Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 213: Buổi Tối Từ Từ Khen Thưởng



Đường Mặc Trầm bắn liên tiếp ba cái khai trừ, làm cho tất cả mọi người đều là toát mồ hôi lạnh.

Đã sớm đã nghe nói vị này mạnh mẽ, cương quyết

So với nghe đồn, chỉ có hơn chứ không kém.

Thời điểm nghe được Đường Mặc Trầm khai trừ tôn nữ nhà mình, Bạch Dữ Trạch nguyên bản có chút không vui, nhưng sau đó lại nghe được ngay cả tổng chỉ huy căn cứ Chu Thanh Lân cũng bị cảnh cáo, cũng chỉ đành lau mồ hôi, đem không vui kia nén trong lòng.

Tổng chỉ huy Chu Thanh Lân là nhân nào như vậy, hắn còn tùy tiện phạt, tôn nữ nhà mình làm sao để trong mặt?

“Giải tán!”

Vung khẽ tay phải, Đường Mặc Trầm sải bước đi xuống võ đài.

“Đường bộ trưởng!” Vivien đứng dậy, mỉm cười đi tới cùng chồng, “Khó có được cơ hội như hôm nay, không bằng giữa trưa mọi người chúng ta cùng nhau ăn cơm, đưa Chung huấn luyện viên cùng bọn nhỏ đều đi, xem như chúc mừng một chút?"

"Chủ ý này hay." Tư Đồ Văn Kiệt cũng cười phụ họa, "Cũng không biết Đường bộ trưởng có thời gian hay không?"

“Đúng vậy a, Mặc Trầm, chúng ta đã lâu không uống cùng nhau.” Hứa Thế Huân cũng cười.

"Hôm nào đi." Đường Mặc Trầm nâng cổ tay nhìn xem thời gian, "Bên bộ còn có công vụ."

Bên này còn đang nói chuyện, Ôn Tử Khiêm đã từ cửa chạy tới.

"Bộ trưởng, xe đã chuẩn bị xong."

Đường Mặc Trầm gật đầu, chào tạm biệt mọi người rồi sải bước đi về phía lối ra.

Đi ngang qua các đội viên đội Một, chỉ thấy một đám người bao vây Bùi Vân Khinh ở giữa, chăm chú nhìn cô, lại có mấy phần đắc ý.

Bước chân của người đàn ông hơi dừng lại, và một nụ cười hiện lên dưới mí mắt.

Trải qua lần này sự kiện, Bùi Vân Khinh xem như trở thành linh hồn của đội.

Không quấy rầy cô, Đường Mặc Trầm bước ra khỏi lối ra rồi ngồi vào trong xe.

Xe khởi động, Đường Mặc Trầm lấy ra điện thoại di động, nhanh chóng nhập hai dòng ký tự, ấn nút gửi.

Nghe được tiếng điện thoại trong túi sách,

Bùi Vân Khinh khom người lấy ra điện thoại, chỉ thấy trên màn hình là tin nhắn của Đường Mặc Trầm.

"Nắm lấy cơ hội, bồi dưỡng quan hệ bạn bè qua lại.”

Đứng tại bên người cô những người này tương lai khi lớn lên sẽ là trụ cột toàn bộ Long Thành, thậm chí là cả quốc gia.

Đường Mặc Trầm sắp xếp cho cô vào căn cứ huấn luyện đặc biệt, đây cũng là một lý do trọng yếu.

Thực lực, nhân mạch, hỗ trợ lẫn nhau.

Anh có thể không để ý sắc mặt của bất kì kẻ nào là vì anh đã đủ cường đại.

Bùi Vân Khinh muốn trở thành đệ nhất phu nhân, không chỉ cần phải mình cường đại, còn cần một đám bằng hữu cường đại.

Kết giao bằng hữu, không thể dựa vào hào quang của anh, cần nhờ vào thực lực của chính bản thân cô.

Suy cho cùng, tình bạn là phải đánh đổi bằng sự chân thành!

Trong giây lát, điện thoại khẽ rung lên, tin nhắn của Bùi Vân Khinh đã được gửi lại.

“Em sẽ không để cho chú nhỏ thất vọng. Yêu anh, hôn hôn!”

Đi kèm còn có icon hôn môi đỏ chót.

Nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, Đường Mặc Trầm khóe môi lại cong lên.

"Hôm nay biểu hiện không tệ, buổi tối từ từ ban thưởng!”

Bên này, Bùi Vân Khinh nhìn thấy hai chữ “ban thưởng” bên trong, trong lòng không khỏi thắt lại.

Lần trước anh “ban thưởng” cô, kết quả là một đêm không ngủ, lúc này lại còn muốn “ban thưởng” a? !

Nuốt lại cảm thán, cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, ngoan ngoãn đáp lại năm chú.

“Chú nhỏ, buổi tối gặp!”

Bùi Vân Khinh vừa gửi tin nhắn đi, vợ chồng Tư Đồ Văn đã đi tới, Vivien từ xa đã vẫy tay với Tư Đồ Duệ, nhìn thấy con trai đến gần, lập tức kéo sang một bên.

"A duệ, ta nhắc nhở con, những nữ nhân khác con chơi bời như nào ta mặc kệ, chớ trêu chọc Bùi Vân Khinh."

Tư Đồ Duệ nghe thấy lời này, ngoài ý muốn, "Vì cái gì?"