Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng

Chương 1



Tháng ba cuối xuân

Bên bờ hồ liễu rũ xuống, một cái tháp mềm dùng da lông trắng như tuyết trải lên đặt chỗ bóng mát dưới cây liễu.

Ngu Tri Dao lười biếng nằm trên tháp mềm, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, bánh hoa đào đặt trên bàn dài bên cạnh lập tức tự động bay vào bên miệng nàng.

Ngu Tri Dao cầm lấy miếng bánh ngọt đó, chậm chạp thưởng thức, thậm chỉ còn thoải mái trở mình, ý động một cái, mở kính Linh thông ra.

Kính Linh thông là một cái gương lớn chừng bàn tay mang theo phong cách cổ xưa, phía sau toàn một màu đen, còn có dấu hiệu của Vân Cảnh Thánh địa. Bề ngoài bóng loáng vô cùng, giống như mặt nước vậy.

Vật này là năm năm trước từ đại tông Vân Cảnh thánh địa lợi hại nhất của Vân giới đi ra, từ đây lưu truyền rộng rãi ở Vân giới, dùng để các tông môn lớn nhỏ liên lạc tình cảm, nói chuyện bái quái.

Nói tóm lại, kính Linh thông này cứ như vậy truyền ra Vân giới.

Chẳng qua giá trị của vật này không rẻ, một cái kính Linh thông cần một ngàn khối linh thạch hạ phẩm, cũng chỉ có tu sĩ có tu vi Khai Thiên cảnh mới có thể nhỏ máu nhận chủ.

Nhờ vào phúc của sư tôn Minh Lê, Ngu Tri Dao - phế vật cá mặn trong mắt mọi người mấy khẽ khàng lấy được một cái.

Nàng quen việc dễ làm mở kính Linh thông ra, sau một trận gợn sóng xuất hiện, một trang bìa rõ ràng phủ đầy chữ màu đen xuất hiện.