Chủ Nhân, Ngài Đến Sai Ổ Rồi!

Chương 1: Tiểu tổ tông của JS



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong một đêm, tất cả quảng cáo của JS - đại bài của giới xa xỉ phẩm trên thị trường quốc tế đều biến thành thông báo tìm mèo.

Toàn thành phố sôi trào chỉ vì chủ nhân của chú mèo kia là người sáng lập kiêm tổng giám đốc của JS - Cảnh Thần. Một người trẻ tuổi anh tuấn, cao lãnh nhiều tiền, yêu mèo như mạng. Trong giới hay trêu ghẹo nói rằng: Nếu một ngày nào đó Cảnh Thần xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì người thừa kế JS nhất định là con mèo kia.

Trên màn hình liên tục phát video của con mèo nhỏ kia, chú mèo có bộ lông dài, màu trắng như tuyết như phát ra ánh sáng bạc, đôi mắt màu hổ phách nhạt, trong suốt và linh động.

Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người ở đế đô đều gia nhập vào hàng ngũ tìm mèo điên cuồng. Thậm chí còn có người ngàn dặm xa xôi lần lượt bay đến đế đô, đưa tới những con mèo có ngoại hình tương tự bé mèo trắng nhỏ kia. Nếu chuyện này thành công, quà cảm tạ của kim chủ đủ cho bạn ăn hết mười đời.

Rạng sáng lúc 1 giờ, đế đô trời đổ mưa to nhưng ở JS vẫn đèn đuốc sáng trưng:

- Nếu Phiên Tuyết không trở về...

- Phiên Tuyết nhất định sẽ trở về! Tôi đã cho tăng thêm nhân lực!

Cảnh Thần còn chưa nói xong, trợ lý Quý An đã cướp lời để biểu đạt quyết tâm tìm mèo của mình. Hai ngày nay anh đã phái ra rất nhiều người tiến hành truy tìm, bên phía video giám sát cũng đang tăng tốc kiểm tra, nhất định trước hừng đông có thể tra được. Ngoài mặt anh là đặc trợ của Cảnh Thần nhưng trên thực tế công việc của anh ta chính là bảo mẫu cao cấp của Phiên Tuyết. Miêu chủ tử chính là chạy mất ở bệnh viện, bởi vì ngài cự tuyệt phẫu thuật cắt "trứng trứng". (là cái đó đó á mọi người:3)

Trước đây Quý An cũng đi theo Cảnh Thần đến bệnh viện vì chuyện này hai lần nhưng một khi lên bàn giải phẫu miêu chủ tử liền làm loạn. Mỗi lần như thế boss đều không đành lòng, cứ thế ôm mèo trở về. Lần này boss phân phó đích thân mình làm chuyện này, anh vốn dĩ tính đối phó việc phẫu thuật này một mình, không nghĩ tới "trứng trứng" còn chưa giải quyết xong, miêu chủ tử bởi vì kinh sợ mà chạy mất.

Nếu miêu chủ tử thật sự không về thì ngày tận thế của anh ta cũng đến, không bằng nhân lúc còn sớm tìm địa phương nào đó phong thủy tốt đem chôn chính mình còn hơn. Kiếp sau đầu thai nhất định anh sẽ tranh thủ làm một con mèo được đại lão sủng ái.

Cảnh Thần liếc nhìn Quý An, ánh mắt tối lại, cuối cùng anh vẫn không nói gì, đôi chân dài bước ra khỏi phòng. Thật lâu sau, nghe tiếng nước mưa dội vào dù "đùng đùng", Cảnh Thần càng thêm bực bội. Phiên Tuyết sợ nhất là nghe tiếng sét đánh, ghét nhất ngày mưa. Tưởng tượng lúc này có khả năng bé mèo nhỏ kia đang lẻ loi một mình ở dưới chân cầu nào đó tránh mưa, anh cảm thấy tâm mình như nát rồi. Vừa rồi anh đối với Quý An quá nhân từ, anh nên sai hắn lên sân thượng đứng dưới mưa cho thanh tỉnh mới phải.

Khoan... Anh vừa nhìn thấy cái gì vậy? Cảnh Thần cho rằng mình hoa mắt rồi, một người đang ngồi lên chiếc Aston Martin của anh tìm mọi cách bẻ cần gạt nước.

- Dừng lại!

Nhiều việc xảy ra liên tiếp làm Cảnh Thần bùng nổ rồi, giọng nó phát ra lạnh như băng. Nghe câu nói đó, Phiên Tuyết mừng muốn điên rồi. Giọng nói thanh lãnh, cao quý này chắc chắn là của chủ nhân ôn nhu nhà cậu. Phiên Tuyết nháy mắt liền cử động trượt xuống dưới, xoay người ôm chặt đùi Cảnh Thần, mềm mại kêu một tiếng trông đáng thương cực kỳ:

- Chủ nhân...

Nước mưa lầy lội bắn lên người Cảnh Thần, anh theo bản năng muốn tránh đi nhưng khi thiếu niên ngẩng đầu lên, động tác của anh dừng lại. Làn da thiếu niên trắng nõn, mái tóc trắng bị nước mưa làm ướt nhẹp dán ở trên trán, phía dưới là một đôi con ngươi màu hổ phách sáng lấp lánh nhìn anh tràn đầy vui sướng. Không biết đã bị mưa xối bao lâu, cả người thiếu niên run rẩy, nhẹ nhàng dùng đầu cọ cọ chân Cảnh Thần làm nũng, sau đó gắt gao ôm lấy.

Trong nháy mắt, tim của Cảnh Thần như bị một vật nào đó chọc vào một chút.

- ------------------------------------------------------------

chapter content


*Chiếc Aston Martin của anh Thần.

* Mình vừa beta lại chương 1, nhận ra còn nhiều chỗ type lỗi, câu cú còn QT quá. Thành thật xin lỗi những bạn đã đọc chương 1 bản chưa beta lại của mình ạ. Mình sẽ cố gắng đọc lại nốt 2 chương kia luôn trước khi lên chap mới nha.