Chiến Thần Bất Bại

Chương 441: Bắc Đẩu



Cột sáng từ vương cung lao thẳng về chân trời, sau đó co rút kịch liệt thành một điểm kim quang chói mắt, phập phềnh trôi nổi trên đầu Đường Thiên. Chỉ có Hạc và Lăng Húc đang đứng cạnh Đường Thiên mới nhìn rõ đó là cái gì, điểm kim quang này là một khối xương màu vàng.

Thủy Hùng Hoang Cốt.

Tinh lực bên trong khối xương dâng trào mênh mông, lấy Thủy Hùng Hoang Cốt làm trung tâm, tinh lực bao quanh đậm đặc không tan. Khác hẳn với khí ba động của Vương Hùng Thủ truyền khắp mỗi ngõ ngách Đại Hùng Tinh.

Thương khung trên đỉnh đầu, bầu trời của Đại Hùng Tinh ảm đảm không chút sáng sủa, ánh sáng của khỏa tinh cầu ở sau lưng bỗng nhiên bạo tăng, ngay sau đó tinh cầu ở bên cạnh nó cũng sáng lên, dọc theo sau lưng nó là 1 khỏa tinh cầu hùng vĩ khác lại sáng lên. 7 tinh cầu đồng thời tỏa sáng, tạo thành 1 cái gàu lớn đây là đây là tên khác của chòm sao Đại Hùng Tinh. Tinh lực cường liệt theo như chuyển động của 7 tinh cầu mà bắn ra toán loạn sau đó chòm sao Đại Hùng Tinh chậm rãi chuyển động, theo đó cũng kéo theo những biến hóa kinh người. Trong lúc này ở giữa các tinh cầu đang có những chuyển động lặng lẽ.

Trước đây, 18 khỏa tinh cầu hợp thành chòm sao Đại Hùng Tinh với hình dáng 1 con đại hùng nửa ngồi nửa đang chuẩn bị vồ mồi, mà bây giờ mấy ngôi sao ở vị trí đầu của đại hùng lại di chuyển tựa như là con đại hùng này đang chậm rãi đứng lên. Tinh lực biến hóa, tinh cầu di động, những hiện tượng hiếm thấy này làm cho mọi người cảm thấy chấn động.

Trong nháy mắt khi chòm sao dừng, tinh lực còn lại bỗng nhiên như băng tan chảy, trở nên vô cùng linh hoạt. Năng lượng trong không khí so với trước đây tuy rằng có thưa thớt hơn rất nhiều nhưng mà sinh cơ trong đó thì tràn đầy.

Trên mặt Hạc hiện lên vẻ khó tin tưởng vào hiện thực trước mắt: "Cái này là… Đại Hùng Tinh công nhận thánh bảo lần nữa! Đường Đường Thần Kinh thành công rồi…." Hạc vừa lắp bắp vừa lẩy bẩy chỉ trỏ vào sự biến hóa của chòm sao Đại Hùng Tinh.

Trong lịch sử Thiên Lộ việc chòm sao thay đổi thánh bảo là 1 việc chưa từng xảy ra. Nhưng mà tất cả sự việc đang xảy ra trước mắt đây làm cho Hạc cảm thấy rất ngạc nhiên. Nhất là Đường Thần Kinh được Đại Hùng Tinh thừa nhận thân phận của hắn.

Sự tình hoang đường như thế đã thực sự xảy ra rồi, về sau Đại Hùng Tinh sẽ được gọi là "Hùng Thần Kinh" sao? Võ giả Hùng Thần Kinh… Thực sự là một kiểu gọi đáng sợ mà…….! Hạc vừa lẩm bẩm vừa nghĩ tới danh hiệu kinh khủng mà mọi người sắp được biết tới đó. "Hạc thật nguy hiểm!" Lăng Húc đang đứng cạnh đó không khỏi bàng hoàng với suy nghĩ của Hạc.

Lăng Húc không kìm được lòng mình nắm chặt ngân thương trong tay, tinh lực chòm sao toàn bộ vận chuyển, cảnh tượng mênh mông bao la hùng vĩ kinh động lòng người thế này luôn làm cho người ta cảm thấy không tự chủ được mình mà cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.

