Cố Sự

Chương 146: Sở Tích Nguyệt - Quảng Hàn Cung.



Chương 146: Sở Tích Nguyệt - Quảng Hàn Cung.

Thiên Đình nằm ở Cực Bắc của Đế Đô, nằm ở ngọn núi cao nhất Tiên Giới, ngọn núi này gọi là Vô Ưu Sơn, Vô Ưu Sơn chia ra 33 ngọn Sơn Phong khác biệt nằm ở một độ cao khác nhau, Thiên Đình nằm ở ngọn Sơn Phong cao nhất Vô Ưu Sơn gọi là Thiên Đình Phong.

Thiên Đình có 36 Thiên Cung, 72 Bảo Điện cực kì hùng vĩ, mỗi một tòa Thiên Cung, Bảo Điện đều có các cường giả Tiên Đế trấn thủ.

36 Thiên Cung gồm có: Thiên Đế cung, Tì Sa cung, Tam Thanh cung, Ngũ Minh cung, Đâu Suất cung, Di La cung, Quang Minh cung, Diệu Nham cung, Thái Dương cung, Hóa Nhạc cung, Vân Lâu cung, Ô Hạo cung, Đồng Hoa cung, Quảng Hàn cung, Chu Tước cung, Quỳnh Hoa cung, Tử Tiêu cung, Đấu Ngưu cung, Ngọc Thanh cung, Đồng Lư cung, Hoa Nhạc cung, Tinh Nguyệt cung, Tinh Nhật cung, Tịnh Cư cung, Tử Vi cung, Hoa Dược cung, Ngọc Minh cung, Côn Luân cung, Quỳnh Hoa cung, Huyền Phố cung, Lãng Phong điện, Thiên Dong thành, Tử Thúy đan phòng, Ngọc Anh cung, Bích Ngọc đường, Dao Trì cung.

72 Bảo Điện gồm có: Triều Hội điện, Lăng Hư điện, Bảo Quang điện, Thông Minh điện, Sơ Lợi điện, Thiên Vương điện, Phệ Hương điện, Linh Quan điện, Lăng Tiêu điện, Tiếp Dẫn điện, Thái Dương điện, Thái Âm điện, Tiêu Cầm điện, Dương Giao điện, Dịch Giãn điện, Từ Can điện, Thác Tịnh điện, Nhật Tán điện, Hòa Sương điện, Liên Hoa điện, Tử Dần điện, Triều Quyên điện...

Thiên Đế sống tại Thiên Đế Cung cũng là nơi uy phong nhất trong tất cả 36 Thiên Cung.

Thiên Hậu sống tại Dao Trì cung nơi này được canh phòng cẩn mật bậc nhất của Thiên Đình, nằm trong những bảo điện cần được bảo vệ bậc nhất ở Thiên Đình, nơi này cũng tụ họp vô số cường giả Tiên Đế canh giữ vì đơn giản nơi này có một loại kỳ trân bảo vật mà thế gian khó có thể tìm.

.....................

.....................

Sở Tích Nguyệt đi đến Vô Ưu Sơn, nàng từ phía dưới nhìn lên ngọn núi này đúng thật là hùng vĩ, Vô Ưu Sơn to lớn gấp mấy trăm lần các ngọn núi nàng đã từng đi qua, nơi này còn lớn hơn Ma Thiên Sơn rất nhiều, khắp nơi cung điện hùng vĩ lơ lửng giữa hư không, Tiên Khí khắp nơi phiêu đãng, Tiên Khí vô cùng dày đặc, nơi này đúng là bảo địa dành cho tu sĩ.

"Không hổ là Thiên Đế, có thể sống tại nơi lớn như thế này, không biết bàn đào nằm ở nơi nào?" Sở Tích Nguyệt nhìn Vô Ưu Sơn hùng vĩ trước mặt, nàng không biết nên đi thế nào, Thiên Đình lớn thế này nàng làm sao có thể tìm được bàn đào đây.

Nàng hiện tại còn không biết bàn đào nằm tại tòa cung điện nào ở trên Vô Ưu Sơn này chứ đừng nói là phải nhanh chóng đi đến, nàng hiện tại cũng hết cách đành đi thẳng lên Vô Ưu Sơn nghe ngóng tin tức.

Sở Tích Nguyệt bước lên một ngọn Sơn Phong vô cùng lạnh lẽo, nơi này tuy là rất âm u nhưng Tiên Khí cực kỳ dày đặc, từ nơi này nhìn lên có thể nhìn thấy được mặt trăng rất gần, nơi này cực kỳ yên tĩnh không có một bóng người.

Từ xa có thể nhìn thấy những lốm đốm chấm đen, trông giống da cóc nên mặt trăng được gọi là Thiềm Cung.

Thiềm Cung là nơi lạnh lẽo đầy hàn khí, lại tịch tĩnh yên bình, mênh mông bao la nên được gọi là Quảng Hàn Cung.

