Nhưng nếu không đi uống rượu chơi bài quên thờigian thì sẽ xảy ra chuyện gì được đây?Cơ Hương Ngưng vô thức nghĩ tới tai nạn giao thông,có khi nào anh gặp tai nạn trên một con đường vắng vẻnào đó, tài xế đã bỏ trốn hoặc thậm chí là giấu xác đi rồikhông?Suy nghĩ này khiến sắc mặt Cơ Hương Ngưng dần trởnên tái nhợt. Cô ấy lắc đầu, cố gắng để quên suy nghĩđáng sợ này đi, nói: “Cậu đừng khóc nữa, nói cho tớ biếtanh ấy đi lúc nào và đi đâu, chúng ta cùng phân tích.Ngoài ra, tớ sẽ bảo người của công ty tới bộ phận phápchế, xem có thể lấy được video về anh ấy không”.Những lời an ủi của Cơ Hương Ngưng giúp Ninh Thầnbình tĩnh lại một chút, cô nghẹn ngào kể lại quá trình khirời khỏi văn phòng.Quá trình này rất đơn giản và bình thường, không có gìđể nói cả.Cơ Hương Ngưng đành phải gọi điện cho người thuộcbộ phận pháp chế và bộ phận quan hệ công chúng củacông ty, bảo bọn họ sử dụng các mối quan hệ để lấyvideo gần tòa nhà văn phòng.Thế nhưng những chuyện này không phải cứ nói làlàm được ngay, vào thời điểm này thì người trong tòa nhàlàm việc đã tan ca rồi, cho dù tìm được bọn họ thì chưachắc bọn họ đã chịu cho xem video.Còn về camera của chính phủ trên đường thì phải nộphàng loạt các đơn xin phép, dù sao đây cũng không phảivụ án lớn lao gì, chỉ là một người trưởng thành mất tíchmấy tiếng mà thôi.Đêm nay tất cả mọi người đều không được thảnh thơi,Ninh Thần khóc đến mức sưng húp cả đôi mắt.Thế nhưng loay hoay lâu như thế mà vẫn không có tintức gì, ngay cả Ninh Quốc Năng cũng bắt đầu sốt sắng.Một người sống rành rành ra đó, sao tự nhiên lạikhông tìm thấy được cơ chứ!Nếu trước kia Lý Phong mất tích, chưa biết chừng ôngsẽ mua pháo về đốt để chúc mừng, nhưng bây giờ HoắcKhải biểu hiện tốt như thế, chỉ cần là người nhìn thấy sựphát triển của cửa hàng trái cây đầu khen Ninh QuốcNăng tìm được một cậu con rể tốt.Hai vợ chồng già không nghĩ tới chuyện trước kia nữa,quá khứ cứ để nó qua đi, chỉ cần con rể thay đổi là đượcrồi.Ninh Quốc Năng và Đặng Tuấn Mai mới vui vẻ đượcmấy ngày, bây giờ tự nhiên Hoắc Khải mất tích, đươngnhiên là bọn họ khó mà thích ứng ngay được.Cơ Hương Ngưng cũng bắt đầu thấy hoảng, cô ấy cóthể lấy lại hơn một trăm triệu ở nhà họ Cơ đều là nhờHoắc Khải trợ giúp, nếu không có người đàn ông này giúpđỡ thì có thể cô ấy đã bị ép phải gả tới tập đoàn Lưu Thịrồi.Chỉ riêng chuyện này thôi cũng đã đủ để Cơ HươngNgưng cảm kích Hoắc Khải rồi.Người thuộc bộ phận pháp chế của công ty đã tới tòanhà làm việc. Đúng như dự đoán, tòa nhà không chịu choxem video, lý do là bảo vệ quyền riêng tư của khách hàng.Còn về camera trên đường thì càng vô vọng, ngay cảtiêu chuẩn để lập án còn không đủ thì ai chịu giúp đây?Càng như vậy thì Ninh Thần càng sợ hãi, trời sáng rồimà còn không thấy đâu, chắc chắn là đã gặp chuyệnchẳng lành rồi.Hiện tại cô không khóc nổi nữa rồi, chỉ ngồi đó với vẻmặt tái nhợt và tiều tụy.Dáng vẻ đáng thương ấy khiến Cơ Hương Ngưngkhông nhịn được thở dài.Lúc này, có người tới gõ cửa.