Bí Ẩn Làng Bưởi Cuốc

Chương 141: Đàn chó quỷ



Tôi băng thật nhanh qua con đường chính của làng, nơi có ánh sáng được chiếu từ cái bóng đèn tròn treo trên cột điện, cho đến khi những bước chân của tôi bắt đầu chạm đến con ngõ để dẫn về nhà mình thì bên tai tôi lại có tiếng thì thầm nho nhỏ.

- Dừng lại! Quay lại!

Tiếng thì thầm này khiến tôi ngờ ngợ, ban nãy do thần hồn nát thần tính khiến tôi chưa kịp suy nghĩ, nhưng bây giờ khi không còn nỗi sợ hãi thì tôi nhận ra dường như đó là giọng của chị Ma. Tôi khẽ dừng bước lại ở ngay lằn ranh chỗ giao nhau của cung ánh sáng từ bóng đèn tỏa ra và vùng tối, đến lúc dừng hẳn thì toàn bộ người tôi vừa hay đã đứng vào bên vùng tối. Khi tôi quay lại, bên trái là rặng tre của nhà bà Th. còn bên phải là dãy tường gạch của nhà ông T. Toét. Tôi vô thức giơ thanh kiếm gỗ lên phía trước như một cách tự vệ.

- “Tại... tại sao mình phải quay lại?”

Tôi tự hỏi và cảm thấy khó hiểu, mắt tôi nheo lại để nhìn vùng sáng trước mặt nhưng chẳng nhìn thấy gì, chỉ có những con thiêu thân đang cố bay về phía gần bóng điện. Tôi đứng trong tư thế phòng thủ như vậy khoảng chừng 1 phút, nhịp thở của tôi vẫn đều đều nhưng cũng có chút bồn chồn trong dạ bởi vì hoàn cảnh hiện tại khiến tôi bối rối chưa biết nên làm gì. Tôi nghiêng đầu để vểnh tai nghe nhưng không gian xung quanh hoàn toàn im lặng, thậm chí không có nổi một tiếng gió nào.

- Lui lại phía sau thêm hai bước, thật chậm...

Đúng là giọng chị Ma, không thể lẫn vào đâu được, chỉ là tôi chưa hiểu tại sao chị ấy không xuất hiện mà chỉ mách bảo tôi thông qua tiếng nói, nhưng khi đã xác định chắc chắc rằng chị ấy đang lẩn khuất đâu đó ngay gần bên khiến tôi cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

- Ngồi thấp xuống, nhìn về phía trước!

Tôi làm theo lời chỉ dẫn và ngồi thụp xuống, cố nheo mắt nhìn về phía trước, lúc này tôi đã hoàn toàn lọt vào vùng bóng tối, trông không khác gì một bóng đen nhỏ đang ngồi thu lu giữa ngõ.

- Lui thêm hai bước nữa!

Tôi nhanh chóng làm theo lời chỉ dẫn một cách cẩn thận trong một tư thế thật khó để diễn tả, mắt thì không rời khỏi vùng sáng trước mặt một giây nào. Thế rồi tôi cũng phát hiện ra điều gì đó bất thường...

Ở phía con ngõ bên kia, vùng tiếp giáp giữa ánh sáng đèn chiếu tới và màn đêm tôi dường như thấy một vài bóng đen, tuy nhìn không rõ lắm nhưng phải có ít nhất là từ 3 đến 5 bóng đen có vẻ như đang đứng cạnh nhau. Trời bắt đầu không còn yên lặng nữa, mùi hôi thối xuất phát từ hướng những bóng đen bắt đầu xộc vào mũi tôi, thứ mùi cực kỳ khó chịu nhưng may mắn là cái khăn quàng đỏ tôi dùng để bịt mặt vẫn chưa gỡ xuống nên ít nhiều đã giúp tôi không phải khịt mũi để đẩy cái mùi hôi thối ấy ra. Mắt tôi mở to, môi mím lại và cố nén hơi thở thật chậm để khỏi phải hít thở cái mùi hôi thối kia, vài giây sau đó thì tôi đã nhìn thấy thứ mình đang cố gắng quan sát, tìm kiếm từ nãy đến giờ. Từ khoảng tối phía bên kia có đến 4... à không! 5! Thật sự là NĂM con vật trông rất giống con chó nhưng to cao hơn và đen nhánh, chúng đang dàn hàng ngang. Thấp thoáng... tôi có thể thấy được 5 đôi chân với bộ lông màu đen đang ẩn hiện trong ánh đèn vàng.

