Cố Sự

Chương 172: Lang Nha - Trong Đầu Hai Quyển Công Pháp.



Chương 172: Lang Nha - Trong Đầu Hai Quyển Công Pháp.

Địa Phủ.

Lục Trường Sinh nơi ở.

Một tòa nhà nhỏ nằm trong động phủ, quỷ khí âm trầm.

Lang Nha nhíu mày, đứng tại chính giữa đại sảnh.

Nơi này đúng là tàn tạ đến đáng sợ, so với lúc hắn còn sống còn tàn tạ hơn rất nhiều, được cái nơi này quỷ khí rất nhiều, đủ để hắn có thể tu luyện đến Nhất Phẩm Quỷ Sai.

Nhưng mà làm cho hắn có chút khó sử là hắn không có công pháp, không có võ kỹ làm sao tu luyện đây, người khác nhập môn liền được sư phụ tặng cho công pháp nhập môn, còn hắn lại bị vứt ở một nơi hiu quạnh vô cùng.

Đi ra bên ngoài, Lang Nha đứng giữa động phủ, nhìn qua trên trời vô cùng vô tận mây đen, nhìn đến mê mang cả người, nhưng chẳng thể làm gì.

Lang Nha có chút không cam tâm.

Phải nổ lực tu luyện!.

Nhưng coi như hắn hạ quyết tâm tu luyện cho tốt, không có công pháp làm sao tiếng cảnh đây, chẵng lẽ cứ chờ đợi Lục Trường Sinh mang công pháp tới, lỡ như vị sư tôn này của hắn không mang đến thì sao.

Càng nghĩ, biện pháp duy nhất chính là đi đến Tàng Kinh Các một chuyến, tìm một môn công pháp thích hợp để tu luyện, phải cố gắng ngưng tụ thành công Quỷ Thân nếu không hắn liển xong đời.

Hạ quyết tâm, Lang Nha đi ra khỏi động phủ, ven theo đường núi mà đi, chạy thẳng đến Tàng Kinh Các.

Tàng Kinh Các rất xa.

Với thực lực của Lang Nha phải đi mất nữa ngày mới có thể đến nơi.

"Dừng lại, lệnh bài đâu!".

Vừa bước vào Tàng Kinh Các, một giọng nói sâm nghiêm từ trong đầu Lang Nha vang lên.

Giống như có ngàn ngọn núi đè xuống người hắn đại áp bách, bao phủ trên đỉnh đầu.

Lang Nha cũng không dám thất lễ liền lấy ra lệnh bài mà Lục Trường Sinh cho hắn trước khi rời đi.

Sau đó, giọng nói sâm nghiêm lần nữa vang lên "Đệ tử của Lục Trường Sinh, thật hiếm thấy, ngươi là Quỷ Sai mới nhập môn chỉ có thể đi tấng một, bước vào tầng hai giết không tha, đánh nát Nguyên Linh hồn phi phách tán".

"Đệ tử tuân mệnh".

Lang Nha thu hồi ngọc bội, chấp hai tay hành lễ.

Sau đó, hắn mới đi vào Tàng Kinh Các, Tàng Kinh Các đúng là rất nhiều người, khí tức người này tỏa ra mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần, nhưng hắn cũng không quá quan tâm, liền đi tìm công pháp hợp với mình.

Lang Nha cẩn thận đi tới, thậm chí có chút cúi đầu, không dám ngước lên nhìn người khác, hắn sợ người khác nhìn hắn không thuận mắt liền giết hắn.

Địa Phủ Quỷ Sai đều là tâm ngoan thủ hạt ma đạo tu sĩ, một câu không hợp liền giết người.

Tại Địa Phủ, luận thực lực Lục Trường Sinh người hướng dẫn là người yếu nhất, thế nên hắn làm đệ tử của Lục Trường Sinh cũng chịu không ít khinh thường.

Bởi vậy Lang Nha không dám trêu chọc kẻ nào, hắn mới ngày đầu xuất sinh, còn chưa muốn hồn phi phách tán nhanh như vậy.

May mắn những Quỷ Sai, Quỷ Tướng này không thèm để ý đến hắn tựa như hắn chỉ là con sâu cái kiến không đáng nhắc đến.

Nói là Tàng Kinh Các, trên thực tế, lại là một toàn Hắc Tháp mười ba tầng, nhìn ra có thể thấy đây là một toàn Tiên Thiên Linh Bảo do chính tay Bắc Âm Phong Đô Đại Đế tự mình tế luyện để ở nơi này cất giữ công pháp cùng võ kỹ, tòa tháp cao đến chọc trời, mười phần to lớn hùng vĩ.