Đôi mắt của Ninh Thần sáng lên, cô đứng bật lên khỏisô pha để chạy ra mở cửa, thế nhưng bên ngoài lại chẳngcó ai.“Ai thế? Cơ Hương Ngưng bước tới hỏi. Thấy bênngoài không có ai, cô ấy lẩm bẩm: “Đứa trẻ nghịch ngợmnào đùa dai vậy?”Cô ấy đang định kéo Ninh Thần vào thì bỗng nhìn thấymột tờ giấy dán trên tường.Lấy tờ giấy xuống thì thấy trên đó viết một hàng chữ:“Xe Van màu trắng, biển số xe Nam B99875”.Cơ Hương Ngưng hơi sửng sốt, lại nhìn xung quanhmột lượt nhưng vẫn không thấy ai.Cô ấy cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, trái tim bỗng đậpmạnh hơn nhiều.Có thể thông tin trên tờ giấy là một trò đùa dai của aiđó, nhưng cô ấy muốn tin rằng đây là manh mối mà ai đócố tình cung cấp hơn, ngoài ra manh mối này còn liênquan đến người mất tích.Thấy Cơ Hương Ngưng đứng ở cửa không vào, NinhNgọc Lâm cũng tới hỏi: “Chị Hương Ngưng, sao vậy?”“Có người viết biển số xe dán trên cửa, chị nghi là cóliên quan đến Lý Phong”. Cơ Hương Ngưng nói với NinhNgọc Lâm: “Cậu chăm sóc Ninh Thần, để chị tìm ngườiđiều tra chiếc xe này!”“Vâng, chị cứ yên tâm, điều tra ra chuyện gì thì lập tứcliên lạc với bọn em đấy nhé” Ninh Ngọc Lâm nói ngay. Cơ Hương Ngưng ừ một tiếng rồi chạynhanh tới chiếc Maybach của mình.Sau khi chiếc xế hộp ấy rời khỏi đó, Đổng Thiên Thanhbước ra từ ngã rễ của một tòa nhà. Gã nhìn theo phươnghướng của chiếc Maybach, rồi lại nhìn căn nhà nhỏ đằngkia, cuối cùng lựa chọn ở lại.Đúng là thân thủ của gã không tệ, nếu nói đến đánhnhau, một chọi mười cũng chẳng nói chơi.Nhưng phải sử dụng một lượng tiền tài và nhân lực lớnđể tìm người mất tích như thế này thì lại hơi hơi đuối.Có câu gọi là nghề nào nghiệp nấy, Đổng Thiên Thanhbiết tự lượng sức, vậy nên chờ một đêm mà Hoắc Khảivẫn chưa về, gã đã cung cấp cho bọn họ manh mối có thểlà hữu dụng nhất.Cho dù Cơ Hương Ngưng dùng lực lượng của công tyđể tìm hay là giao cho cảnh sát thì đều không liên quan gìđến gã.Trong lúc mọi người rối tung lên vì Hoắc Khải, ĐồngHải Lượng dẫn theo hai tên tay sai về nông trại.“Hắn thế nào rồi? Có biết điều không?”, Đồng HảiLượng hỏi.“Biết điều lắm, cả đêm không bày trò gì”, tên xămmình đáp lời: “Lại nói, có tôi ở đây, hắn dám làm gì hả?”Đồng Hải Lượng đứng ở cửa chứ không vào, nhưnghắn vẫn nhìn thấy vết máu trên mặt Hoắc Khải. Hắn biếtthằng anh em này của mình nóng tính, chắc là tối quacũng đấm đá khá nhiều.Đồng Hải Lượng không định quan tâm tới, hắn gật đầunói: “Hai cậu ngủ một lát đi, tối tới thay ca”.“Anh Lượng, đã hỏi rõ ràng rồi thì còn như vậy làmgì? tên xăm mình cảm thấy khó hiểu nên hỏi.“Vội vã cái gì!”, Đồng Hải Lượng quát lớn rồi nói: “Cậunhớ lấy, chúng ta không phải bọn bắt cóc thật, cũngkhông bắt hắn để đòi tiền chuộc. Bắt hắn là để lấy lòngnhà họ Hoắc, sau này có quan hệ với nhà họ Hoắc mà cònlo không kiếm được tiền à? Vậy nên dù có đồng ý với điềukiện của thằng đó thì cũng không thể thả hắn nhanh nhưthế, nếu không hắn chạy lông nhông khắp nơi bị ngườinhà họ Hoắc nhìn thấy thì chúng ta phải giải thích thếnào?”