Từ xa Sở Tích Nguyệt có thể nhìn thấy không ít yêu thú Bạch Ngọc Thiềm. Tuy tu vi của bọn chúng cũng chỉ ở mức Tiên Tôn Cảnh nhưng số lượng cực nhiều, xa xa có thể nhìn thấy bóng dáng của một con Bạch Ngọc Thiềm tu vi cực kỳ mạnh mẽ, nhìn ra có thể thấy nó tu vi ít nhất cũng là Chung Cực Yêu Đế. Nàng chỉ tùy tiện đi một ngọn Sơn Phong bất kỳ liền gặp phải yêu thú vô cùng mạnh mẽ như vậy rốt cuộc Thiên Đình thực lực thực sự khủng bố như thế nào. ( Bạch Ngọc Thiềm là Cóc Trắng Ba Chân)

Khi ánh sáng của Thái Dương chiếu rọi đến thì từ lớp da của các Bạch Ngọc Thiềm phản quang lại, làm cho mặt trăng phát ra ánh sáng dịu nhẹ không chói lóa, lại có màu hơi ánh bạc.

Ở Quảng Hàn Cung có sự luân chuyển của ánh sáng và bóng tối, tạo thành ngày và đêm khi Nguyệt Tinh xoay quanh Địa Hoàn và Địa Hoàn xoay quanh Thái Dương trong vũ trụ.

Quảng Hàn Cung được kết tinh từ hơi lạnh nên toàn bộ kiến trúc nơi này có màu trắng bạc, hơi xám xanh một chút như sương tuyết.

Cảnh sắc nơi đây chủ yếu là màu trắng bạc, xám xanh, hơi ngà vàng một chút. Tuy không có nhiều chủng loại nhưng hoa cỏ được phủ những lớp hơi sương lấp lánh như châu ngọc tuyệt mỹ vô cùng.

Những cây đại linh thụ ngàn vạn năm nơi đây thì đa phần đều là ngọc thụ với thân to cao và cành lá bạch ngọc sum suê. Có những cội quế hoa vô cùng thơm ngọt.

Ngoài hai loài là Ngọc Thố, Ngọc Thiềm có số lượng đông đảo nhất nơi đây thì vẫn có các loài chim muông cầm thú khác cư ngụ an trú.

Quảng Hàn Cung do Quảng Hàn Tiên Tử chưởng quản, nàng thường được biết đến với tôn danh Hằng Nga Tiên Tử. Nàng rất yêu thích những loài linh vật nhỏ bé màu trắng nên nàng chăm sóc rất nhiều Ngọc Thố ở đó. Các chú thỏ này hay chơi đùa với mấy chú Ngọc Thiềm rất thân thiết.

Sở Tích Nguyệt đi dạo một vòng nơi này, nàng bước đến một tòa đại điện cực lớn, bên ngoài có vô số Ngọc Thố, Ngọc Thiềm bao quanh, nơi này gọi Quảng Hàn Cung.

Cung điện hàn khí lạnh lẽo, khắp nơi toàn là hoa cỏ cực kỳ yên tĩnh, nơi này ngoài hai loài yêu thú cùng các loài chim nhỏ bay lượn trên trời thì không có một bóng người nào ở nơi này, nơi này vô vùng tĩnh mịch đến đáng sợ.

"Nhân Loại từ đâu đến, lại dám xông vào Quảng Hàn Cung chúng ta" Bạch Ngọc Thiềm thủ lĩnh lớn tiếng nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt hỏi.

"Ta đi lạc đến nơi này, xin lỗi có thể chỉ cho ta đường ra!" Sở Tích Nguyệt cũng hết cách, nàng đi vòng vòng nơi này suốt nửa giờ nhưng không thể thoát ra, như có vật gì đó bắt nàng đi vòng vòng không thể thoát khỏi.

"Hừ, Nhân Loại đáng chết, Thiên Đế lại phái ngươi đến quấy rầy chủ nhân nhà ta, chủ nhân nhà ta đã nói kẻ nào của Thiên Đình lại gần giết không tha!" Ngọc Thố tức giận xù bộ long trắng muốt nhìn Sở Tích Nguyệt như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Ta thật sự đi nhầm, vả lại ta không phải người của Thiên Đình, không có ác ý xâm phạm nơi này!" Sở Tích Nguyệt nghe đến Ngọc Thố tức giận như vậy nàng cũng rất hiếu kỳ, không hiểu lý do gì chủ nhân của nơi này cực kỳ không ưu thích Thiên Đế.

"Hừ, Nhân Loại các ngươi xảo trá thành quen, Thiên Đế bảo ngươi đến đây để làm gì?" Ngọc Thố không tin những gì Sở Tích Nguyệt nói, nó giận dữ muốn lao lên cùng Sở Tích Nguyệt đánh một trận, nhưng bị Ngọc Thiềm cản lại.

"Ta đã nói là đi nhầm, ta cũng đã nói không liên quan gì đến Thiên Đế, nếu như các ngươi muốn đánh bổn Đế cũng không ngại cùng các ngươi xuất thủ" Sở Tích Nguyệt hai mắt thay đổi, không khí xung quanh vốn đã lạnh lẽo nay càng lãnh lẽo hơn bội phần.

