Cố Sự

Chương 190: Lang Nha - Dạo Chơi Nhân Gian.



Chương 190: Lang Nha - Dạo Chơi Nhân Gian.

Lang Nha đi lại gần thi thể của U Lang Quỷ Tướng, thu thập Linh Cầu trong cơ thể của hắn, sau đó xuất ra Quỷ Bài thu toàn bộ cơ thể của hắn vào bên trong.

Nhiệm vụ đầu tiên của hắn cuối cùng cũng hoàn thành.

Trên Quỷ Bài của Lang Nha cũng biến mất nhiệm vụ tiêu diệt U Lang Quỷ Tướng.

"Không ngờ lại thuận lợi như vậy tiêu diệt một cái Quỷ Tướng, nhục thân của ta không ngờ lại mạnh như vậy" Lang Nha tự cảm khái chính mình, hắn cũng không ngờ bản thân lại lợi hại đến như vậy.

Thái Hư Ma Đế ánh mắt vô cùng khiếp sợ nhìn Lang Nha, cơ thể cứng đờ không thể nhúc nhích.

Vừa rồi hắn vừa thấy cái gì?

Một chưởng chỉ vỏn vẹn một chưởng liền đập chết một Quỷ Vật cấp bậc Thiên Ma Cảnh.

"Tiền bối người là Tiên Nhân sao?" Thái Hư Ma Đế ánh mắt ngưng trọng, khuôn mặt thống khổ cố gắng đứng dậy hỏi.

"Tiên cái gì Tiên, ta là một Quỷ Tướng, ngươi kêu ta là Tiên Nhân là đang chọc giận ta sao?" Lang Nha có chút không hài lòng nhìn Thái Hư Ma Đế.

Quỷ Tướng là cái thứ gì, lần đầu tiên hắn nghe thấy, ở Ma Giới hắn chỉ nghe qua Ma Tu, cùng Hồn Tu mà thôi, chẵng lẽ còn có một loại tu luyện khác là Quỷ Tu.

Thái Hư Ma Đế ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn Lang Nha tiếp tục hỏi?

"Tiền bối, Quỷ Tướng là cấp bậc gì, tiền bối có thể giải thích một chút hay không?".

"Ngươi hỏi nhiều như vậy để làm gì? Ta không có thời gian, còn có việc phải làm!" Lang Nha dứt lời định rời đi.

"Tiền bối, ở Ma Thiên Đại Lục này, ta nắm rõ như lòng bàn tay, nếu có chuyền gì cẩn làm, tiền bối cứ phân phó, ta liền cho ngươi đi điều tra".

Lang Nha nghe thấy Thái Hư Ma Đế nói như vậy, bước chân có chút dừng lại, đúng vậy, lần này hắn đến Nhân Gian thật sự không hiểu rõ tình hình trước mắt cho lắm.

Tên Quỷ Tướng kia không biết trốn ở nơi nào, có thể đã xâm nhập vào tông môn nào đó, làm một cái đệ tử hoặc là trưởng lão rồi cũng nên.

Nếu như Thái Hư Ma Đế có thể giúp hắn tìm được người thì tốt!

"Được rồi, vậy nhờ ngươi việc này vậy!"

Lang Nha lấy ra một tấm lệnh bài nhỏ, lấy ra Quỷ Bài để một tia khí tức của tên kia Quỷ Tướng lên lệnh bài, ném cho Thái Hư Ma Đế.

"Cầm lệnh bài này, tìm kiếm người ở bên trong đó, nếu như tìm được ta liền tặng cho ngươi một viên Âm Ti Đan".

Thái Hư Ma Đế nhận lấy lệnh bài, ánh mắt vui mừng nhìn Lang Nha có chút sốt ruột muốn hỏi tiếp mấy cái vấn đề.

"Tiền bối, rốt cuộc người tu vi như thế nào?".

"Quỷ Tướng Hạ Vị Cảnh!".

"Quỷ Tướng Hạ Vị Cảnh là tu vi cấp bậc Nhân Ma Cảnh sao, hay là Huyền Ma Cảnh" Thái Hư Ma Đế liền nhìn Lang Nha hỏi.

Trước đây Ma Lam Tông của hắn từng có mấy vị lão tổ đột phá Nhân Ma Cảnh phi thăng Ma Giới, còn có mấy vị lão tổ đời trước nửa đều đạt đến cảnh giới Huyền Ma Cảnh, cho nên hắn cũng nghĩ Lang Nha nằm ở cấp bậc đó mà thôi.

