Bẫy Ngọt Dụ Dỗ Em

Chương 26: Villa.



_ Chuẩn bị sao? Ừ nhỉ, sao em lại không nghĩ ra chứ, dạo này đầu óc em hơi lỗi rồi, phải đi chỉnh lại thôi.

_ Haha, em nói cái gì thế, đang cầm dao đấy, từng tùy tiện "múa" vậy chứ.

_ Vâng, anh ăn đi này.

_ Ừm, ngày mai là ngày nghỉ, chúng ta đi chơi nhé?

_ Đi chơi ấy ạ? Vâng, cũng được, mai em rảnh mà.

_ Kể ra mới nhớ từ lúc anh về tới giờ hay đứa mình cũng chẳng đi đâu chơi cùng nhau cả, hai ngày nghỉ lận nên đi chơi cho thỏa thích.

_ Vâng, thế anh tính đi đâu? Ở đây cũng chưa lâu nhưng mà anh nhanh thuộc đường, em cũng nể phục anh đấy.

_ Haha, cảm ơn bé cưng đã quá khen. Đi biển nhé?

_ Vâng, đi đâu cũng được, miễn là anh vui vẻ.

_ Bé cưng à, em biết ở nhà cùng chơi với em là anh cũng đủ vui vẻ rồi mà, đâu cần phải ra ngoài. Nhưng anh muốn em được thư giãn chứ. Dù sao thì hơn em một tuổi nhưng anh cũng chưa đi làm mà tiếp tục việc học, còn em đã trở thành một cô cố vấn rồi. Điều này đã khiến em chững chạc rất nhiều so với độ tuổi này đấy.

_ Ý anh là "khen" em già trước tuổi hay sao?- Cười.

_ Không phải, mà chính xác là anh rất ngưỡng mộ em. Gu của anh là những cô gái như vậy.

_ Vậy thì em biết tại sao anh đang độc thân rồi. Anh là đang đợi em đó à?

_ Ừm, đúng đấy bé cưng.- Nháy mắt.



_ Em cũng có khiếu hài hước đấy chứ. Nhưng mà tình yêu là sự bù trừ mà. Với gương mặt baby và tính cách có phần hơi trẻ con, nuông chiều như anh sẽ có người phù hợp với anh thôi. Mà không phải đàn ông lấy vợ ở độ tuổi này còn khá sớm hay sao?

_ Haha, sớm hay muộn chỉ là vấn đề về thời gian, đối với anh hợp là lấy luôn chứ. Vậy là hai ngày tới chỉ có hai chúng ta đi thôi sao?

_ Vâng, vì mẹ em đi spa và cùng bạn bè vui vẻ, tiểu Nhị đi học thêm nên có mình em thôi mà. Tùy anh nhé vì nếu anh muốn rủ thêm anh trai hay chị gái nào cũng được.

_ Thế ra ngoại thành nhé, vừa nãy anh cũng có đặt một căn ở đó rồi.

Xuất phát từ sáng muộn ngày thứ bảy, hai người cũng chỉ mang một ít đồ vì đi ngắn ngày nên không cần vali cho nặng nhọc.

Đến một căn villa nhỏ gần biển, Thiên Tú vươn vai một cái, hít thở bầu không khí trong lành. Vì phải ra khỏi thành phố mất khoảng hơn một tiếng đi xe nên cũng đến giờ trưa.

Tầm chiều trên bãi biển mới nô nức người, có vẻ trời hôm nay nắng dịu, lại có gió thổi nữa, mát rượi, cảm giác vô cùng thoải mái.

_ Không ra tắm biển hả Tú Tú? - Tiêu Diệp Quân đã mặc sẵn quần bơi, cầm chai nước uống, nhìn cô.

_ Vâng, anh cứ.......

Cô quay lại, anh...... anh à, đừng tùy tiện vậy chứ, đúng là ngoài kia họ mặc đồ bơi nhưng mà việc đứng gần một người đàn ông chỉ mặc mỗi quần bơi như anh thì........ em biết chúng ta là anh em và hồi trước còn tắm chung, nhưng điều đó cách đây đã 20 năm, là 20 năm rồi đó anh.

_ Ngại gì chứ bé cưng, không phải là điều này là bình thường à?

_ ....... Bình thường. Vâng, tất nhiên rồi.- Đột nhiên cô nhớ lại lúc Henry quấn cái khăn tắm ngang hông, ngượng đến chết mất.

_ Này, này, em ổn không đấy, đỏ hết mặt rồi này.- Chạm tay vào má cô.

_ Em là đang xấu hổ đó anh.- Lườm.

_ Xấu hổ? Đây, thích thì cứ chạm.- Diệp Quân cầm tay Thiên Tú đặt lên cơ bụng mình.



_ Á, á, á, anh à, em không đùa đâu.

_ Tự nhiên trong đầu anh lại nghĩ, em mà cũng có biểu cảm như vậy sao?

_ Anh nói gì chứ? Em không phải khúc gỗ, hiển nhiên là có nhiều cảm xúc rồi.

_ Vậy à, từ khi về đến giờ, anh nhìn em ở góc độ nào em cũng vậy. Phải chăng hình tượng là thứ em rất để tâm đến?

_ ....... Em phải nói sao đây anh, ......... chắc có lẽ ngay từ đầu nên là vậy mới cách tốt nhất chứ. Dù sao em cũng phải trở thành một người mạnh mẽ, và đủ sự trưởng thành thì mới bảo vệ được bản thân và những người mình yêu thương.

_ ........ "Em ấy...... suy nghĩ chín chắn hơn là mình đã nghĩ. Con người em thực sự vẫn chỉ như tờ giấy trắng thôi nhỉ Tú Tú, em cũng muốn được làm trẻ con mà, chỉ là hoàn cảnh đã không cho phép hay thực sự chính em đã tự lựa chọn cánh cửa cho bản thân?".

Một hồi thì cũng chỉ có Diệp Quân là xuống hồ bơi, một mình giữa hồ trong căn villa, Thiên Tú nằm trên ghế, bắt đầu ngắm nhìn hoàng hôn đang dần buông phía xa kia, nhìn như kiểu mặt biển đang muốn nuốt chửng cả mặt trời đỏ chót vậy.

Anh ta cũng ngắm nhìn vẻ mặt rạng ngời của cô, cười, thư giãn để bản thân ngâm trong hồ, buổi chiều như vậy mà có thêm ly rượu nữa thì thật là tuyệt vời.

_ Trông em có vẻ thích thú nhỉ?

_ Về việc ngắm nhìn hoàng hôn đang dần buông sao ạ?

_ Ừm.

_ Vâng, chắc có lẽ là đã từ khá lâu rồi em mới lại có cảm giác như vậy.

_ Thật là muốn thời gian bây giờ trôi chậm lại một chút nhỉ? Hay là ngưng đọng luôn thì càng tốt.

_ Tất nhiên là không rồi anh, điều đó thì thật là nhảm nhí đấy.- Lườm yêu anh một cái, cười.- Mà lần này anh về đây cũng không chỉ là thăm gia đình em và làm bài luận thôi đâu nhỉ?