Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi

Chương 96: Thói quen



Vì Tiểu Di nói sẽ đi mua đồ và chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiệc nhỏ tối nay nên mọi người cũng không lo lắng vì tài nấu ăn của Tiểu Di thì họ yên tâm tuyệt đối rồi.

Hiện tại Tiểu Di đang chọn một số đồ ăn để nấu cho buổi tiệc tối nay khi Tiểu Di đang với tay lấy lọ ướp thịt nhưng vì nó quá cao so với Tiểu Di nên mặc dù đang mặc váy Tiểu Di vẫn cố kiễng lên lấy lọ gia vị vì cô nhìn quanh nãy giờ mà không thấy nhân viên nào cả.đang cố kiễng chân với thì một bàn tay đã giúp Tiểu Di lấy nó xuống lúc này Tiểu Di có hơi giật mình vì mùi nước hoa quen thuộc đằng sau mình.

Người vừa lấy hộ lọ gia vị cho Tiểu Di cũng có chút giật mình đã gần ba năm hắn không không được ngửi mùi hương quen thuộc này rồi.hắn vẫn nhớ buổi giao lưu hôm đó hắn cố tình hỏi cô" mùi hương trên tóc cô là mùi gì?"khi biết đó là mùi oải hương hắn đã cho người mua tất cả những loại dầu gội có liên quan tới mùi oải hương khắp Trung Quốc nhưng kì lạ một điều là dù thử qua tất cả các loại dầu gội đó thì mùi hương vẫn không phải mùi hương trên tóc cô ngày hôm đó.mãi cho tới khi cô chuyển tới nhà hắn ở với danh nghĩa là vợ hắn thì hắn mới biết hóa ra loại dầu gội mà cô dùng là một loại dầu gội rẻ tiền được bán ở các tiệm tạp hóa bình thường đều có rất nhiều.

Sự thật chứng minh khi Tiểu Di bỏ đi để vơi đi nỗi nhớ cô hắn đã cho mua rất nhiều dầu gội loại Tiểu Di hay dùng về sử dụng nhưng dù đã tìm ra đúng loại dầu gội cô đang dùng nhưng hắn vẫn không cảm thấy mê mẩn nó như lúc ngửi được mùi hương trên tóc Tiểu Di.cho đến hôm nay hắn mới được ngửi lại mùi hương này nên lúc này hắn có chút mê mẩn cũng là điều dễ hiểu thôi.

Tiểu Di chợt giật mình tỉnh táo lại cô nhận thấy mọi người đang bắt đầu bàn tán cô và hắn lúc này ngày một đông hơn để tránh tình huống khó xử hiện tại Tiểu Di nói nhỏ đủ để cô và hắn nghe thấy.

- Chủ tịch Cố anh đang làm gì vậy hả?anh không ngại nhưng tôi ngại anh có thấy mọi người đang nhìn chúng ta bàn tán nãy giờ hay không?.

Cố Minh Kiệt lúc này mới thoát khỏi cơn mê hắn đứng nhích ra để Tiểu Di bước đi trước khi bước theo Tiểu Di hắn không nhịn được quay lại nhìn đám người nhiều chuyện đang chỉ trỏ phía sau,đám người đang rảnh rỗi bàn tán lung tung kia khi nhìn thấy ánh mắt của hắn bỗng giật mình hoảng sợ đôi mắt đó ngoài lạnh lùng ra còn có cả sự cảnh cáo chết người hắn dành cho họ chính vì thế chưa đầy 5p sau đám người đó đã cắm đầu chạy mất không còn một ai.

Cảnh tượng lúc này là Tiểu Di đi trước chọn đồ hắn đi phía sau đẩy xe thật ra lúc đầu Tiểu Di đã cố tránh né sự giúp đỡ của hắn nhưng chính Tiểu Di cũng không biết tại sao gần 3 năm không gặp hắn mà hiện tại hắn đã mặt dày hơn trước rất nhiều dù Tiểu Di có khó chịu ra sao hắn vẫn nhất nhất theo sau Tiểu Di và để lại lời cảnh cáo.

- Em nên chọn đồ tiếp đi,tôi không biết em định nấu những món gì nhưng giờ khá muộn rồi đừng để bà nội tôi và mọi người phải đợi em mua đồ về nấu chỉ vì em không muốn nhận sự giúp đỡ từ tôi hiện tại.