Tại Tàng Kinh Các bốn phía, còn có từng đạo hắc quang, bạch quang lấp lóe khắp nơi, nhìn ra đây là Trận Pháp bảo vệ khỏi những kẻ lạ mặt xâm nhập.

Vừa vào cửa, Lang Nha liền nhìn thấy một lão già tóc đỏ, ngồi trên cái bàn, nhắm mắt nghỉ ngơi, trên cổ còn mang theo một chuỗi hạt đầu lâu cực kỳ đáng sợ.

Lang Nha không dám nhìn nhiều liền tự mình đi tìm công pháp.

Lầu một rất lớn, rộng lớn trăm dặm.

Lang Nha đi khắp Tàng Kinh Các nhưng không tìm được bất cứ thứ gì, ngay cả một môn nhập môn công pháp đều không có, võ kỹ hắn nhìn mãi vẫn không hiểu, rốt cuộc những thứ này là thứ gì, tại sao người khác có thể luyện nhưng hắn không thể luyện.

"Tiểu tử, ngươi nhìn hơn nửa ngày trời, tầng này quỷ công không hợp mắt ngươi?" Đột nhiên một thanh âm từ đâu vang đến trong đầu hắn.

Lang Nha quay đầu nhìn lại.

Là lão già tóc đỏ trên người mang theo đầu lâu dây chuyền, thân cao hai mét, ánh mắt hung ác đến đáng sợ, tựa như ác quỷ từ địa ngục thoát ra, nhưng cũng phải nơi này chính là Địa Phủ.

Lang Nha mím môi, chắp hai tay trả lời "Đệ tử không dám . Đệ tử nhìn mãi không hiểu những thứ này, nên xem toàn bộ công pháp của tầng một, mong tiền bối đừng trách tội".

"Hừ? Lão phu nhìn thấy ngươi đúng là yếu ớt hơn người khác rất nhiều, Quỷ Sai vừa đảng sinh đa số đều là Quỷ Sai Nhất Phẩm, nhưng ngươi chỉ có Tán Quỷ Thập Nhị Kiếp còn yếu hơn cô hồn dã quỷ rất nhiều. Công pháp nơi này đúng là không thích hợp với ngươi" Lão già tóc đỏ từ trên cao nhìn xuống nói.

Lang Nha nghe những lời này có chút thất vọng, hắn không biết làm như thế nào lại lên tiếng nói.

"Chẵng lẽ đệ tử cả đời này không thể bước vào Quỷ Sai Nhất Phẩm sao?"

"Ngươi cũng đừng quá thất vọng, tương lai như thế nào chưa biết được, ngươi có cơ duyên của ngươi, người khác có cơ duyên của người khác, biết đâu trong tương lai ngươi lại trở nên mạnh mẽ thì làm sao, đừng nản lòng!" Lão già tóc đỏ nhìn thì hung ác, nhưng cũng có vài phần nhìn Lang Nha an ủi.

Nói xong, lão già tóc đỏ vung tay lên một cái.

Một trận cuồng phong thổi tới.

Trời đất quay cuồng.

Phịch một tiếng, Lang Nha từ bên trong Tàng Kích Các rơi xuống mắt đất.

Chờ hắn đứng dậy, mới phát hiện hắn đã trở lại động phủ của mình.

Lang Nha khuôn mặt âm trầm, hắn có mấy phần buồn bã, tốn nửa ngày thời gian đi tìm công pháp nhưng không tìm được thứ gì, lại bị người khác an ủi một trận, sau đó đuổi ra khỏi Tàng Kinh Các.

Lang Nha nằm xuống cái giường của mình có mấy phần mệt mỏi, nhắm mắt một cái ngủ lúc nào không hay.

Sáng sớm thức dậy, ánh mặt trờ chiếu rọi trên khuôn mặt của hắn, tuy nói nơi này là Địa Phủ, nhưng nhìn như rất bình thường, có mặt trời, có mây trắng, có núi non khắp nơi, có biển cả bao phủ, Địa Phủ không khác gì thế giới bình thường bên ngoài, chỉ là nơi này Quỷ Khí mười phần hưng thịnh thích hợp để bọn hắn tu luyện mà thôi.

Nhưng mà Lang Nha lại không biết thế nào tu luyện, hắn cố gắng nhắm mắt tỉnh tọa cả một giờ nhưng chẵng thu lại được thứ gì, hắn liền liều một phen đi tìm Lục Trường Sinh.

Đi đến động phủ bên cạnh.

