Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 395: "Nữ Nhân Thân Cận Nhất"



Cố Tây Phán ngữ khí nghi hoặc, “Chẳng phải cô ta đang ở La gia sao, sao lại không tìm thấy?”

“Người nhà họ La nói, cô ta tối qua đi rồi, giờ tôi sẽ đến trường nhìn xem, có tin gì tôi lập tức báo cho cô!”

Cúp máy, Cố Tây Phán quăng túi xách lên bàn.

Nếu như Bùi Vân Khinh đang ở trong Đường Cung, phóng viên chẳng có gan tới làm loạn, nhưng nếu ở La gia, lại là chuyện bình thường.

Cũng vì biết được điều này, cô ta mới đem chuyện này công bố vào hôm nay.

Ai biết được, nha đầu lại đi trước, không lẽ Bùi Vân Khinh đoán trước được chuyện này? !

Tiếp sau đó, Bùi Vân Khinh như biến mất dưới ánh mắt mọi người, giống như thể cô đã bốc hơi khỏi thế gian.

Phóng viên không tìm được gì để viết tin, thế nên chỉ có thề viết tào lao để có bản thảo mà nộp.

[Bùi Vân Khinh tránh bê bối? Là vì sự thật hay còn uẩn tất?]

[Một bài diễn thuyết trên mạng: Sinh viên y khoa xinh đẹp nhất là người như thế nào?]

[Lý lịch "Nữ nhân thân cận nhất" với Bộ trưởng —— Bùi Vân Khinh]

. . .

Thậm chí để thu hút sự chú ý của mọi người, giới truyền thông còn thực hiện một cuộc đố vui trên mạng, lấy ý kiến cư dân mạng, đoán xem liệu scandal có phải là thật hay không.

Một chủ đề sôi nổi như vậy, đương nhiên cũng thu hút được sự quan tâm của quần chúng ăn dưa.

Sự quan tâm của của mọi người đều tăng cao.

Ba giờ chiều.

Trên Weibo của Bùi Vân Khinh mới đăng kí, xuất hiện tiêu đề hot.

Weibo đầu tiên của cô chỉ có chín chữ.

"Bốn tiếng nữa, chân tướng sẽ được công bố!”

Weibo chính thức tổ vận động tranh cử của Đường Mặc Trầm, Dược nghiệp La thị, Dược nghiệp Chu thị đều nhanh chóng share lại tin này.

Sau đó.

Thái tử gia Tư Đồ Duệ, ca sĩ Miss Queen. . .

Các nhân viên liên quan cũng đều chuyển tiếp.

Tất nhiên, các phương tiện thông tin lớn, một vài bloger tích xanh cũng không bỏ qua một điểm nóng này.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Weibo đều là ba chữ —— Bùi Vân Khinh.

Cư dân mạng phát cuồng.

Trong vòng chưa đầy một giờ, người hâm mộ của cô đã tăng từ "1" lên đến một trăm vạn.

Sau đó, lại giống như trò chơi ném tuyết, nổ tung trên mạng xã hội.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Weibo, không ngừng loát trang chủ của cô, vì muốn biết tin tức và tiến độ mới nhất.

Sáu giờ chiều.

Bùi Vân Khinh đăng bài thứ hai lên Weibo.

“Long Thành Thiên tháp, sáu sáu ghế dành cho truyền thông, chúng tôi đang chờ bạn!”

Lúc này, đổi thành truyền thông điên cuồng.

Để giành được cơ hội vào hội trường, tất cả công ty truyền thông lập tức điều nhân viên đến Long Thành Thiên tháp —— tòa nhà cao nhất Long Thành.

Giao thông gần đó đã bị tê liệt, bởi vì bên trong tòa nhà đã sớm bố trí bảo an đầy đủ, đâu vào đấy nên không có nửa điểm hoảng loạn.

Nhìn thấy chiếc ghế cuối cùng bị người của truyền hình Long Thành giành được, những phóng viên đến muộn một bước cũng chỉ có thể thở dài.

Thậm chí, một trung tâm truyền hình trực tiếp đã được thiết lập ngay bên ngoài Thiên tháp để phát trực tiếp cảnh các phóng viên đang hối hả tìm vị trí.

Sáu giờ bốn mươi.

Các phóng viên có mặt tại hiện trường được thông báo họ có thể đặt câu hỏi ngay tại chỗ, nhưng không được phép quay video và chụp ảnh.

Sau hội nghị, ban tổ chức sẽ cung cấp hình ảnh cho giới truyền thông.

Sau đó, điện thoại di động và máy ảnh của mọi người tạm thời tịch thu.

Lúc này, Weibo của Bùi Vân Khinh, cũng hiện lên dòng thông báo thứ ba, trong sự mong đợi của mọi người.

“Bảy giờ, tôi sẽ phát trực tiếp trên Weibo, cho mọi người một cái chân tướng!”

. . .

. . .

Trên bầu trời, chiếc trực thăng màu đen bay ngang trời, từ từ hạ xuống sân thượng.

Đường Mặc Trầm bước xuống trực thăng, đỡ Bùi Vân Khinh mang một bộ quần áo huấn luyện.

Trực thăng cất cánh rời đi, Ôn Tử Khiêm và Triệu Nghiên lập tức chạy tới tiếp ứng cho hai người.