Tiểu Di thở dài không nói gì mà tiếp tục đi mua đồ đến chỗ khác đập vào mắt Tiểu Di và hắn là nơi bán mắm,muối và..tiêu thứ gia vị người yêu hắn dị ứng đến giờ Tiểu Di vẫn nhớ ánh mắt lạnh lùng và sắc nhọn như dao găm của hắn dành cho cô lúc đó.chính hắn đứng phía sau cũng nhận ra thái độ của cô rất khác nhưng khi thấy lọ tiêu trên kệ hắn ít nhiều hiểu ra lí do lúc này tim hắn chợt nhói lên một cái hóa ra những chuyện lầm lỗi trong quá khứ của hắn ảnh hưởng nhiều tới Tiểu Di như vậy.

Hắn đi tới nắm tay Tiểu Di đi sang chỗ khác và dĩ nhiên vì bất ngờ Tiểu Di cũng không kịp phản ứng lại với hành động này của hắn.nhưng rất nhanh khi lấy lại tinh thần Tiểu Di đã đẩy tay hắn ra lạnh lùng bước đi trước không quên để lại một câu.

- Mong chủ tịch Cố tự trọng đừng tự tiện động vào tôi như thế.

Không khí lúc này còn khó chịu hơn vừa nãy cô gái đi trước thì lạnh lùng chọn đồ,chàng trai phía sau thì lạnh lùng không kém chỉ là trong đôi mắt màu hổ phách kia là một nỗi đau không thể che dấu dành cho cô gái phía trước.

Vì tài nấu ăn của Tiểu Di không phải dạng vừa nên lúc này một mình Tiểu Di và sự giúp đỡ của quản gia lý mà cô đã hoàn thành gần xong những món ăn cho bữa tiệc tối nay rồi.lúc đầu hắn cũng muốn cùng cô nấu ăn hoặc phụ cô vài việc lặt vặt trong bếp nhưng hắn nhận ra sự khó chịu của cô khi mà mỗi làn hắn gần cô hay giúp đỡ cô gì đó và tất nhiên cô có lí do để làm vậy với hắn.

Lúc này ở ngoài phòng khách bà nội cố,ba mẹ cố và hắn đang ngồi nhìn Tiểu Di nấu ăn,đang chăm chú theo dõi mọi thứ Tiểu Di làm bỗng bà nội cố thở dài nói.

- Haiz nếu không tại sự ngu ngốc của cháu thì thời gian qua lúc nào ta cũng được thấy hình ảnh này rồi,mà có khi ta có chắt bế rồi cũng nên ấy chứ.

Hắn đang chăm chú nhìn cô khi nghe bà nội cố nói vậy hắn chỉ biết im lặng mà không nói gì cả.mẹ cố nhìn hắn hỏi.

- Minh Kiệt Tiểu Di con bé trở về rồi con tính thế nào?đừng nói với ta con vẫn chưa nhận ra tình cảm con dành cho con bé nhá?đừng nói ta không nhắc con nếu con còn ngần ngừ thì Tiểu Di sẽ là vợ người khác đấy con hiểu chứ?.

Hắn nhìn mẹ mình trầm ngâm nói.

- Tiểu Di của hiện tại luôn né tránh con,giữa con và cô ấy đã có một vết nứt rất lớn cho dù con có cố hàn gắn nó nhưng cô ấy thì không muốn vì vậy vết thương đó nó sẽ mãi không lành được nữa rồi.

Ba cố nhìn hắn nhíu mày nói.

- Thế con bé không muốn hàn gắn thì con không biết làm con bé đổi ý sao?con là người gây ra lỗi lầm thì con phải là nguồ chủ động chữa lành vết thương đó của con bé chứ?.

Hắn nhíu mày hỏi ba cố.

- Ý ba là gì ạ?con vẫn chưa hiểu ý ba muốn nói.

Ba cố nhìn hắn khinh thường nói.

- Con dù có tài giỏi trong công việc đến đâu nhưng trong chuyện tình cảm đúng là con âm điểm thật Minh Kiệt.con nghĩ con không làm gì mà chỉ ngồi đó chờ Tiểu Di tha lỗi cho con sao? con chưa nghe câu"đẹp trai không bằng chai mặt "sao?.