Binh bỗng dưng ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tú lơ khơ của Binh hiện lên vẻ lẫm liệt ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào 7 khỏa tinh cầu Đại Hùng Tinh đang tỏa sáng rực rỡ kia.

"Cái này là..."

Thiên Lộ hiện tại cùng với thời điểm của hắn đã hoàn toàn thay đổi, lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy chòm sao Đại Hùng Tinh ở trên Thiên Lộ chỉ là một thế lực tam cấp, điều này hắn giật mình lắm. Bởi vì ở thời đại của hắn, Đại Hùng tinh luôn có truyền thống là một trong các cường hào một phương, là cường hào mà Nam Thập Tự binh đoàn cũng rất kiêng kỵ. Vậy mà bây giờ chỉ là chòm sao cấp ba, điều này làm cho hắn có những cảm xúc trái ngược lẫn nhau.

Cõ lẽ ở trong mắt người khác Đại Hùng Tinh dưới sự dẫn dắt của Yến Vĩnh Liệt tương đối là cường hãn thế nhưng bọn chúng hoàn toàn không biết tới sự cường đại của chòm sao Đại Hùng Tinh năm đó. Ngay cả dân chúng của Đại Hùng Tinh cũng đã quên mất sự huy hoàng năm nào, thời Đại Hùng Tinh là một thế lực lớn đối với họ là 1 cái gì đó quá mức xa xỉ quá mức xa xôi.

Bất luận là cái gì mạnh mẽ đều cần có cơ sở của sự mạnh mẽ. So với chòm sao Bạch Dương, tuy rằng đã có sự suy giảm đôi chút nhưng mà lạc đà gầy vẫn nhiều thịt hơn ngựa. Đại Hùng Tinh năm đó hùng cứ một phương tự nhiên là có căn nguyên của nó, đó chính là 7 tinh cầu đang tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời kia.

Chúng đã từng có tên khác, một cái tên đã bị người ta lãng quên từ rất lâu rồi, đó là "Bắc Đẩu".

Bắc Đẩu Thất Tinh.

Đại Hùng Tinh suy sụp cùng với Bắc Đầu Thất Tinh trở nên ảm đạm hoàn toàn là có quan hệ cùng nhau. Truyền thừa cao nhất của Đại Hùng Tinh, Đại Hùng Thần Tán chính là vũ kỹ dựa vào quá trình phát triển của Bắc Đẩu thất tinh mà hình thành. Không ngờ là Đại Hùng Thần Tán bị thất truyền rất nhanh, sau đó lại diễn biến ra vũ kỹ không trọn vẹn: Bắc Đẩu, nhưng cũng không nghĩ tới là Bắc Đẩu cũng thất truyền. Text được lấy tại Truyện FULL

Mất đi cảm giác triệu hoán của võ giả đỉnh cấp vì thế mà Bắc Đẩu Thất Tinh cuối cùng lại ảm đạm lại rồi tiến vào ngủ say, đây mới là điều căn bản làm Đại Hùng Tinh suy sụp.

Đường Thiên có thế tiếp cận được tinh lực của Đại Hùng Tinh, nhận được sự chấp thuận của thánh bảo cũng không làm Binh quá giật mình. Trong cơ thể của Đường Thiên có 1/3 tinh lực của Đại Hùng Tinh. Chỉ bằng điểm này đã đủ tạo cho hắn điều kiện để cùng Yến Vĩnh Liệt liều mạng. Hơn nữa hắn còn biết rõ rằng bản thân chòm sao còn có bản năng tự bảo vệ mình, đó là tự mình thiêu đốt bản thân hủy diệt chính mình, bản thân chòm sao cũng không có ý thức nhưng mà trong thiên địa này toàn bộ sự vật đều có khả năng tự hủy mình, có bản năng chống cự.

Đường Thần Kinh tràn đầy tự tin cùng niềm tin vô song, đệ nhất tử triền lạn đả[1], tiềm lực sâu không thấy đáy, dù cho thời gian Yến Vĩnh Liệt còn sống Binh cũng không coi trọng hắn huống chi là hiện tại hắn chỉ là trạng thái thiêu đốt võ hồn.