"Cái gì Huyền Ma Cảnh, Nhân Ma Cảnh, nếu tính tu vi ở Ma Giới, thì có lẽ ta nằm ở Thiên Ma Cảnh thì phải".

"Thiên Ma Cảnh!" Thái Hư Ma Đế kinh nghi nhìn Lang Nha, đây là lần đầu tiên hắn nghe đến Thiên Ma Cảnh, nên có chút sợ hãi.

"Đúng vậy Thiên Ma Cảnh, nếu so với Huyền Ma Cảnh thì có lẽ cao hơn hai đại cảnh giới" Lang Nha nhìn Thái Hư Ma Đế giải thích.

"Được rồi, không nói chuyện với ngươi nữa, khi nào tìm được người, đến tửu lâu Lạc Âm Thành tìm ta là được" Lang Nha nói vài lần cuối cùng, sau đó biến mất trước mặt Thái Hư Ma Đế một cách nhanh chóng.

Trên tay cầm lấy lệnh bài, Thái Hư Ma Đế nhìn thấy Lang Nha biến mất một cách vô tung vô ảnh.

Thái Hư Ma Đế đi lại nơi mà U Lang Quỷ Tướng vừa chết, trên tay xuất hiện cái bình ngọc, thu vào một bãi máu tanh lưu lại, dù sao đây cũng là máu của Quỷ Vật cấp bậc Quỷ Tướng, đối với Hắn chắc chắn có tác dụng rất lớn.

Một đêm vất vả cuối cùng cũng trôi qua, ánh nắng mặt trời chiếu trên khuôn mặt của Lang Nha đánh thức hắn tỉnh dậy.

Đêm qua hắn phải nằm ở trên nóc nhà của tóa này tửu lầu ngủ một đêm, tuy hắn là Quỷ Tướng nhưng vẫn bù ngủ, dù sao ở Nhân Gian hoàn cảnh cũng khác biệt ở Địa Phủ quá nhiều.

"Có chút mệt mỏi, không ngờ lần này xuất thủ tiêu hao có một chút Quỷ Khí, liền một đêm bổ sung không được bao nhiêu" Lang Nha có chút mệt mỏi nói ra.

Nhân Gian Quỷ Khí đúng là ít ỏi đến đáng thương, Ma Khí cũng không có bao nhiêu, Linh Khí thì đối với hắn hoàn toàn vô dụng, không có một chút tác dụng nào.

Lang Nha nhảy xuống khỏi nóc nhà!

Hóa thành một thanh niên khôi khô tuấn tú, trên tay cầm một cái quạt giấy, thoạt nhìn rất giống công tử thế gia.

"Bộ dạng này của ta đúng là có chút tuấn tú!" Lang Nha thầm khen bản thân một tiếng.

Sau đó hắn bước vào tửu lâu, ăn một chút bữa sáng, hôm nay hắn muốn dạo chơi Nhân Gian một chút, dù sao không phải lúc nào cũng có thời gian rảnh rỗi như thế này.

"Tiểu nhị, cho ta một ít thức ăn, cùng một bình mỹ tửu. À thêm một con gà quay" Lang Nha gọi tiểu nhị kêu món, cũng không quên gọi món ưu thích của mình.

Uống vào một ngụm rượu nóng, ăn vào một cái đùi gà, làm cho cả người Lang Nha bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến gần hết.

Thật thoải mái!

Dễ chịu!

"Giá như ngày nào cũng có thể thoải mái như thế này, thì tốt biết mấy!" Lang Nha cầm ly rượu uống cạn, một tự lẩm bẩm nói chuyện.

Buổi sáng tửu lầu cũng có rất nhiều thứ đặc biệt, tựa như có một thứ thuyết thư nghe rất là hay ho.

Lang Nha có thể nhìn ra người này tu vi cũng không tầm thường, hắn nhìn ra người này cũng không phải ở Nhân Gian, nhìn thoạt như rất giống người của Ma Giới.

"Tuổi trẻ như vậy tu vi đã Huyền Ma Cảnh, đúng là không tệ" Lang Nha trong đầu suy nghĩ, đánh giá thanh niên thuyết thư.

Thanh niên thuyết thư miệng liên tục kể chuyện, câu chuyện đúng rất hay ho, so với những chuyện hắn từng nghe thì hay hơn không biết bao nhiêu lần.

"Vị này Ma Giới Chi Chủ từng nói một câu như thế này, câu nói đó đã khắc ghi trong đầu ta suốt mấy trăm năm không có lời giải, hôm nay ở đây ta liền trích lại lời nói đó cho các vị ở đây cùng nghe" Thuyết thư nam tử nhìn mọi người ở phía dưới tửu lâu liền nói.

