Chuyện Tình Của Ngôi Sao Hạng A

Chương 44: Phiên ngoại 2



Thẩm Vương Luân tuyến bố giải nghệ thu hút được sự chú ý của giới truyền thông, một số nghệ sĩ đăng bài ủng hộ khen ngợi tình yêu đẹp của hắn. Giới truyền thông như vừa săn bắt được một mẻ cá lớn, bài báo viết về Thẩm Vương Luân nhiều không kể, ngay cả gia đình của hắn cũng được nhắc đến. Đại loại mấy bài như.

" Nam diễn viên Thẩm Vương Luân là người đồng tính"

"Thẩm Vương Luân lừa dối người hâm mô, đã có vợ từ trước"

" Tin nóng : Diễn viên Thẩm Vương Luân giải nghệ khi sự nghiệp hưng thịnh"

" Trước tin đồn con trai là người đồng tính, gia đình Thẩm Vương Luân vẫn thản nhiên đi du lịch."

Hàng loạt bài báo được đăng tải, gần một tuần sau khi Thẩm Vương Luân giải nghệ vẫn không ngừng được làn sóng của dư luận.

Nhưng mà Thẩm Vương Luân cũng không có quan tâm, bởi vì hiện tại hắn không phải là người của công chúng nữa, người khác muốn nói gì thì kệ người khác, hắn thành thật với lương tâm, không làm gì sai nên hắn không sợ gì cả. Bản thân hắn hiện tại chỉ muốn làm người đàn ông của gia đình là đủ rồi.

Kể từ sau khi rút khỏi giới giải trí, cha của hắn lập tức đưa hắn lên thành tổng tài thay thế chức vụ của mình, lui về phía sau hậu trường ngày ngày cùng Thẩm phu nhân hưởng thụ tuổi già.

Mà từ ngày hắn rút lui khỏi giới giải trí cho đến bây giờ cũng đã được nửa năm, năng lực làm việc của Vương Luân rất tốt, cho nên chỉ cần mất một thời gian ngắn, hắn lập tức trở thành một trong những tổng tài trẻ có máu mặt nhất ở giới thương trường, chỉ xếp sau công ty của Khang thị- Khang Mạnh Nghiêm và công ty Sở thị- Sở Trầm Dương.

Thẩm Vương Luân dù có làm bất cứ nghề gì thì cũng không bao giờ khiến lộ ra một thói hư tật xấu nào cả, mà ngược lại nhiều người còn ngưỡng mộ tình yêu đẹp của anh cùng Khả Phi.

Đôi khi, sẽ thấy được một Thẩm Vương Luân nắm tay Khả Phi tình tứ đi giữa phố nhau đi cùng nhau chuyện trò vui vẻ, hay một cái ôm đơn giản nhưng đầy sự yêu thương. Cùng nhau lựa chọn vài món đồ ở siêu thị, thích đi đâu đó thì đi, muốn làm gì thì làm, không cần phải giấu diếm hay lén lút như rước nữa.

Vương Luân làm tổng tài, mặc dù công việc nhiều nhưng vẫn có thời gian quan tâm chăm sóc cậu hơn. Hoặc là nếu có thời gian rãnh, hắn đều dắt cậu đến công ty chơi, buổi trưa lại chở cậu đi ăn. Chưa một lần làm cậu thất vọng về chuyện gì.

Một tình yêu đẹp được kết thúc bằng đám cưới, sau nửa năm rút khỏi giới giải trí thì bọn họ quyết định trở thành vợ chồng chính thức.

Cách đám cưới một tháng, Thẩm Vương Luân đưa Khả Phi về quê của cậu để thưa chuyện vớ cha mẹ họ Khả. Cặp vợ chồng người nông dân hiền lành chất phác vốn dĩ đã thuộc mặt của Vương Luân, nhìn nam nhâm quỳ trước mặt sẵn sàng từ bỏ cả sự nghiệp để ở bên con trai mình cho nên họ cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều... cứ như vậy mà thuận lợi đồng ý thôi.

Thẩm Vương Luân chọn Hà Lan là nơi để bọn họ kết hôn, trước đám cưới ba ngày đã mời những người thân thiết đi cùng... đám cưới của hắn còn có sự góp mặt của những nghệ sĩ khác.

Cuối cùng ngày trọng đại cũng đã đến, Khả Phi mặc một bộ vest trắng ngồi im trong phòng chờ, nhìn những người bạn của Vương Luân chạy qua chạy lại phụ giúp lễ cưới mà trong lòng bật cười, bình thản ngồi trên chiếc ghế gỗ được thiết kế theo phong cách Châu Âu, chờ đợi thời gian quan trọng nhất của đời mình.