Thế nhưng, thức tỉnh Bắc Đẩu thất tinh….

Binh cũng bị chấn động vì điều này, không có đạo lý chút nào, Đường Thần Kinh cùng với Bắc Đẩu 1 chút quan hệ cũng không có, làm sao thằng dở hơi này lại có khả năng thức tỉnh Bắc Đẩu được chứ? Lẽ nào ….. là Thủy Hùng Hoang Cốt?

Vừa nghĩ tới điều này đã làm cho Binh cảm thấy trước mắt sáng ngời. Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ ba động đang nhộn nhạo tràn ngập trong không trung, lát sau hắn cũng phát hiện ra điều gì đó, quả nhiên là do Thủy Hùng Hoang Cốt!

Trong lúc đó Thủy Hùng Hoang Cốt cùng với Bắc Đẩu dường như có liên hệ mơ hồ như không như có.

Binh hưng phấn đứng thẳng lên. Bắc Đẩu mới chính là điểm cường đại của Đại Hùng Tinh, Đại Hùng Tinh thức tỉnh Bắc Đẩu sẽ rất nhanh càng trở nên cường đại hơn so với trước đây. Điều càng làm cho hắn hưng phấn hơn chính là hắn nghi ngờ là rất có khả năng ở bên trong Thủy Hùng Hoang Cốt có cất giấu truyền thừa chân chính của Đại Hùng Tinh Đại Hùng Thần Tán!

Ở thời viễn cổ, vũ kỹ dám dùng tên ngôi sao để đặt tên đều là những vũ kỹ cường đại vô song. Như là Bạch Dương Tinh Thần Thương của chòm sao Bạch Dương, đó là truyền thừa cao cấp nhất của chòm sao Bạch Dương.

Dù sao thì cũng phải nói dù cho không có Đại Hùng Thần Tán thì Bắc đẩu cũng tương đối là cường hãn!

Niềm vui ngoài ý muốn, đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn. Binh hiện tại đang mừng quá hận không thể tóm cổ Đường Thần Kinh lại, cẩn thận nghiên cứu khối xương cốt màu kim sắc kia triệt để. Sao thằng đần này có nhiều khí vận thế chứ?

Nhưng mà rất nhanh Binh đã khôi phục lại sự tỉnh táo của mình, bản thân là thống soái có vị trí viễn siêu hơn so với những người khác. Bắc Đẩu Thất Tinh được thức tỉnh tất nhiên là việc tốt đến mức không thể tốt hơn, nhưng mà nó sẽ gây ra một loạt các phản ứng dây chuyền sau đó.

Biết rõ về Bắc Đẩu Thất Tinh tuyệt đối không chỉ có mình hắn. Người hơi có nghiên cứu 1 chút về lịch sử của Đại Hùng Tinh nhất định sẽ có phán đoán chính xác, Đại Hùng Tinh rất nhanh sẽ tiến nhập vào thời kỳ phát triển với tốc độ cao. Đại Hùng Tinh sẽ hoàn toàn phát triển, mức độ tập trung năng lương sẽ đạt tới kinh khủng.

Đại Hùng Tinh sẽ lập tức trở thành miếng mồi ngon trong con mắt của nhiều người. Chỉ sợ đến lúc này đã có rất nhiều kẻ đã giương nanh vuốt của mình ra để nhằm vào Đại Hùng Tinh.

Có Đại Hùng Tinh rồi, như vậy chòm sao Thiên Long sẽ không còn chút ý nghĩa nào nữa. Ngay lúc này Binh đã buông tha quyết định tấn công chiếm đóng chòm sao Thiên Long của mình. Bất quá, tuy rằng không có dự định tấn công chiếm đóng chòm sao Thiên Long nhưng Binh không dự định buông tha cho chòm sao Thiên Long như thế.

Không có thất bại trong chiến tranh, không cần phải trả giá thật nhiều. Binh nhìn thoáng qua phía Đường Thiên đang nhắm nghiền mắt thở hổn hển mà trong lòng hắn cảm thấy sự hãnh diện đang ào ạt dâng trào, cục diện tuyệt hảo như thế làm sao mà mình có thể thất bại được cơ chứ!

