còn mới mang thai có hai tháng, đứa trẻ trong bụng còn chưa ổn định, bà sợ xảy ra chuyện gì đó. Bóng ma lúc trước Lâm Bách Châu đem đến cho nhà họ Hoắc còn chưa hoàn toàn biến mất.

 

Bạch Hoài An cười cười lắc đầu: “Không sao đâu, con đi một mình cũng được mà, toàn bộ hành trình đều đi xe qua, lên lầu nhìn một cái, không bao lâu liền trở về, không xảy ra chuyện gì được đâu”

 

Sửa sang tòa cao ốc đều là của nhà họ Hoắc, ai mà lại đến đó ra tay với cô chứ, vì vậy Bạch Hoài An một chút cũng không lo lắng.

 

Mẹ Hoäc cũng nghĩ tới điều này rồi, cũng không thuyết phục nữa.

 

Bạch Hoài An rất nhanh đi tới tòa cao ốc quen thuộc kia, bảo tài xế ở dưới lầu đợi cô, cô một mình tự đi lên lầu.

 

Lúc mà thang máy vừa mới khép lại, đột nhiên có một bàn tay cứng cáp chặn lại ở cửa thang máy.

 

Bạch Hoài An đang gửi tin nhắn cho Hoắc Tùng Quân, nghe thấy tiếng liền ngẩng đầu, đối diện là một khuôn mặt hết sức lạnh lùng.

 

Anh ta mặc một bộ âu phục màu đen, dáng người thẳng đứng, ngũ quan rõ ràng rất xinh đẹp hòa nhã, nhưng mà trên mình lại mang theo một tầng sát khí lạnh lùng, trong thang máy còn có chút nóng, nhưng mà người này vừa bước vào, Bạch Hoài An cảm thấy toàn thân đều lạnh run người.

 

Cô nhíu nhíu mày, lúc mà còn chưa kịp phản ứng lại, cơ thể theo bản năng bước hai bước về phía góc thang máy.

 

Tiềm thức cảm nhận được người này không phải là người lương thiện gì, vẫn là tránh xa ra thì được hơn.