- Phi Phi à, ngồi đó thẫn thờ làm gì nữa? mau đứng lên đi... lễ cưới sắp bắt đầu rồi kìa. Mau đi thôi.

Giọng nói của Ái Ni vang lên, cô gái nở nụ cười thân thiết với Khả Phi, giúp cậu thắt lại cái nơ, còn xịt thêm nước hoa cho cậu.

Nếu ai hỏi vì sao cô gái này xuất hiện ở đây? lại còn thân thiết với Khả Phi như vậy thì câu trả lời rất đơn giản. Nửa năm trước, sau khi xem xong đoạn phỏng vấn của Vương Luân... cô chợt nhận ra những lỗi sai của mình. Lòng tự trách vì suýt chút nữa phá hoại hạnh phúc cả bọn họ. Vì thế cô quyết định đứng về phía bọn họ, giữa tâm bảo đăng bài ủng họ Vương Luân. Còn làm đội trưởng của hội Hủ Nữ- Người Hâm Mộ Vợ Chồng Nhà Họ Thẩm. Vì vậy tình cảm của cô với Khả Phi càng trở nên thân thiết hơn.

Giây phút trọng đại dã đến, Khả Phi đứng thẳng người nắm tay cha mẹ mình bước ra xứ đường. Cánh công giáo đường vừa bật mở, tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên. Nam nhân đứng trên lễ đài mặc bộ vest đen ánh mắt nhu hòa nhìn về phía cậu.

Thảm đỏ trải dài con đường đi, cha mẹ Khả Phi đưa cậu đến bên Vương Luân, trao tay cậu cho tay hắn. Khả Bác cha cậu nói nhỏ với hắn.

-Chăm sóc Khả Phi thật tốt nhé.

-Con sẽ thương yêu em ấy, cha mẹ cứ yên tâm ạ.

Nắm tay người thương đối mặt với cha xứ, cùng nhau tuyên thệ... khoảnh khắc trao nhẫn cuối cùng cũng đến.

Thẩm Vương Luân lồng chiếc nhẫn cưới có đính viên kim cương ở giữa, mang vào cho Khả Phi, miệng nói.

-Vợ... hôm nay em thật đẹp, bản thân chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như hôm nay cả, sau này sẽ yêu em nhiều hơn những gì em nghĩ. Sẽ không làm em buồn,

Khả Phi vừa mỉm cười vừa đeo nhẫn cho hắn, nhìn đến khi cả hai đều đã có môt vật định ước chung, cậu trả lời hắn.

-Sau này chúng ta mỗi ngày đều hạnh phúc. Vương Luân...em yêu anh.

Hạnh phúc chưa bao giờ từ chối hắn, duyên đưa hắn đến với một người vợ đơn giản, hiền lành và ôn nhu. Cho hắn biết mái ấm gia đình thật thụ, cho hắn cuộc sống ấm êm không thêm chút bụi nào. Thẩm Vương Luân bỗng nhiên kìm lòng không được mà rơi lệ.

-Luân... vì sao lại khóc rồi? mọi người đang nhìn anh cười kìa.

Thẩm Vương Luân vừa cười vừa rơi lệ tiến đến gần Khả Phi, bình thường thì những đám cưới khác khi các cặp đôi khi đeo nhẫn xong sẽ trao cho nhau nụ hôn, nhưng hai người lại không làm vậy. Thẩm Vương Luân ôm cậu vào lòng, nước mắt hạnh phúc vẫn rơi. Cái ôm chứa đầy sự yêu thương và bình yên của hắn khiến Khả Phi cũng rơi nước mắt. Hắn nói.

-Cuối cùng cũng có được em, anh yêu em nhiều lắm. Cả thế giới của anh thu nhỏ lại vừa bằng một Khả Phi... em chính là người thắp sáng trái tim anh. Thật sự yêu em nhiều, hoàng tử nhỏ của anh.

Khả Phi ôm lại hắn, dùng tay vỗ về lưng người kia. Ôn nhu trả lời.

-Ông xã...anh vẫn luôn là người tuyệt nhất đối với em.

Ánh nắng chiếu vào khung cửa sổ nhà thờ, hai người ôm nhau trong một buổi nắng đẹp. Hạnh phúc đơn giản chỉ vọn vẹn là khi cả hai cùng thương nhau. Như vậy là đủ rồi!!

Khách mời ở phía dưới vỗ tay chúc mừng, bỗng nhiên bọn họ đồng loạt hô lên.

-Thẩm Vương.... mau lau nước mắt để còn đưa bà xã đi hưởng tuần trăng mật, xe đến rồi kìa!!