“Đúng đúng đúng, em không nghĩ đến vấn đề nàythật”, tên xăm mình nói.“Thừa lời, cậu mà nghĩ chu đáo được bằng anh Lượngchắc?”, tên còn lại nịnh bợ nói: “Anh Lượng, vậy chúng tađồng ý với hắn thật hả?”“Mười triệu không phải quá nhiều, cũng chẳng phảiquá ít. Mấy anh em chúng ta vất vả thì cũng phải kiếmchút tiền chứ. Mỡ treo trước miệng mèo, vì sao khôngđồng ý?” Đồng Hải Lượng nói.“Anh Lượng đúng là có tình có nghĩa”, tên kia mừngnhư mở cờ trong bụng.Mười triệu tiền mặt, cho dù mỗi người chỉ được chiamột phần mười thì vẫn có một triệu.Đồng Hải Lượng đi theo Liêu Thiên Bằng, lương mộtnăm lên đến hàng triệu, mấy người bọn họ đi theo ĐồngHải Lượng húp canh, một năm cùng lắm là hai trăm, batrăm ngàn.Trong cái thời này, tiền có mất giá đến đâu thì vẫn làtiền.Sau đó Đồng Hải Lượng không vào phòng nói gì vớiHoắc Khải mà dẫn tên xăm mình và tên còn lại đi.Hai người ở lại biết Đồng Hải Lượng định chờ HoắcKhải giao tiền là sẽ thả, vậy nên thái độ không còn hunghăng như trước, thậm chí còn khách khí lột băng keo ra,cho anh uống mấy ngụm nước.“Người anh em, đừng trách bọn này nhẫn tâm, cóngười muốn lấy hai cánh tay và cặp giò của mày, bọn nàylấy tiền thì phải làm việc cho người ta thôi”, một người nói.Hoắc Khải biết là tên đầu trọc đã dao động rồi, nóichính xác hơn thì mấy tên này đầu dao động.Thế nhưng nếu muốn bọn họ thả anh ra ngay thìkhông thể nào. Hoắc Khải hỏi dò: “Có thể để tôi gọi về nhà báo tinbình an không?”“Dẹp đỉi, trước khi anh Lượng lên tiếng thì mày cứngoan ngoãn ở đây, đừng nói nhảm nhiều như thế”.Hoắc Khải ồ một tiếng, phát hiện ra tên này nói thì dễnghe, nhưng lại không hề mềm lòng, người như vậy rấtkhó trao đổi, anh cũng chẳng muốn tốn sức.“Phải rồi, nhà mày có mười triệu tiền mặt thật hả? Cẩnthận đến lúc bảo mày lấy tiền thì lại không có, vậy thìđừng trách bọn này không khách khí!”Hoắc Khải mỉm cười nói: “Các anh yên tâm, đừng nóilà mười triệu, hai mươi triệu tôi cũng có, nếu không thì saotôi dám đưa ra điều kiện này với các anh?”Hai người còn lại nhìn nhau, trông có vẻ rất hớn hở.Nhìn thấy vẻ khấp khởi mừng thầm trên mặt chúng,Hoắc Khải chỉ mỉm cười, nhưng trong lòng thì lạnh ngắt.Một ngày nhanh chóng trôi qua.Cơ Hương Ngưng tìm người điều tra biển số xe, cuốicùng phát hiện ra đó là một chiếc xe làm giả biển số,chính chủ của biển số này không phải xe Van, mà là mộtchiếc Toyota. Biết tin có người làm giả biển số xe mình,chủ xe lập tức báo cảnh sát.Để tìm ra một chiếc xe làm giả biển số không phải mộtchuyện dễ dàng, cần điều tra qua rất nhiều camera để xácnhận, nhưng hằng ngày lượng xe qua lại nhiều như thế,không phải muốn là tìm ra được.Điều quan trọng nhất là dù tìm thấy chiếc xe ấy thìcũng chưa chắc đã tìm được người cần tìm.