- “Ch...chó sói? Chó quỷ ư?!”

Tôi thắc mắc về những con vật mình đang nhìn thấy lúc này và chúng có vẻ là đang chĩa những chiếc mõm về hướng tôi như đang đánh hơi.

- “Bọn này đang đánh hơi tìm mình?”

Tôi đã hiểu ra vấn đề ngay lập tức và thở hắt thật mạnh. Khi đã hiểu ra vấn đề thì cần phải tìm cách giải quyết thật nhanh, có lẽ đám chó quỷ này đánh hơi và lần theo bước chạy của mình hoặc đại loại như thế, rất có thể chúng đã tìm đến tận nhà mình.

- Lùi thêm hai bước về phía sau, đứng lên!

Giọng của chị Ma lại rót vào tai tôi, tôi làm theo ngay lập tức và quả nhiên những con chó to với bộ lông đen nhánh hiện dần ra dưới ánh sáng, có lẽ chúng nhận nhiệm vụ theo dõi nên cần phải giữ một khoảng cách nhất định với tôi. Tôi đứng thủ thế như chuẩn bị đánh nhau đến nơi nhưng khi đã đổi tư thế đến hai lần thì tôi vẫn chưa chọn được một cái thế thích hợp, có vẻ nhìn không oai phong lắm. Thời gian trôi đi từng giây, hai bên nhìn nhau và tôi cảm tưởng những con chó quỷ với đôi mắt trắng dã cùng bộ lông màu đen kia đang gầm gừ như muốn chực nhảy tới ăn tươi nuốt sống tôi. Sau một lúc có vẻ như không thể chờ đợi thêm được nữa, mấy con chó quỷ ấy đồng loạt tiến lên từng bước một cách chậm rãi, trong số đó có một con vẫn vừa đi vừa dũi cái mũi xuống đất giống như đang đánh hơi tìm kiếm, thật khó mả miêu tả chính xác mọi thứ lúc này, toàn bộ thân hình to lớn của đám chó quỷ đã hiển hiện rõ mồn một dưới ánh đèn điện.

Chúng là 5 con chó to lớn như chó Béc-giê, đôi tai vểnh lên nhọn hoắt, mắt trắng dã và đang nhe hàm răng trắng hếu có mấy chiếc nanh nhọn sẵn sàng lao tới ăn tươi nuốt sống tôi bất cứ lúc nào.

Tôi vốn không sợ chó ngay cả việc lúc này trước mặt tôi đều là những con chó to lớn và dữ tợn, thậm chí chúng còn không phải là những con chó đúng nghĩa. Tôi muốn diệt đám chó quỷ này vì trên tay tôi là một thanh kiếm có thể tạo ra cuồng phong, chắc sẽ đánh tan được bọn chúng chứ? Nghĩ sao thì làm vậy, tôi thử quét ngang thanh kiếm gỗ từ trái qua phải và ngay lập tức gió thổi mạnh về phía những con chó ma, tôi nghe đâu đó như có tiếng gào thét vọng đến chói tai cho nên quét liền một lúc ba đến bốn đường kiếm nữa, tuyệt nhiên không mất sức chút nào, kiểu này chắc những người xấu gọi thiên binh vạn mã đến thì một mình tôi cũng chấp hết được, tôi đã nghĩ vậy trong khi vung thanh kiếm gỗ được sư thầy cho mượn.

Gió thổi mạnh từng cơn từ ngõ này thông qua ngõ kia giống như thác lũ cuồn cuộn chảy, tiếng gào thét ghê rợn, tiếng tru trong đêm tối vọng đến bên tai tôi.

- Khoảng cách xa quá! Để chị!