Cố Minh Kiệt đang định nói gì đó thì Vĩnh Kỳ,Tiểu Nhiên,Tử Thiên,Tiểu Hi,Nhất Phong và Gia Linh đang ở ngoài cổng vì quản gia lý đang phụ Tiểu Di nấu ăn nên hắn sẽ là người ra mở cổng.vừa nhìn thấy hắn cả Tiểu Hi,Gia Linh và Tiểu Nhiên dù đang cười cũng tắt hẳn vốn dĩ việc hắn làm Tiểu Di tổn thương lúc trước đã như một vết sẹo mãi im sâu vào tâm chí của ba cô gái không xóa nhòa được.thấy không khí không ổn lắm Nhất Phong lên tiếng nói.

- Minh Kiệt nhà cậu hôm nay có việc gì mà lại gọi chúng tôi tới dùng bữa thế này?.

Đáp lại lời Nhất Phong hắn vừa mở cổng cho mọi người vào vừa nói.

- Cứ có việc thì các cậu mới được tới cố gia ăn cơm hay sao?các cậu đừng quên 5 năm cấp 1 và 4 năm cấp hai các cậu ăn cơm cố gia lớn lên đấy.

Mở cửa cho mọi người vào hắn không quên nói thêm.

- Tiểu Di đang trong bếp ba em vào phụ cô ấy một tay nhé.

Cả Tiểu Hi,Gia Linh và Tiểu Nhiên đều bị thái độ của hắn dọa sợ từ lúc quen hắn tới giờ họ chưa thấy một Cố Minh Kiệt lạ lẫm như hiện tại bao giờ cả.Tử Thiên đi vào sờ lên trán hắn sau đó nói.

- Đầu cậu không nóng chăc chắn là không bị ấm đầu,cũng không có biểu hiện của bệnh thần kinh vậy thái độ hiện tại của cậu là sao Cố Minh Kiệt?.

Hắn trao cho Tử Thiên bạn mình một ánh mắt giết người sau đó hắn khóa cửa cổng lại.quay lại thấy mọi người vẫn đang khó hiểu đứng đó nhìn hắn.hắn tỏ ra vẫn bình thản như sự ngây ngốc của mọi người hiện tại không phải hắn gây ra,hắn không nhanh không chậm nói.

- Dù sao các cô ấy cũng là bạn gái của các cậu hơn nữa là bạn thân của Tiểu Di mà bà nội và ba mẹ tôi lại coi các cô ấy như người  nhà nên tôi nói chuyện như vậy với họ có gì sai sao?.

Mọi người nhìn nhau khó hiểu rồi cùng nhau bước vào nhà họ cùng nhau chào bà nội cố và ba,mẹ cố.sau đó Tiểu Hi,Gia Linh,Tiểu Nhiên vào bếp phụ Tiểu Di nốt vài món thì hắn và ba tên bạn của mình cũng phụ bê đồ ăn ra bàn.khi món cuối cùng được đưa ra thì mọi người đã cùng nhau ngồi xuống bàn ăn.

Lúc này không hiểu sao khi sắp xếp chỗ ngồi hắn và Tiểu Di lại ngồi cạnh nhau nhưng khi thấy sự ngập ngừng không muốn ngồi xuống cạnh hắn của Tiểu Di hắn đành nói nhỏ vào tai cô.

- Em không thấy ở đây ai cũng có đôi có cặp à hay em muốn làm bóng đèn ngồi giữa họ?.

Câu hỏi của hắn khiến Tiểu Di hơi khựng lại sau đó thấy hắn nói có lý Tiểu Di đành miễn cưỡng ngồi xuống cạnh hắn.chỉ có điều khi ngồi xuống cạnh hắn Tiểu Di nhận ra đĩa tôm đang được đặt trước mặt hắn mà theo cô nhớ hắn dị ứng tôm.theo một phản xạ tự nhiên Tiểu Di đưa đĩa tôm sang bên Nhất Phong và lấy đĩa thịt bò về phía hắn.hành động đó của Tiểu Di khiến mọi người chú ý dĩ nhiên bà nội cố,ba mẹ cố và 3 người bạn của hắn biết hắn dị ứng tôm nhưng điều họ ngạc nhiên là Tiểu Di dù xa hắn gần 3 năm nhưng dường như cô chưa quên bất cứ điều gì thuộc về hắn cả.

Chính hắn cũng bị hành động của Tiểu Di làm cho giật mình hóa ra cô chưa quên tất cả mọi thứ về hắn điều đó làm hắn có thêm rất nhiều động lực để đưa cô về bên cạnh hắn một lần nữa.