"Tất cả chú ý, mục tiêu là chòm sao Thiên Long, di chuyển với tốc độ cao nhất!"

Các học viên gà mờ của binh đoàn Sài Lang thuộc quyền chỉ huy của Đường Nhất dứt khoát lưu loát xoay người nhằm thẳng hướng của chòm sao Thiên Long, một đường ầm ầm phóng tới. Hạc và Lăng Húc bị hành động của binh đoàn làm cho chấn động.

"Này, vừa rồi bọn họ làm gì đó?" Lăng Húc có chút tò mò.

Hạc đăm chiêu, lộ ra bộ dáng phong tư tuyệt mỹ lang quân, lộ ra hàm răng trắng bóc: "Cơ hội tốt như thế, Binh đại thúc nhất quyết là không bỏ qua, chứng tỏ là trong khoảng thời gian này ta đã bức bách hắn nhiều quá rồi."

Dáng vẻ Lăng Húc mờ mịt không hiểu gì, cũng không hiểu rõ lý do, Hạc cũng không giải thích thêm chút nào, mỉm cười nói: "Chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt Đường Thần Kinh là được rồi!"

"Lợi hại là tốt nhất!" Lăng Húc hừ lạnh một tiếng, khoanh chân ngồi xuống, ngân thương hoành ngang trên đùi, nhắm mắt dưỡng thần.

Đường Thiên dẫn động toàn bộ tinh lực của chòm sao, cảnh tượng như vậy đã sớm làm cho chiến ý trong cơ thể của Lăng Húc dâng trào, hắn đang rất bực bội vì hiện tại không thể tìm được người nào đó để hảo hảo chém chém giết giết một hồi để thỏa chiến ý đang sôi sùng sục của mình.

Đại trượng phu là phải như thế!

Hào khí trong lồng ngực hắn bốc lên ào ào, căn bản là hắn không có lòng nào bình tĩnh được, dứt khoát là hắn không trông coi thằng dở hơi này. Dương Giác Phong Linh phảng phất như cảm nhận được chiến ý đang dâng trào trong cơ thể của hắn, âm thanh leng keng vang lên, hành khúc ngân sương kỵ lại vang lên quanh quẩn trong lòng hắn.

"Ngân thương nát tuyết, như vân bất nhiễm. Dương giác chuông âm, thanh phong bất truyền. Ánh sáng mặt trời soi bóng ta, thương chỉ thẳng không a. Cuồn cuộn nhất tâm, vệ ta ngôi sao..."

Hắn phảng phất như đang ngâm mình trong làn thủy triều của những bước chân đang vang lên, phảng phất đâu đó nghe tiếng Dương giác phong linh trên đầu thương đang du dương ca vang bài ca chiến thắng đâu đây, phảng phất nghe được vô số tiếng ca trầm thấp nhẹ xướng của các quân đoàn Bạch Dương. Tiếng ca tràn đầy sự tự tin, hắn có thể nghe được trong tiếng ca đó ẩn sâu sự kiệt ngạo của mỗi cá nhân quân đoàn.

Không biết vì sao mà Lăng Húc vốn đang kích động lại dần trở nên bình tĩnh hơn.

Sự thống khổ của ngân hóa giờ phút này tựa như đã biến mất không còn thấy nữa. Hắn lẳng lặng lắng nghe tiếng ca, tựa như nghe tiếng hát kiêu ngạo của các lão binh đã xuất ngũ đang kể lại cho hắn từng chiến tích huy hoàng của bọn họ trong thời kỳ hoàng kim của họ.

Tuy rằng tin tưởng các ngươi, nhưng mà lý tưởng của các ngươi và lý tưởng của ta không giống nhau. Ta tôn trọng các người, bội phục các ngươi, nhưng mà ta sẽ không đi con đường mà các ngươi đã đi qua.

Truyền thừa này rơi vào tay ta, ta sẽ gánh vác nó tiến về phía trước, ta sẽ đi con đường không giống với các ngươi, tuy răng cố chấp, tuy rằng điên cuồng, nhưng đó là con đường thuộc về Lăng Húc ta. Nhưng mà xin hãy tin tưởng ta, bất luận như thế nào, ta nhất định sẽ không bôi nhọ nó. Bởi vì, ta nhất định sẽ trở nên cường đại hơn so với các ngươi.