Tôi lập tức ngừng vung thanh kiếm gỗ trên tay, gió lập tức dừng thổi, rặng tre bên trái cũng thôi rung lắc và không còn những tiếng kêu kẽo kẹt nữa. Trước mặt tôi bóng váy đỏ của chị Ma đã hiện ra mờ mờ rồi dần rõ nét, trên tay phải của chị là một thanh kiếm sáng loáng đang chĩa xuống đất giống như đã sẵn sàng nghênh chiến, mái tóc dài đến thắt lưng nhẹ bay bay.

- Đứng đây chờ chị một lúc! Thanh kiếm em đang cầm trên tay phải dùng cho cẩn thận không lại chém vào chị đấy nhé!

Chị Ma nói dứt câu thì phóng vèo về phía trước, phía bên kia bốn con chó quỷ như nổi cơn điên cũng chồm tới, con thứ năm không còn thấy đâu nữa. Bốn con chó quỷ còn lại nhanh chóng vây lấy chị Ma, nhe răng nanh trắng nhởn thủ thế sẵn sàng lao vào cắn xé chị Ma, chị Ma lúc này múa kiếm trên tay rất nhanh tạo thành những vòng tròn sắc lạnh, thân ảnh của kiếm để lại khiến tôi nhớ đến cái quạt màu đen của bà Già. Trận đánh ác liệt giữa một bóng ma xinh đẹp đã từng là một người con gái thuỳ mị và những con quỷ hiện thân là một đàn chó dữ diễn ra ở đầu ngõ phía bên kia nơi ánh đèn vàng vọt của bóng điện chiếu xuống... Sau một hồi quần thảo thì đàn chó quỷ không có cách nào tiếp cận chị Ma, chúng liên tục đổi vị trí để tìm sơ hở. Chị Ma tiến đánh con nào thì con đó lùi và những con khác lại xông lên, tôi đứng quan sát mà trong lòng chợt thấy lo lắng bởi vì nhớ đến câu "Mãnh hổ nan địch quần hồ" (Sức mạnh hoang tàn của hổ dữ cũng khó thắng lại một bầy chồn).

Những ngôi nhà hai bên con ngõ nơi đang diễn ra trận đánh vẫn sáng đèn, tôi còn nghe loáng thoáng tiếng TV đang mở, họ hầu như không nghe thấy, không cảm nhận được rằng ngay đầu hồi nhà mình đang có tới 5 vong hồn đang đánh nhau rất ác liệt. Sau một hồi đứng nhìn và chờ đợi, tôi đoán chừng chị Ma sẽ khó đánh lại đám chó quỷ khi mà chị cứ tiến thì chúng lùi và chị lùi thì chúng lại xông đến nhưng không dám tiếp cận chị bởi vì xung quanh chị Ma lúc này tôi nhìn thấy như có một quầng khí vô hình được tạo ra bởi những đường kiếm, tôi tiến lên thêm mấy bước và giơ thanh kiếm gỗ chờ đợi, tôi nghĩ mình cũng nên giúp chị ấy một tay. Trong khi đám chó quỷ nhất thời lơ là đến sự có mặt của một người trần mắt thịt như tôi. Chị Ma, theo tôi nghĩ do là một người con gái có võ nghệ tinh thông, dường như đoán được động thái của tôi nên chị múa thêm vài đường kiếm rồi có xu hướng lùi dần về trục đường chính, thay vì đánh nhau trong con ngõ nhỏ. Tôi nhìn thấy vậy cũng mạnh dạn bước lên chừng ba bước nữa trong khi tay vẫn giơ thanh kiếm gỗ lên quá đầu trong tư thế sẵn sàng chém dọc xuống thay vì chém ngang vì tôi sợ sẽ chém phạm vào chị Ma.

Chừng gần một phút sau thì chiến trường của chị Ma và đám chó quỷ đang vờn xung quanh đã dời ra dần đến giữa ngã tư, chị Ma lui về phía bên trái tôi như muốn dùng bức tường nhà bà Th. để chắn gió, điều này khiến cho hai con chó quỷ to như hai con Béc-giê đang mải vờn xung quanh chị Ma đứng chơ vơ giữa đường. Tôi nín thở chém thật mạnh thanh kiếm gỗ từ trên xuống dưới sau khi ước lượng được rằng nếu chém như vậy sẽ làm hai con chó này đứt đôi, tôi nhớ chị Đẹp có nói thanh kiếm gỗ này "chém cách không" còn chị Ma thì lúc nãy bảo "khoảng cách quá xa". Từ hai yếu tố này có thể luận được rằng nếu chém xa thì không đủ hiệu lực nhưng với khoảng cách tầm hơn 5m thế này chắc đã đủ gần. Ngay sau khi tôi chém xuống một cách mạnh mẽ dứt khoát, gió từ đâu thổi tới từ hướng tôi đã vung kiếm, không thổi ào ào như khi vung loạn xạ mà giống như rít lên một tiếng thật sắc lạnh thổi về phía trước, trong chớp mắt hai con chó quỷ to lớn bị đứt làm đôi ở phần thân, chúng đã không đề phòng tôi đánh lén, có lẽ do quá tập trung vào đối thủ chính. Cái bóng to lớn của hai con chó quỷ sau khi bị chém làm đôi đã hóa thành những làn khói đen rồi nhanh chóng tan biến dần, những gì còn lại trên mặt đường làng là hai con chó nhỏ nặn bằng đất sét đã gãy làm đôi, tôi nhìn một cách đầy ngạc nhiên.

Trận chiến dài đã kết thúc một cách nhanh chóng khi

hai con chó quỷ còn lại sững sờ một chút, chắc chúng chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra... Trong những trận tử chiến, một khoảnh khắc như vậy cũng là quá đủ để kết liễu đối thủ đối với một người không phải là tay mơ. Chị Ma tận dụng khoảnh khắc mà hai con chó quỷ đột nhiên khựng lại, chỉ với hai đường kiếm nhanh như chớp giật đã chém bay đầu cả hai con. Những làn khói đen lại bốc lên sau đó tan dần, trên mặt đất lại có thêm hai con chó nhỏ bằng đất sét cụt đầu.

Chị Ma lúc này một chân chống, một chân quỳ, hai tay đưa ra phía sau cùng thanh kiếm còn mái tóc dài vẫn phấp phới những sợi bay trong gió do lực kiếm của chính chị tạo ra.

Tôi đứng nhìn khung cảnh sau trận chiến không có máu, không có cây đổ, không có người nào chết, chỉ có một bóng hình của người con gái với bộ váy màu đỏ đang đứng hiên ngang dưới ánh điện màu vàng. Một lúc sau chị Ma quay lại nhìn tôi ra hiệu đi kiểm tra kỹ con chó quỷ thứ năm, tôi cũng nhanh chóng tìm thấy một bức tượng đất sét nhỏ hình một con chó bị đứt cổ. Tôi không có nhiều thời gian để xem xét kỹ mà ném luôn những tượng bằng đất sét đó xuống rãnh thoát nước cạnh đường làng.

- "Chúng mày là đất thì nên trở về với nước".

Đứng lầm bầm trong miệng vài câu, tôi phủi tay rồi quay lại định hỏi chị Ma vài điều nhưng chị ấy đã biến mất tự lúc nào.

Tối nay thật nhiều tình huống nguy hiểm, hết nhìn thấy hai bóng ma âm binh bây giờ lại đối phó với cả đàn chó quỷ làm từ đất sét, cái trò này nhất định là do Diều Hâu gây ra, có thể lão đã tỉnh ngủ và sử dụng bùa phép để những con chó quỷ này đánh hơi theo tôi còn bằng cách nào chị Ma phát hiện ra chúng theo dõi tôi thì tôi không biết, cũng như việc chị Ma đã âm thầm bảo vệ tôi từ lúc nào tôi cũng không hay.

Tôi đặt chân về đến nhà cũng đã hơn 9g tối, bà Già vẫn ngồi xem Tivi trên giường, tôi nhanh chóng xuống bếp đun một siêu nước để tắm qua người và thay quần áo. Tôi đã ngửi rõ mùi tanh của bùn phảng phất từ quần áo và chính mồ hôi của mình.
---
***

Quỷ là gì , quỷ là đồ chơi là vật buôn bán của ta mà thôi