Hôm nay đến tửu lầu này đúng là có không ít tu sĩ, tu vi ở Nhân Gian đúng là không tệ, có thể xem như bá chủ một phương.

"Phương Đồn tiên sinh mau nói, lần trước tiên sinh chỉ nói một câu, ta liền từ Tiên Thiên Cảnh đột phá một mạch đến Thiên Nhân Cảnh" Một vị khách quan nhìn Phương Đồn tâng bốc nói.

Lang Nha nghe nhiều ngươi tâng bốc Phương Đồn như vậy cũng có chút hiếu kỳ, không biết người này trích dẫn lời nói hay như thế nào.

"Các vị không cần vội, Phương mỗ liền nói ngay bây giờ!" Phương Đồn nhìn một đám tu sĩ, một đám phàm nhân ở phía dưới nghe hắn kể chuyện, miệng có chút mỉm cười.

Hắn ở Ma Giới tu vi tính không cao, nhưng ở Nhân Gian lại được nhiều người sùng kính, hắn có một chút vui vẻ, dù sao ai mà không thích được người khác sùng kính.

"Ngươi đứng tại trên cầu nhìn nước chảy, cái bóng dưới nước cũng đang nhìn ngươi. Ngươi cho rằng hắn là cái bóng của ngươi, hắn lại cho là ngươi chính là cái bóng của hắn, thật thật giả giả khó mà phân biệt.

Câu nói này đối với Phương mỗ mà nói là một loại nào đó không thể giải thích, không thể hiểu thấu, chỉ cần hiểu bản tâm liền mạnh mẽ, chỉ cần hiểu sẽ không cần phải tin vào thực giả, Phương mỗ thực sự là hổ thẹn.".

Lang Nha ở bên dưới lại cười thật lớn, chỉ như vậy liền không hiểu, hắn là người vừa mới xuất sinh được mấy tháng ở Quỷ Giới ngay cả điều đó còn hiểu rõ, ngươi đường đường là ngươi ở Ma Giới sống mấy ngàn năm, lại không hiểu rõ một câu nói đơn giản như vậy.

Phương Đồn nhìn thấy Lang Nha cười lớn, khuôn mặt có chút nhăn lại, câu nói này đã khiến hắn đau đầu mấy trăm năm không lời giải, thế mà người phía dưới chỉ là một cái phàm nhân lại dám cưới lớn.

Năm đó tổ phụ hắn nói cho hắn câu này, bảo hắn giải đáp, nhưng đã mấy trăm năm chưa từng có một ai giúp hắn giải được câu nói này.

"Không biết vị bằng hữu này, tại sao lại cười lớn như vậy, chẵng lẽ có chỗ nào không hài lòng với Phương mỗ".

"Ta cũng không có cái gì không hài lòng với bằng hữu, chỉ là câu nói của ngươi cũng đâu có quá khó hiểu?" Lang Nha nhìn Phương Đồn lắc đầu cười nói.

"Vậy sao? Vậy có thể nhờ bằng hữu giải đáp cho ta thắc mắt này hay không?" Phương Đồn khuôn mặt có chút khó coi, hắn không tin ở Nhân Gian lại có người có thể giải được câu đố mà tổ phụ hắn giao cho.

"Được không thành vấn đế!" Lang Nha cười nói không một chút do dự giải thích cho Phương Đồn.

"Thế gian thật giả, không cần phân biệt, mắt thấy không nhất định là thật, tai nghe không nhất định là giả, thật thật giả giả chỉ nằm trong ý niệm của ngươi mà thôi",

"Đối với lời giải đáp này không biết Phương bằng hữu có hiểu được hay không?" Lang Nha nâng lên ly rượu cạn, nhìn Phương Đồn nói.

Phương Đồn nghe câu nói của Lang Nha cuối cùng cũng ngộ ra được một điều, mắt của ngươi nhìn bóng của ngươi ở dưới nước có thể là thật cũng có thể là giả, cái bóng chính là ngươi, ngươi chính là cái bóng, rốt cuộc phân biệt cái gì thật giả.

"Đa tạ, huynh đệ đã giải đáp thắc mắt của tại hạ, tiền rượu hôm nay tại hạ mời toàn bộ khách nhân ở trong tửu lầu!".

Lang Nha cười một tiếng lắc đầu, sau đó rời khỏi tửu lâu, hôm nay hắn muốn đi tung hoành một chút Nhân Gian, dạo chơi Nhân Gian tứ phía, hắn muốn trải nghiệm toàn bộ những thứ lúc còn sống không thể trải nghiệm.


Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?