Ngân thương phảng phất như hòa cùng nỗi lòng của Lăng Húc, tiếng ca lọt vào tai mang theo âm thanh từ trầm thấp lắng đọng tới cao vút sục sôi, Lăng Húc giống như đang đặt bản thân mình vào trong chiến trường, vô số thân ảnh ngân sắc tả xung hữu đột, ngân thương tung bay, chém giết thảm liệt.

Ngân sương kỵ...

Lăng Húc biết rõ ràng đây là ảo cảnh nhưng mà ảo giác trước mắt mình đây mang cho hắn cảm giác rất chân thật, mỗi một thân ảnh đều là 1 cảm giác chân thực. Khi Lăng Húc thấy được rõ ràng thì ngây người ra.

Bach Dương Tinh Thần Thương, loại Bạch Dương Tinh Thần Thương hoàn toàn khác biệt.

Các ngươi đang biểu diễn cho ta nhìn sao... Lăng Húc tự nhủ thầm khi nhìn những ảo cảnh đang lần lượt diễn ra trước mắt mình.

Hạc chú ý tới tình trạng bất thường của Lăng Húc, trên mặt Hạc lúc này nhất thời hiện lên vè kinh ngạc, sau đó lại mang theo vẻ bất đắc dĩ mà quay đi chỗ khác. Quả nhiên là mỗi người đều là những tên gia hỏa không có chút nguyên tắc nào cả. Trong thời gian thủ hộ cho đồng đội cũng có thể giác ngộ... có nghĩ tới đồng đội chút nào không chứ? Hạc yên lặng mà nhảy ra xa xa sợ quấy rối tới đốn ngộ của Lăng Húc.

Cũng may là lúc này đây không có ai dám tới gần, bởi vì đỉnh đầu Đường Thiên là Thủy Hùng Hoang Cốt đang phập phều trôi nổi, tản mát ra ba động chỉ có Thánh Bảo mới có. Đừng thấy hiện tại Đại Hùng Tinh bị thương nghiêm trọng, nguyên khí đại thương nhưng mà Đường Thiên tay cầm Thánh Bảo tuyệt đối không phải là đối tượng để võ giả phổ thông có thể trêu trọc được.

An Đức Lệ Na tuy rằng nắm giữ vòng Tiên Nữ, nhưng thực lực bản thân của nàng thì lại có hạn, uy lực của vòng Tiên Nữ ở trong tay nàng không thể phát huy được 1/10 uy lực vốn có. Nhưng mà bản thân Đường Thiên có thực lực mạnh mẽ vô song, tay cầm Thánh Bảo như vậy chắc chắn sẽ cực kỳ kinh khủng rồi.

Cột sáng biến mất, trước mặt Đường Thiên, phập phều một đoàn võ hồn mơ hồ, đỉnh đầu của nó đang trôi nổi mọt cái hùng vương miện ánh sáng ảm đạm, đó vốn là Thánh Bảo của Đại Hùng Tinh, Vương Hùng Thủ.

Thiêu đốt bị ép bỏ dở, võ hồn của Yến Vĩnh Liệt cũng nhanh chóng khôi phục sự thanh tĩnh.

Phù, thua rồi... Xin lỗi... Ta không thể kiên trì đến lúc các ngươi thắng lợi... Các ngươi nhất định là đang còn chiến đấu..... Ta chết rồi, các ngươi lại phải gánh vác thất bại này mà tiếp tục sống. Thực sự là xin lỗi a.

Không phải vì thất bại. Mà là không thể cùng sóng vai với các người gánh chịu thất bại cùng nối sỉ nhục này.

Một cơn gió thổi mạnh qua, võ hồn mơ hồ cùng Vương Hùng Thủ ảm đạm, hóa thành từng hạt bụi bay trong không khí, hoàn toàn tiêu tán trong không trung, vô tung vô ảnh.

[1] Có lẽ chỉ hạng liều mạng và phức tạp.