"Ngọc Thố cũng đừng tức giận, người từ xa đến, mời vào trong Quản Hàn Cung cùng nhau uống trà" Giọng nói từ bên trong Quảng Han Cung truyền ra, mời Sở Tích Nguyệt vào trong.

"Vâng chủ nhân".

Cánh cổng Quảng Hàn Cung mở ra, bên trong càng là lạnh lẽo hơn bên ngoài mấy phần, Tiên Khí cũng nồng đậm gấp mấy lần bên ngoài, không hổ là một trong 36 Thiên Cung lớn nhất Thiên Đình.

"Nhân Loại, chủ nhân cho mời ngươi vào!" Ngọc Thố vẫn không nguôi giận nhìn Sở Tích Nguyệt nói.

Sở Tích Nguyệt cũng hết cách, nhẹ nhàng cười một tiếng sau đó bước vào bên trong Quảng Hàn Cung.

Bước vào bên trong Quản Hàn Cung, Sở Tích Nguyệt không nhìn thấy bóng dáng một người nào, nơi này thật sự tịch mịch vô cùng, người sống ở nơi này phải cô đơn đến mức nào.

Bước vào sâu bên trong một tý, nàng nhìn thấy một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp tuyệt trần, khắp người tỏa ra một luồn hàn khí cực kỳ lạnh lẽo, khuôn mặt tuy xinh đẹp nhưng làm cho người ta cảm thấy cực kỳ u buồn, không biết vì lý do gì mà mỹ nữ như nàng lại sống tại một nơi âm u lạnh lẽo như vậy.

"Đạo hữu mời ngồi!" Hằng Nga nhẹ nhàng gật đầu nhìn Sở Tích Nguyệt.

"Đa tạ đạo hữu!" Sở Tích Nguyệt cũng không muốn thất lễ, nàng nhẹ nhàng ngồi xuống cùng Hằng Nga uống một ly trà.

"Đạo hữu từ đâu đến? Tại sao đi đến Cung Quảng Hàn của ta?" Hằng Nga nhẹ giọng nói.

"Ta là đến tìm Thiên Hậu, nhưng lại đi nhầm đến nơi này, xin lỗi đã làm phiền đạo hữu" Sở Tích Nguyệt cũng không dám nói ra nàng đi tìm bàn đào, tuy rằng nàng nghe Ngọc Thố nói chủ nhân nơi này phi thường không ưu thích Thiên Đế, nhưng nàng cũng nên đề phòng một chút thì tốt hơn.

"Nhìn đạo hữu có lẽ không giống người của Thiên Đình, đạo hữu tu luyện khác người rất nhiều, có Tiên Nguyên, có Ma Nguyên vô cùng hùng hậu, đạo hữu không phải người của Tiên Giới?" Hằng Nga liếc nhìn một cái liền nhìn ra Sở Tích Nguyệt là một Tiên Ma Đồng Tu.

Sở Tích Nguyệt ánh mắt ngưng trọng, càng ngày nàng càng đề phòng người trước mắt hơn bao giờ hết, trước nay chưa từng ai nhận ra nàng là Tiên Ma Đồng Tu nhưng người trước mắt lại có thể nhìn ra, rốt cuộc người này là ai.

"Đạo hữu cũng đừng khẩn trương, ta cũng không có ý gì xấu!" Hằng Nga tiếp tục nói chuyện.

"Ta gọi Sở Tích Nguyệt không biết đạo hữu cao danh quý tánh là gì?" Sở Tích Nguyệt báo ra danh tính, nếu như người này đã nhìn thấy nàng là một Tiên Ma Đồng Tu nàng có nói dối tên tuổi cũng vô ích.

"Ta gọi Hằng Nga, người khác còn hay gọi là Hằng Nga Tiên Tử cũng có người gọi là Hằng Nga Thần Đế!" Hằng Nga nhẹ nhàng trả lời, như không có chuyện gì quá to lớn.

"Thần Đế?".

"Đạo hữu đến đây muốn tìm thứ gì, ta có thể giúp đạo hữu!".

"Thật?".

"Ừm".

"Ngươi không gạt ta".

"Ta gạt đạo hữu có ít gì, trước nay cũng không ai có thể bước vào nơi này, đạo hữu có thể đi vào, xem như cùng ta có duyên".

"Không phải người của Thiên Đình đã từng đến sao?".

"Bọn họ chỉ có thể ở bên ngoài, nào có thể bước vào Cung Quảng Hàn của ta".

"Ta đến muốn tìm bàn đào, không biết ở nơi nào, mong Hằng Nga đạo hữu chỉ điểm".

"Ta không biết nó nằm cụ thể ở vị trí nào, chỉ biết bàn đào nằm ở Dao Trì Tiên Cung mà thôi, đạo hữu có thể đến đó tìm".




Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc