Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2269



Chương 2269:

Người đàn ông chột mắt giận dữ, trực tiếp tát mạnh về phía mặt Trương Bảo Ngọc.

Với sức lực này của ông ta, đủ để khiến răng Trương Bảo Ngọc rụng đầy đất.

Hồn Trương Bảo Ngọc đã bị dọa không còn.

Nhưng trong lúc nghìn cân treo sợi tóc.

Bộp!

Một bàn tay đột nhiên duỗi tới, vững vàng nắm lấy cổ tay của người đàn ông chột mắt…

“Hửm?”

Người đàn ông chột mắt ngẩn ra.

Trương Bảo Ngọc cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng liếc mắt nhìn, mới phát hiện chủ nhân của cái tay này là Lâm Dương.

“Tên nhóc, mày không trốn theo đồng bọn phế vật à, còn dám tới đây quản chuyện của tao, sao thế? Mày muốn thảm hơn tên phế vật vừa rồi sao?” Người đàn ông chột mắt buồn bực nói.

“Tôi vốn không muốn quản chuyện này, nhưng dù sao cô ta cũng là bạn của bạn học tôi, cho dù tôi không thích người bạn kia lắm, nhưng tôi không thể ngồi yên không để ý tới!

Bây giờ ông rời đi, tôi còn có thể tha cho ông một mạng!” Lâm Dương lạnh nhạt nói.

“Con mẹ nó tha cái đầu mày ấy!” Người đàn ông chột mắt tức giận, trở tay tát Lâm Dương.

Ông ta không thu tay, sức lực cái tát này rất kinh người, đủ để đánh vỡ tảng đá to.

Nhưng bàn tay còn chưa đánh xuống, bàn tay còn lại của Lâm Dương đã nhanh như tia chớp nắm lấy cổ tay của người đàn ông chột mắt.

Bàn tay của người đàn ông chột mắt dừng ở giữa không trung, muốn hạ xuống cũng không thể…

Ông ta nghiến chặt răng, cố hết sức lực.

Nhưng cho dù ông ta dùng lực kiểu gì, vẫn không thể khiến bàn tay mình nhúc nhích z2 được một chút…

“Cái gì?”

Toàn thân người đàn ông chột mắt run lên.

Một giây sau.

VùiI Tay chế trụ cổ tay đột nhiên phát lực, hất mạnh người đàn ông chột mắt ra ngoài.

Người đàn ông chột mắt không chống đỡ được, bị hất mạnh bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất, quay cuồng mấy vòng mới dừng lại.

“Hả?”

Trương Bảo Ngọc há to miệng.

Hứa Thanh Thủy ở bên kia cũng không chạy, ngơ ngẩn mà nhìn.

Trương Bảo Ngọc vội vàng kêu lên.

Nhưng lưỡi đao còn chưa đụng vào đầu Lâm Dương, đã bị hai ngón tay kẹp lấy lưỡi đao, không thể đi xuống nữa.

“Cái gì?”

Người đàn ông chột mắt ngẩn ra, cho rằng mình nhìn nhầm rồi.

Tay không đỡ đao sắc sao?

Sức lực này… Quả thực siêu nhiên trác tuyệt.

Người đàn ông chột mắt âm thầm nghiến răng, giống như bị bệnh tâm thần đè lưỡi đao xuống.

Nhưng cho dù ông ta dùng sức thế nào, đều không di chuyển được lưỡi đao một chút.

Đôi mắt người đàn ông chột mắt lạnh lẽo, nhấc chân đá mạnh về phía bụng Lâm Dương.