Nơi này không khác gì động phủ của hắn là mấy, mười phần đơn sơn, chỉ có điều Quỷ Khí nơi này nồng đậm hơn nhiều mà thôi.

Nhìn thấy Lục Trường Sinh say khước nằm trên cành cây.

Lang Nha có phần không dám đánh thức vị này sư tôn, dù sao Lục Trường Sinh cũng là Quỷ Hoàng Cảnh, lỡ như bị hắn hắt xì một cái, hắn chết thì làm sao.

Lang Nha lùi tránh ra xa một chút, hai tay chắp tay hành lễ mở miệng nói.

"Sư tôn, Lang Nha bái kiến!".

Lục Trường Sinh nghe thanh âm gọi hắn tỉnh dậy, ánh mắt mơ hồ, nhìn thấy Lang Nha tránh xa hắn như vậy có phần buồn cười hỏi.

"Mới sáng sớm không đi ngủ, đến tìm ta làm gì, tại sao tránh xa như vậy?".

"Sư tôn đệ tử không có công pháp nhập môn, mong sư tôn ban cho công pháp!".

"Không có, không có đi về đi, tự tu luyện" Lục Trường Sinh phất tay xua đuổi, hắn nhìn như có chút chán ghét nơi này, không muốn dạy thứ gì cho Lang Nha.

Lang Nha nghe tiếng xua đuổi cũng hết cách rời khỏi động phủ của Lục Trường Sinh, lặng lẽ trở lại động phủ của mình.

Lang Nha nằm bên trong động phủ, ngước mặt lên nhìn trần nhà, có chút ủy khuất muốn khóc, khó khăn lắm mới sống lại trở thành Quỷ Sai, khó khăn lắm mới giữ lại được một phần lý trí, lại rốt cuộc không thể tu luyện, hắn đời này chẵng lẽ chỉ có thể làm cô hồn dã quỷ.

Lang Nha nằm bên trong động phủ có chút nhàm chán, hắn không biết phải làm như thế nào, đành đứng dậy đi dạo khắp nơi, đi một giờ hắn mới biết nơi của hắn cùng Lục Trường Sinh ở được gọi là Trường Sinh Quan.

Trường Sinh Quan rất rộng, khắp nơi núi non bao la hùng vĩ, cổ thụ cao vút khắp nơi, nhưng lại trống vắng một cách đáng sợ, nơi này to lớn vậy mà chỉ có hai người Lang Nha cùng Lục Trường Sinh có chút hiu quạnh.

"Trường Sinh Quan rất to lớn, nhưng nơi này cũng chỉ có hai người, một tên quỷ ham rượu, một tên cô hồn dã quỷ không thể tu luyện, xem ra cả hai rất thích hợp ở cùng nhau" Lang Nha cười khổ một tiếng, lời nói nỉ non nhìn lên bầu trời nói ra, có phần chua xót mà đau lòng.

"Nhanh như vậy trời đã tối rồi, một ngày cứ thế vô vị trôi qua sao, thật nhàm chán" Lang Nha trở lại động phủ của mình nằm xuống, khuôn mặt có chút buồn phiền.

Khi hắn vừa nhắm mắt ngủ thiếp đi, thì trong đầu hắn truyền đến đau đớn không thôi, trong đầu hắn vô tận kim quang hiện lên, sau đó lần lượt có vô tận quỷ khí bộc phát mà ra.

Lang Nha mở mắt tỉnh lại.

Liền nhìn một mãnh không gian vô tận bên trong đầu của hắn, cảm thấy giật cả mình, không biết nơi này là nơi nào, tại sao hắn lại xuất hiện ở đây.

"Đây chẵng lẽ là trong đầu của ta, chẵng lẽ vì ta có ký ức kiếp trước có thể tùy ý ra vào nơi này sao?" Lang Nha có chút vui vẻ, nhưng lại buồn phiền không thôi, tùy ý ra vào thì có ít gì, cũng không thể giúp hắn tu luyện.

Lúc này vô tận Kim Quang đi đến lại gần, Quỷ Khí cũng lần lượt xuất hiện trước mắt.

Trước mắt Lang Nha lúc này xuất hiện hai quyển sách, một quyền Kim Quang chói lọi, một Quyền Tử Khí vờn quanh.

"Đây chẵng lẽ là công pháp trong đầu ta!" Lang Nha vui vẻ mười phần tiếng lại gần xem xét.

Lang Nha lật nhìn quyển sách màu vàng kim quang chói lọi, khuôn mặt có chút ngưng trọng.

"Kim Cương Như Lai Pháp Thân!".

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?